___________________
" Ở trường Anh Hoa, học sinh lớp mười một chỉ được nghỉ nửa mùa hè! " ở trên bàn ăn, Lý Mộc Ca chán nản, cô nàng cầm cái đũa đâm đâm mấy hạt cơm trong bát.
Tôn Á Vân múc cho con gái cùng Tôn Miên Miên mỗi người một bát canh đậu nành hầm giò heo " ngày mai tựu trường rồi, hai con ăn nhiều một chút cho bổ não. "
Lý Mộc Ca mạnh bạo ghim một chiếc đũa vào cái giò heo, đưa lên miệng cắn một miếng thật mạnh, " mẹ, cho con hỏi giò heo bổ não chỗ nào? "
Tôn Á Vân không thèm quan tâm đến con gái, bà quay đầu qua hỏi Tôn Miên Miên nãy giờ vẫn đang im lặng húp canh " con đã chuẩn bị đồ xong hết chưa? "
" Dạ xong rồi ạ. "
" Được rồi, để chút cô lên xem xem còn thiếu gì không để bỏ vào cho con. "
Trường Anh Hoa thuộc dạng nửa bán trú nửa nội trú cộng thêm vị trí ở ngoại ô thế nên toàn bộ học sinh lớp mười một và mười hai đều phải ở nội trú tại trường. Trước kia, Tôn Miên Miên toàn học bán trú vì vậy đây là lần đầu tiên cô được trải nghiệm cuộc sống tập thể.
Lệ phí ở Anh Hoa rất mắc. Hai người ở một phòng, có nhà vệ sinh riêng và ban công, mỗi phòng đều được trang bị máy giặt, khá là tiện lợi. Điều đáng chú ý nhất ở đây là bạn có thể thay đổi phòng ký túc bất cứ lúc nào nếu quan hệ với bạn cùng phòng không tốt. Không cần phải vì mấy vụ xích mích nho nhỏ mà ảnh hưởng đến việc học.
Tôn Miên Miên cũng học lớp mười một, bằng tuổi với Lý Mộc Ca vì vậy Tôn Á Vân đã dựa vào quan hệ rộng của bà để sắp xếp cho hai cô bé học cùng lớp, ở cùng phòng.
Ăn tối xong, Tôn Á Vân giúp hai chị em kiểm tra hành lý, hành lý của Tôn Miên Miên không có vấn đề gì, cô mang một cái vali dài cỡ 20 inches, trong ấy chứa đủ các đồ dùng sinh hoạt cần thiết.
Nhưng Lý Mộc Ca thì khác, cô ấy mang một cái vali tận 28 inches...
" Mẹ ơi, con muốn mang con búp bê này đi theo. "
" Con mang nhiều búp bê như vậy làm gì? Muốn chuyển nhà luôn à? "
" Mẹ ơi lấy hộ con cái máy đọc sách Kindle với ạ. "
" Giữa Ipad và Kindle con chỉ được chọn một cái thôi, con không được mang nhiều đồ điện tử như vậy đến trường, sẽ bị phân tâm. Con cũng mang ít quần áo một chút, dù sao cuối tuần cũng về nhà mà. "
Hai người họ cứ con bỏ vào một cái, mẹ lấy ra một cái. Tôn Miên Miên đứng bên cạnh cong cong khóe môi nhìn.
Sáng hôm sau, Lý Uẩn Sóng " lén lút " cho con gái cùng Tôn Miên Miên ít tiền tiêu vặt.
" Tụi con cầm cất nhanh lên, đừng để mẹ phát hiện. " Ông còn ra vẻ nghiêm túc mà nói " không nên tiêu tiền bừa bãi, tụi con có thể dùng nó để mua sách, mua tài liệu học cũng có thể mua đồ ăn. Nói vậy thôi chứ hai con ăn vặt ít thôi, mua cái gì có dinh dưỡng một chút."
" Vâng ạ. " Hai cô con gái yêu ngoan ngoãn gật đầu, Lý Mộc Ca còn nịnh nọt chạy lại bóp vai cho bố.
Sau khi ăn sáng xong, Lý Uẩn Sóng lái xe đưa Tôn Miên Miên và Lý Mộc Ca đến trường, Tôn Á Vân không yên tâm còn dắt hai cô bé đến tận ký túc xá.
Danh sách lớp đã được nhà trường sắp xếp trong kỳ nghỉ hè, bọn họ sẽ phải tập trung đến lớp vào lúc chín giờ ba mươi để làm quen bạn mới.
Đúng chín giờ mười, Tôn Miên Miên cùng Lý Mộc Ca từ phòng ngủ đi ra. Lý Mộc Ca dẫn Tôn Miên Miên đến phòng giáo viên của khối mười một sau đó cô nàng đi đến lớp.
Chủ nhiệm lớp bọn họ đang học họ Ngô, tuổi đã ngoài bốn mươi, dạy toán. Vóc người gầy, nói chuyện rất hòa nhã. Tôn Miên Miên đeo cái cặp trống không, chỉ có một túi bút chì, bình nước và một cuốn sổ tay. Cô đi theo thầy Ngô đến phòng giáo vụ để làm thủ tục chuyển trường.
Cùng lúc đó, lớp học bên trong cực kỳ ồn ào, tiếng cười cùng tiếng than thở vì đã hết kỳ nghỉ hè xen lẫn vào nhau.
Khương Hạo vừa thấy Lý Mộc Ca liền lập tức nhào tới gần, giọng nói ồn ào quen thuộc vang lên " chị Mộc Ca, cái người buổi sáng cùng cậu đến trường là ai thế? nhìn bóng lưng cũng đủ biết là rất xinh rồi. "
Hồi lớp mười Lý Mộc Ca với Khương Hạo không học cùng lớp nhưng Khương Hạo cực kỳ sôi nổi với biệt danh " cái loa phường chuyện gì cũng biết ", cả khối không ai không biết đến cậu ta. Lý Mộc Ca đang nhìn danh sách chỗ ngồi được dán trên bảng, cô nghe vậy quay xuống trả lời " lớp chúng ta có học sinh chuyển trường, cậu ấy cực kỳ xinh nha. "
Lý Mộc Ca đang nghĩ nếu đám người này thấy chị Miên Miên nhà mình chắc bị nhan sắc cực phẩm ấy hù chết.
Hahaha, một chút nữa sẽ biết thôi.
Khi tròn ba tuổi Tôn Miên Miên đã bắt đầu đi đóng phim, cô tham gia rất nhiều tác phẩm kinh điển cực kỳ nổi tiếng do vậy không ít bạn học trong lớp theo dõi được quá trình trưởng thành của cô.
Nhất là vào ba năm trước, bộ phim ngôn tình < Kim Lăng chuyện > do Tôn Hi Niên làm đạo diễn được phát sóng trên đài truyền hình quốc gia. Tôn Miên Miên vào vai Cố nhị tiểu thư trong phim.
Có một tấm ảnh cô đang đứng trên sân khấu, mặc một bộ đầm màu xanh da trời, trên tay cầm cây đàn Tì Bà, cột tóc hai bím, nhìn vào máy ảnh mỉm cười dịu dàng. Cô không chỉ tỏa ra khí chất tinh tế của một cô gái mà còn có sự kiên cường trong đó, cộng thêm khả năng diễn xuất tuyệt vời, khi tập phim ấy được phát ra, độ hot của cô đã vượt qua cả nữ chính, thành công trở thành " mối tình đầu quốc dân " trong lòng nhiều thiếu niên.
Ba năm sau, độ hot của bộ phim ấy vẫn không dừng lại, thậm chí còn có những đài truyền hình tranh nhau phát lại bộ phim trong kỳ nghỉ đông.
" Thật à? " Lư Tiêu Hàn với vóc người cao ráo, hơi đô con đang đứng trên bục giảng lau bảng quay xuống hỏi, cậu ta dùng giọng điệu làm thơ nói " có một loại vẻ đẹp gọi là vẻ đẹp chết chóc, ở trong ngôi trường vô vị này luôn tồn tại, đó là nữ thần của tôi! A, nữ thần của tôi, cô ấy đến rồi, nữ thần của tôi đến với tôi bằng một nụ cười rạng rỡ động lòng người. "
Khương Hạo nhặt cái chổi vệ sinh ở góc phòng học sau đó ném lên bục giảng, cười to nói " thật là con mẹ nó, cậu im miệng lại cho tớ. "
Cậu ta tung ta tung tăng chạy về phía chỗ trống ở hàng ghế cuối cạnh cửa sổ, hí hửng nói " anh Phong anh Phong. "
"......... "
Không ai trả lời Khương Hạo cả.
Khương Hạo làm vẻ mặt như " tôi đã quá quen rồi ", cậu ấy cũng không nổi giận mà tiếp tục gọi, gọi liên tục cỡ mười lần thì cái người đang ngủ kia cũng động đậy. Sở Phong ngồi dậy ngáp một cái, mơ mơ màng màng, khuôn mặt còn chưa tỉnh ngủ hẳn.
" Mẹ kiếp, cậu gọi hồn tôi à? " Sở Phong vừa mới ngủ dậy, giọng của anh có chút trầm.
Khương Hạo xoa xoa tay nói " anh Phong, nãy tớ cùng mọi người nói chuyện, nghe nói lớp chúng ta sắp có bạn mới, là học sinh chuyển trường, cực kỳ xinh. "
" Liên quan gì đến tôi? " Sở Phong như không xương mà mềm oặt nằm xuống bàn.
Trời ạ! Vẫn là vẻ lạnh lùng như mọi khi mặc dù nghe nói lớp sắp có mỹ nữ chuyển đến!
Đúng chín giờ rưỡi, thầy Ngô bước vào lớp. Ông gõ vào tấm bảng đen cả nửa ngày lớp mới yên lặng.
Lớp họ đang học là lớp tự nhiên, theo lẽ thường tình sẽ nghiêng dạy về mấy môn khoa học nhiều hơn. Phần lớp học sinh đều từ lớp 10A1 lên, trùng hợp năm ngoái thầy Ngô cũng là chủ nhiệm lớp đó.
Thấy thầy Ngô, Khương Hạo trêu " thầy ơi, cả mùa hè không gặp hình như kính của thầy lại dày hơn mấy phân rồi. "
Thầy Ngô mặc dù đang ở tuổi trung niên nhưng thầy lại có một trái tim thiếu niên, ông tin chắc rằng nếu muốn hòa mình vào cùng với các bạn trong lớp thì cả thầy lẫn trò đều phải thấu hiểu lẫn nhau, làm cho quan hệ thầy trò thoải mái một chút, không cần quá gay gắt.
Vì vậy, ông nhìn xuống dưới bục giảng cười nói " thầy cũng cảm thấy bạn học Khương Hạo của chúng ta sau khi nghỉ hè tròn lên không ít nha. "
Cả lớp cười rộ lên
Cười đã đời, thầy Ngô mới đi vào chủ đề chính " bắt đầu năm học rồi, các con cũng nên chơi ít lại thôi, lớp mười một là một lớp rất quan trọng, nó là bậc thang kiến thức cho lớp mười hai. Vì vậy thầy mong các con hãy chuẩn bị một tinh thần thật thoải mái để thầy trò chúng ta cùng bước vào năm học mới. Thầy cũng muốn giới thiệu cho lớp một bạn học chuyển trường mới, mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh bạn nào. "
Mới vừa rồi mọi người sôi nổi bàn về " bóng lưng xinh đẹp " của bạn học mới, cũng không ai biết khuôn mặt chính diện sẽ trông như thế nào thế nên cả lớp không hẹn mà cùng hướng mắt ra cửa chờ đợi.
Lúc này, Tôn Miên Miên bước vào.
Tôn Miên Miên là học sinh chuyển trường thế nên chưa có đồng phục, thứ cô đang mặc là đồng phục riêng. Bởi vì đồng phục nữ của trường Anh Hoa là áo sơ mi kết hợp với váy vì vậy Tôn Miên Miên cố tình mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng cùng cái váy màu xám tro, chạc chạc giống với đồng phục của nhà trường.
Dáng người của Tôn Miên Miên cao cao, làn da trắng nõn nà, đôi mắt to màu hổ phách, mái tóc nâu mềm mại được cô buộc kiểu đuôi ngựa.
Vừa vào lớp, cô nhìn thấy Lý Mộc Ca ngồi ở vị trí giữa lớp đang tinh nghịch nhìn cô nháy mắt.
Tôn Miên Miên nhìn cô ấy nở nụ cười.
" AAAAA, tiên nữ giáng trần. "
" Mau mau tát tớ một cái đi, tớ chưa tỉnh ngủ hay gì mà lại thấy một nữ thần đứng ngay trước mắt! "
" Cậu ấy đẹp thật! "
" Fuck a! "
Trong lớp không ngừng phát ra tiếng cảm thán.
Tôn Miên Miên đứng trên bục giảng cất tiếng " xin chào mọi người, tớ tên là Tôn Miên Miên, rất hân hạnh khi được gặp mọi người. "
Giọng nói của cô mềm mại và dịu dàng, vừa dứt lời, trong lớp truyền đến tiếng vỗ tay như sấm, thậm chí còn có một bạn nam vỗ mạnh bàn hét " nữ thần nữ thần nữ thần! "
Thầy Ngô lại vỗ bàn một cái " được rồi được rồi, các con đều biết bạn học Tôn Miên Miên, thầy cũng không nói nhảm nữa. Con ngồi ở... "
Ánh mắt thầy Ngô lướt qua lớp một vòng, chỉ vào chỗ ngồi cạnh cửa sổ ở cuối lớp " trong phòng học cũng không còn chỗ trống nào, con đi xuống ngồi cạnh bạn Sở Phong đi. "
Tôn Miên Miên nhìn vào chỗ được thầy chỉ, thấy Sở Phong đang hờ hững nhìn cô, anh rất yên tĩnh ngồi đó như vừa tỉnh ngủ.
Tôn Miên Miên cảm thấy cô cùng anh rất có duyên, Nam Thành lớn như thế lại vô tình gặp nhau ba lần trong một tháng, bây giờ lại trở thành bạn cùng lớp, hơn nữa còn ngồi cùng bàn.
Cô lấy khăn giấy từ trong cặp ra lau lau bàn ghế sau đó ngồi xuống, bộ dạng nghiêm túc lấy sổ tay cùng bút chì ra ghi ghi chép chép.
Trên bục giảng, như thường lệ thầy Ngô nói một chút về nội quy sau đó lấy danh sách lớp ra điểm danh " thầy gọi đến bạn nào bạn đó đứng lên giới thiệu một chút, nếu có hứng thú với ban cán sự lớp thì nói nhiều một chút. "
" Thật là trùng hợp. " bên cạnh cô vang lên một âm thanh lười biếng.
Tôn Miên Miên hơi nghiêng đầu qua, cười khẽ " chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi nhưng đây là lần đầu tôi thấy cậu vào ban ngày đó. "
( Bởi vì trước đó Miên Miên không biết Sở Phong bằng tuổi thế nên cô xưng bằng anh, bây giờ biết rồi nên đổi thành cậu. Nhưng mọi người sẽ sớm thấy chữ anh trở lại =)))
Sở Phong suy nghĩ một chút, hình như là vậy thật.
Ban đầu Sở Phong còn không biết cô là ai, đến lúc Thạch Đầu cầm điện thoại mở hình cô lên khoe khoang " nữ thần của tôi " cực kỳ đẹp cực kỳ xinh, lúc đó anh cũng thấy bình thường, không quan tâm.
Lúc đó anh còn nghĩ, chắc gì mặt mộc đã xinh, thời đại bây giờ tùy tiện trang điểm một chút thì vịt cũng hóa thành thiên nga, nữ thần của cậu có bản lĩnh thì tẩy trang đi đã rồi hãy đến gặp tôi.
