• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5

Tài xế của Trần Tam Tỉnh lái xe đến một căn biệt thự. Lương Siêu vừa mới bước xuống xe thì đã nghe thấy tiếng chó sủa cùng với tiếng khóc thút thít.

Sau khi nghe kĩ và nhìn xung quanh, dưới ánh đèn mờ ảo, hắn nhìn thấy một cái cũi được xây dựng bên cạnh biệt thự, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy một cô bé đang cuộn mình trong đó.

Là, là con bé!

Đây chính là người em gái mà hắn đã cố gắng tìm kiếm suốt 5 năm qua!

Nhất thời, Lương Siêu kích động tới phát khóc. Ngay khi hắn đang định tiến lên để nhìn cô bé rõ hơn thì tiếng chó sủa đột nhiên trở nên dồn dập hơn!

“Gâu!”

“Gâu gâu gâu!”

Chỉ thấy con chó chăn cừu nghiêng người, không biết vì sao đột nhiên nó lại nổi điên cắn cô bé ở gần nó một phát!

“A!”

Cô bé vừa kinh ngạc vừa hét lên đầy tuyệt vọng, con ngươi trong mắt Lương Siêu đột nhiên co rút lại, tay phải vung lên nhanh như chớp!

“Vù!”

Một tiếng xé gió nhẹ vụt qua, con chó chăn cừu cáu kỉnh kia đột nhiên kêu lên “Áu áu…” rồi ngã xuống đất, không còn nhúc nhích nữa.

Cùng lúc đó, Lương Siêu cũng xuất hiện ngay trước cửa cũi. Hắn thô bạo giật đứt dây xích và bế cô bé còn chưa kịp hoàn hồn ra bên ngoài.

Đập vào mắt hắn là khuôn mặt nhỏ nhắn đã bị biến dạng hoàn toàn, trên người còn có rất nhiều vết bầm tím và sẹo.

Trông vô cùng thê thảm!

“Nghiên, Nghiên Nghiên…”

“Là em sao?”

Lương Siêu run rẩy gọi một tiếng, rất nhanh hắn đã nghe được thanh âm thì thào của cô bé.

“Em, em là, em là Lương Nghiên…”

“Anh trai, là, là anh sao? Cuối cùng Nghiên Nghiên đã được gặp lại anh rồi.”

“Em từng nghe người ta nói rằng trước khi chết sẽ xuất hiện ảo giác, sẽ nhìn thấy người mà mình muốn gặp nhất. Em, không phải là em sắp chết đấy chứ?”

“Không đâu!”

Lương Siêu lập tức ôm chặt lấy em gái của mình, sau đó lấy ra năm cây châm bạc và đâm vào các huyệt đạo của em gái.

“Nghiên Nghiên đừng sợ, có anh trai ở đây, nhất định sẽ không để em chết đâu!”

Vừa dứt lời, cửa biệt thự đột nhiên mở ra, Tề Tuyết mặc váy ngủ ngáp một cái đi ra ngoài.

“Con nhóc đê tiện kia, nửa đêm rồi mà còn không cho người khác ngủ sao! Có phải mày thấy mấy lần giáo huấn trước đây còn nhẹ không?”

Nói xong, cô ta nhìn thấy một thanh niên gầy gò đang ôm Lương Nghiên vào lòng còn chú chó chăn cừu thì nằm một bên mà giật mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK