Đôi mắt dịu dàng của Tần Bách Nhiên trở nên sắc bén, chân dài bước nhanh lên phía trước, Lâm Thiên Tuyết đang mải mê cho chim câu ăn, bỗng thấy có người đứng trước mắt mình, cô ngẩng đầu lên bắt gặp một người đàn ông cao to người Anh, đang nhìn cô mỉm cười.Anh ta rất đẹp trai nha, đúng chuẩn dạng badboy mà Á Hân thích.Bị vẻ đẹp ngọt ngào trước mắt thu hút, chàng trai mỉm cười đưa tay ra, chào hỏi nói bằng tiếng Anh đúng chất gốc người địa phương.
- " Xin lỗi tôi có thể làm quen với em được không? "
Lâm Thiên Tuyết nhìn người đàn ông trước mắt, nụ cười anh ta thật đẹp, nếu Á Hân mà gặp chắc sẽ mê mệt.Cô mỉm cười vui vẻ lịch sự định giơ tay ra, cơ thể bỗng nhiên bị một lực kéo mạnh ôm vào lòng.Chưa kịp phản ứng đã nghe Tần Bách Nhiên lên tiếng.
- " Xin hỏi...Anh tìm vợ tôi có vấn đề gì không?"
Hỏi thẳng trọng tâm, khiến đôi phương ngớ người, ngốc mấy cũng phải hiểu người đàn ông này đang tuyên bố chủ quyền, tuy khuôn mặt không thể hiện cảm xúc gì,nhưng nhìn vào đôi mắt lạnh như phát ra tia sáng muốn đâm xuyên đối phương, cả người tản ra hơi thở nguy hiểm...Người đàn ông nước ngoài lập tức cười xởi lởi, nhún nhún vai.
- " Ồh...cô ấy thật đẹp..như một thiên thần,tôi chỉ muốn làm quen..Xin lỗi tôi không biết cô ấy đã kết hôn..."
Anh ta cười cười chào tạm biệt rồi bỏ đi,Lâm Thiên Tuyết nghĩ thầm trong bụng lúc nãy sao cô không xin số điện thoại của anh ta đưa cho Á Hân, đàn ông nước ngoài đã đẹp còn rất lịch sự nữa...suy nghĩ mai mối nhìn theo bóng mỹ nam đi khuất mà vẫn lờn vờn trong đầu, nên không hề phát hiện khuôn mặt tối sầm của ai đó kế bên...Cô chậc lưỡi tiếc nuối quay sang định kể anh nghe, ai dè lúc này khuôn mặt ông xã tương lai của cô còn đen hơn cả đít nồi, Lâm Thiên Tuyết than thầm ôi!thôi rồi..mãi mê nhìn trai đẹp lơ anh nãy giờ..Mấy ngày nay khi biết mình bị lừa sang đây, cô cũng hơi tức giận vì bị lừa trắng trợn như vậy, nhưng nghĩ lại nhờ vậy cô mới có những phút giây ngọt ngào bên cạnh anh.Cả tuần nay anh đưa cô đi chơi khắp nơi ở London, Cung điện Buckingham,Tháp Big Ben, Quảng trường Trafalgar, vòng xoay London Eye, cô chơi không biết chán..
Đặt biệt anh rất yêu thương, chăm sóc cưng chiều cô, có điều dục vọng anh rất mãnh liệt, những lúc cô không nghe lời, giống như cô còn phải thực tập ở T&T dù ở đây rất vui nhưng cô xin anh cho cô về nước..
Anh không chấp nhận, nói gì là xa cô anh sẽ nhớ, cô ngoan cố anh sẽ lôi lên giường xử phạt đến khi cô khóc thảm thiết mới tha cho cô..Cô thấy sinh viên thực tập như cô thật là được đãi ngộ, được đi du lịch với Boss còn được lăn qua lộn lại với Boss trên giường. Mà Boss nhà cô rất dũng mãnh nha,ừhm tinh lực rất dồi giàu, hại cô lúc nào cũng mệt lả người,nên cô rất sợ..Chỉ nghĩ thôi mà Lâm Thiên Tuyết cảm thấy da gà đã nổi..cô quay qua nở nụ cười thật tươi lấy lòng anh.
- " Bách Nhiên...Á...anh buông em xuống..anh bế em đi đâu..?"
- " Về thôi sáng giờ em chơi đủ rồi"