Nhưng sau khi gặp được cô ngoài đời, anh mới cảm thấy mắt nhìn người của Thạch Đầu ngốc không hề tệ.
Mặc dù trang điểm lên trông Tôn Miên Miên xinh thật nhưng anh vẫn thích cô bây giờ hơn, khuôn mặt sạch sẽ không tì vết, ngũ quan cũng không đến mức khoa trương như bọn kia nói nhưng cũng rất đặc biệt, nhưng khi đã nhìn vào rồi thì rất khó quên.
Cẩn thận quan sát một hồi Tôn Miên Miên mới nhận ra rằng cô đã gặp được một số bạn trong lớp vào bữa tiệc sinh nhật của Sở lão gia, ví dụ như chàng trai mặt tròn tên Khương Hạo đang ngồi trước mặt cô.
Lý Mộc Ca nói với cô rằng ở Anh Hoa, học sinh được chia thành hai loại.
Một là các thiếu gia tiểu thư con nhà giàu tiền vung như rác, hai là thành tích học tập cực kỳ tốt, dùng học bổng để vào Anh Hoa.
Đang mãi suy nghĩ, cô nghe thầy Ngô gọi tên Sở Phong.
Tiếng kéo ghế vang lên, chàng thiếu niên bên cạnh lười biếng đứng dậy " tên Sở Phong, không có sở thích. "
Khương Hạo ở phía trước còn vỗ tay, gật đầu " nói rất hay. "
Sau khi tự giới thiệu xong cả lớp bắt đầu bầu chọn ban cán sự, tiếp theo đó là phát sách giáo khoa. Khi làm xong hết cũng đã đến giờ ăn trưa.
Thầy Ngô hô lên hai chữ tan lớp, cả phòng học lập tức vang lên tiếng kéo ghế. Khương Hạo quay xuống nói " anh Phong, lát ăn cơm trưa xong chúng ta đi chơi bóng rổ. "
" Được " Sở Phong lấy chai nước từ trong hộc bàn ra, uống mấy hớp sau đó đứng dậy đi về phía cửa, đi được hai bước nhìn thấy bóng lưng của một cô gái, anh cất giọng kêu " Tôn Miên Miên? "
Tôn Miên Miên quay đầu lại nhìn Sở Phong, " sao vậy? "
Sở Phong vặn nắp chai nước suối lại, " không có gì, làm quen tên của bạn cùng bàn một chút. "
Khương Hạo đi ở phía trước lảo đảo vài cái.
Lần đầu tiên thấy anh Phong chủ động làm quen với bạn cùng bàn như vậy a.
Đây là bị ai nhập hay là đã tước vũ khí đầu hàng trước mỹ nhân?
Cậu, Sở Phong với Lư Tiêu Hàn xem như cùng nhau lớn lên, người khác có thể không biết chứ Khương Hạo biết rất rõ nha!
Sở Phong cao 1m88, da trắng chân dài khuôn mặt đẹp trai, cặp mắt hút hồn bao nhiêu thiếu nữ.
Mặc dù Sở Phong luôn nở nụ cười lười biếng trên môi nhưng trên thực tế anh cực kỳ tàn nhẫn với mấy cô gái, bây giờ ví dụ có một cô gái ngồi trước mặt anh than khóc anh cũng không thèm dỗ.
Nhưng hôm nay Sở Phong đối với bạn học mới lại cực kỳ " nhiệt tình "
Đây có gọi là sự khác biệt giữa nữ thần và dân thường không?
Xem ra ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, Sở Phong cũng không phải là ngoại lệ a.
Khương Hạo quay người lại, nhiệt tình nói " bạn học Tôn Miên Miên, chiều chúng ta gặp lại. "
Tôn Miên Miên vui vẻ gật đầu một cái.
Sở Phong nhấc chân đạp Khương Hạo một phát " đi, ở đó mà cười toe toét như thằng có bệnh. "
Khương Hạo bị đau " a " một tiếng.
______________________________
Tác giả có điều muốn nói:
Vào ngày tựu trường, Phong Phong rất vui vì được ngồi cùng bàn với bé Miên Miên