• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi khai máy đầu tiên cũng chính thức bắt đầu.

Vì hiện tại Tần thị đang ở trong quân doanh nên điều ăn ngủ với binh lính, không phân biệt nam nữ, cũng không phân biệt giai cấp, tất cả đều là tướng sĩ dưới trướng của Đại tướng quân Tần Dung - cha của Tần thị.

Hiển nhiên việc để con gái vào tòng quân Tần Dung cũng đã vấp phải rất nhiều chỉ trích, có người cho rằng Tần gia quá tàn nhẫn với con gái, có người lại cho rằng Tần gia vì muốn bảo vệ vị trí Đại tướng quân mà không thiết hi sinh viên ngọc bảo duy nhất trên tay.

Nhưng Tần thị vẫn rất bình thản nhìn cha, vẻ mặt của cô bình ổn đến mức làm cho Nhan Đàm ở bên cạnh cũng có hơi giật mình, dù không muốn thừa nhận nhưng mà vẻ mặt của Tần Mặc Trúc quả thật rất thú vị, hay nói đúng hơn là hoàn toàn nhập vai.

Cứ như thế, cảnh quay của Tần Mặc Trúc và Nhan Đàm cũng đã kết thúc dưới sự ngạc nhiên của không ít người. Tuy nhiên, cảnh quay sau đó chính là cảnh cô bị Thái tử Tống Khinh Lan giết chết.

Dù rằng hai phân cảnh này có độ khó rất cao, nhưng Quách Chánh tin tưởng rằng Tần Mặc Trúc sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Còn về Nhan Đàm sau khi tẩy trang xong liền vui vẻ khoác vai của La Duật, nói:

- Đi thôi, tiểu gia mời cậu đi ăn cơm.

- Không đi.

- Nè La Duật, cậu đừng nói cậu muốn ở lại xem mèo... Ý tôi là Tần Mặc Trúc đóng phim nhé?

- Ừ.

Nhan Đàm ngơ ngác, không chối bỏ mà trực tiếp "Ừ" vậy luôn đó hả? Quả thật là bị tình yêu làm cho mù mắt rồi.

Đến đây Nhan Đàm cũng chỉ biết thở dài rồi cùng nhau ngồi lại, đột nhiên ở bên dưới cảnh quay Tần Mặc Trúc đã cho dừng lại, ban đầu mọi người còn tưởng là cô lại giở thói tiểu thư, nhưng lúc Tần Mặc Trúc đến chỗ của Tống Khinh Lan, cầm lấy kiếm lên liền thấy không đúng, cây kiếm này rõ ràng không phải đạo cụ mà.

- Quách đạo, đây là kiếm thật.

Quách Chánh hốt hoảng bước đến kiểm tra, quả nhiên Tần Mặc Trúc nói đúng rồi, cây kiếm này là kiếm thật, tuy nhiên thoạt nhìn thì sẽ khó nhận ra, nhưng tại sao cô vừa liếc qua đã nhận ra chứ?

Biểu hiện xuất sắc này của cô làm cho La Duật càng tin rằng cô không phải Tần Mặc Trúc, vì Tần Mặc Trúc mà anh biết... Không hề giỏi về binh kiếm như thế này, chân mày có hơi nhíu lại một chút, sau đó anh lại nhìn sang Nhan Đàm, nói:

- Vừa rồi cậu và cô ấy quay với nhau, có điểm gì lạ không?

- Có, cô ấy không gọi tôi là Đàm ca ca nữa, gọi tôi là Nhan lão sư, thật sự có chút tổn thương đó.

- Cô ấy cũng không gọi tôi là Duật ca ca.

Dù rằng La Duật đã từng đưa ra giả thuyết, nghi ngờ cô không phải Tần Mặc Trúc, nhưng nếu như trên đời này thật sự có chuyện xuyên không... Vậy Tần Mặc Trúc thật sự đang ở đâu? Hay là cô đã chết rồi?

Rốt cuộc chuyện này là sao chứ?

[...]

Ở bên dưới trường quay vì để kiểm tra lại đạo cụ nên đã cho diễn viên nghỉ ngơi một chút, lúc này Tống Khinh Lan lại đi đến chỗ của cô, lại nói:

- Tiểu Trúc, ca cao nóng của em đã uống hết chưa? Có cần anh mua ly khác cho em không?

Tần Mặc Trúc đến liếc cũng không thèm liếc, chỉ lạnh nhạt nói:

- Tôi không thích ca cao nóng. Cảm ơn Ảnh Đế Tống đã quan tâm.

Nói xong cô cũng nhìn lên chỗ mà La Duật đang ngồi, kể từ khi bắt đầu buổi lễ khai máy cho tới tận bây giờ, anh vẫn luồn nhìn cô chằm chằm, làm cho cô không thoải mái.

Cuối cùng Tần Mặc Trúc cũng quyết định đi lên hỏi cho ra lẽ, nhìn dáng vẻ mèo nhỏ kiêu ngạo đang xù lông như thế kia, La Duật cũng chỉ cười nhẹ, xem ra là do anh nghĩ nhiều rồi, mèo con của anh chung quy vẫn còn hung dữ lắm.

Đi đến chỗ của anh, Tần Mặc Trúc chỉ nhàn nhạt liếc sang Nhan Đàm và Lý Nguyên Y một cái, ngay lập tức hai người họ liền rời đi, cô cũng rất tự nhiên mà ngồi đối diện anh, nói:

- La tổng tại sao lại nhìn tôi chằm chằm như vậy?

La Duật có hơi không vui, tuy rằng trước kia anh biết cô gọi mình ba tiếng Duật ca ca là vì thích nhan sắc của anh, nhưng bây giờ cô lại xưng hô xa lạ như vậy... Làm anh có chút không thoải mái.

Nhưng rồi La Duật lại nhìn cô, nói:

- Nghe nói Tần tiểu thư đã rời Hắc Mã, vậy không biết tiểu thư có suy nghĩ gì về lời đề nghị của Bạch Nguyệt hay không?

- Bạch Nguyệt? À... Anh là ông chủ của Bạch Nguyệt nhỉ?

- Đúng vậy.

- Nhưng ngại quá, tôi chỉ đóng một bộ phim này nữa thôi, sau đó tôi sẽ hoàn toàn rút khỏi giới giải trí, cho nên lời đề nghị của La tổng e là không thể nào rồi.

Nói xong cô còn định đứng dậy rời đi, nhưng La Duật lại nắm lấy tay cô, sau đó nói:

- Vậy nếu như anh dùng thân phận La Duật, muốn hẹn em đi ăn cơm... Không biết em có đồng ý hay không?

- Được, nhưng tôi muốn dẫn thêm người, anh cũng mang theo Nhan Đàm.

- Được thôi.

#Yu~



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK