• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Haiz...



Từ nhà đến công ty không biết cô thở dài bao nhiêu lần, anh đi công tác đã hơn một tuần rồi, ngày nào Tần Bách Nhiên cũng gọi về, nhưng cô vẫn thấy nhớ anh.Lâm Thiên Tuyết mặt mày ủ dột bước xuống xe.



- "Thiên Tuyết"



Lâm Thiên Tuyết đứng đó cau mày nhìn người vừa mới gọi mình.Hứa Vỹ bước nhanh đến đứng trước mặt cô, anh phải gọi điện hỏi Á Hân mới biết cô đến T&T thực tập.



- " Sao lại tránh né anh?"



- " Tại sao Tôi phải tránh né anh?"



Mặt không cảm xúc, giờ nhìn thấy Hứa Vỹ cô lại nhớ lại mọi chuyện của kiếp trước, không hiểu lúc đó đầu óc cô bị chạm mạch chỗ nào, cứ nghĩ đến việc hắn và Lâm Tiểu Phù làm với nhau cô lại thấy bẩn, mối thù kiếp trước cô còn chưa tính sổ với hắn, còn dám tìm đến cô.



- "Em sao vậy..em giận anh chuyện gì sao?"



- " Không có.Trễ rồi tôi vào đây "



- " Thiên Tuyết"



Hứa Vỹ vội vàng nắm lấy tay cô, bây giờ chỉ cần nói chuyện cô cũng ác cảm với hắn huống chi là đụng chạm, Lâm Thiên Tuyết hét lớn rút tay về.



- "Đừng đụng vào tôi"



Thái độ bài xích, xa lánh rõ ràng như vậy nếu hắn không nhận ra nữa, có lẽ hắn là kẻ ngốc.Cách cư xử của cô làm Hứa Vỹ cảm thấy bẽ mặt, người ra vào nhìn hắn chỉ chỏ, tức giận là điều không tránh khỏi, hắn nở nụ cười mỉa mai.



- " Em đến đây thực tập, trốn tránh anh là để được gần gũi Tần Bách Nhiên, đúng không?"



Không ngờ Hứa Vỹ sẽ hỏi thẳng như vậy, nhưng làm sao hắn biết cô có tình cảm với Tần Bách Nhiên, không lẽ kiếp trước hắn cũng biết rõ chuyện cô âm thầm thích Tần Bách Nhiên nên hắn mới tổ chức sinh nhật tại bar Blue, để cô chứng kiến cảnh tình cảm của Ana và Tần Bách Nhiên, khiến cô chết tâm, còn chuyện tình một đêm cũng là do hắn sắp đặt..Trời ạ, nếu mà như vậy Hứa Vỹ là một người cực kì đáng sợ....



Cô lạnh lùng chấm dứt câu chuyện.



- " Chuyện của tôi không liên quan gì đến anh "..



Cô định bỏ đi nhưng Hứa Vỹ lấy tay ngăn lại, rút trong túi quần ra một cuốn tạp chí đưa cho cô.



- " Tạp chí buổi sáng, có tin rất nóng em nên xem "



Lâm Thiên Tuyết mím môi, giựt lấy cuốn báo, ảnh bìa rất đẹp là hình ảnh đôi trai tài gái sắc đang sánh bước cùng nhau,phía trên là tiêu đề màu đỏ chói lóa:" Doanh nhân Tần Bách Nhiên tay trong tay cùng siêu mẫu quốc tế Ana tại London"



Không biết thực hư ra sao? Cô tin anh, rất tin anh, tình cảm anh dành cho cô là chân thật, tuyệt đối không thể nào giả dối được, cô đã trãi qua một kiếp rồi không còn ngây thơ đến mức chỉ vì mấy thứ vớ vẩn này mà bị lừa,nhưng nhìn cái hình cô gái e ấp bên chàng trai, dù mặt anh không cảm xúc nhưng cô vẫn cực kì khó chịu, rất khó chịu..



Tần Bách Nhiên đáng chết dám để cô ta dựa gần như vậy..



Hừ..! nhưng không muốn nhìn vẻ đắc ý của Hứa Vỹ, Lâm Thiên Tuyết mỉm cười mặt không chút gì là ngạc nhiên hay đau lòng.



- " Cám ơn, nhưng mà tôi thấy hình chụp chưa đẹp lắm, khi nào có hình chụp đẹp hơn phiền anh mua dùm tôi nhé"



Không ngờ cô lại phản ứng như vậy, trong lòng tức giận nhưng ngoài mặt vẫn dịu dàng, tốt bụng khuyên giải.



- " Thiên Tuyết, chú út không thích hợp với em đâu, em đừng ngoan cố nữa. Ở bên cạnh chú út người tổn thương sẽ là em, em nghe anh......"



- " Cô em hàng xóm, không ngờ gặp em ở đây "



Lời chưa nói hết đã bị cắt ngang bởi người đàn ông đang đi tới.



- " Anh hai "



Hứa Vỹ gượng gạo lí nhí chào một tiếng, mặt xanh mét.



Hứa Vỹ không biết Tần Nghị phát hiện họ từ bao giờ, có nghe cuộc nói chuyện của bọn họ không.?



Tần Nghị không thèm quan tâm vẻ mặt trắng rồi lại xanh của Hứa Vỹ nhìn hắn ta gật đầu một cái cười như không cười, Tần Nghị từng bước tiến lại gần Lâm Thiên Tuyết, cái tên Hứa Vỹ từ lâu cậu đã biết là người dã tâm nhưng đều không ngờ tới, cả phụ nữ của chú út hắn cũng dám giành..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK