• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11

Có lẽ toàn bộ Tần gia, chỉ có cô ta là người hiểu rõ nhất thân phận của truyền nhân Thiên Y tuyệt vời tới mức nào!

“Nhược Đồng, cô hy vọng cháu…”

“ y da, được rồi mà cô, cháu còn có hẹn nên không nói chuyện nữa. Có gì nói sau.”

Nói xong, Tần Nhược Đồng vội vàng rời đi khiến cho Tần Liên tức giận tới mức giậm chân.

Buổi chiều cùng ngày.

Kể từ lúc đưa Lương Nghiên về, Lương Siêu vẫn luôn chữa trị cho cô bé.

Khi nhìn thấy những vết thương càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng thê thảm khiến cho sự thù hận trong lòng Lương Siêu càng tăng. Hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi em gái của mình đã phải chịu bao nhiêu đau khổ suốt 5 năm qua. Cô bé cũng từng là viên ngọc quý trong tay bố mẹ, là cô công chúa nhỏ của gia tộc, thế nhưng hiện tại…

“Ư ư…”

Trong cơn mê mang, dường như Lương Nghiên bị đau tới mức kêu lên nên Lương Siêu cố gắng nhẹ một chút.

“Leng keng!”

Tiếng chuông cửa vang lên, ánh mắt Lương Siêu đột nhiên trở nên lạnh lùng!

Cuối cùng người của Tần gia đã tới đây sao?

Khi xuống tầng mở cửa, hắn trông thấy một người đàn ông trung niên và bốn tên vệ sĩ đi theo phía sau. Tần Thiên Hải không hề xin lỗi hay có thái độ nhận sai mà thay vào đó là dáng vẻ cao ngạo và độc đoán, ngay cả 4 vệ sĩ đi theo ông ta cũng kiêu căng không kém.

“Cậu chính là Lương Siêu phải không?”

“Ta là gia chủ hiện tại của Tần gia, Tần Thiên Hải.”

“Ồ.”

Lương Siêu thản nhiên trả lời, hắn đưa tay ra.

“Tờ hôn thư của Tần gia mấy người đã mang tới đây chưa?”

“Trả lại cho tôi đi, từ nay Tần gia của mấy người cùng với Thiên Y không còn liên quan nữa.”

Tần Thiên Hải nhíu mày, ông ta cảm thấy rất khó chịu với thái độ của Lương Siêu.

“Cho cậu.”

Ông ta lấy ra một tấm giấy da từ trong túi ném qua. Sau khi Lương Siêu bắt được, hắn nhìn thoáng qua rồi nhíu mày.

Có 9 tờ hôn thư, mỗi tờ đều có 2 bản. 9 bản trong tay hắn đều có chữ ký của gia chủ bên nữ còn bản hôn thư mà bên nữ giữ cũng sẽ có chữ ký của sư tôn.

Thế nhưng cuộn da dê này lại trống không, thậm chí còn chẳng có sợi len nào.

“Bản hôn thư này là giả.”

“Là giả?”

Tần Thiên Hải nhíu mày, sau khi nhìn một lúc thì ông ta cũng phát hiện ra vấn đề. Chỉ cần nghĩ một chút cũng hiểu được lý do vì sao. Nhất định là do em gái Tần Liên của ông ta giở trò quỷ!

Sau khi suy nghĩ một hồi, ông ta ném tờ hôn thư sang một bên và nói: “Bản hôn thư của Tần gia là thật hay giả cũng không quan trọng, chỉ cần bản cậu đưa cho chúng tôi là thật là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK