Mục lục
Nhất Phẩm Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chỉ mâu thuẫn nhỏ thôi mà, Mai lão ông không cần để trong lòng…

Mạc Ngôn giải thích với Mai Tam Đỉnh trong điện thoại.

Mai Tam Đỉnh gọn điện thoại đến luôn tỏ vẻ xin lỗi, Mạc Ngôn cũng không có tính không buông tha người khác, đối với Mai Việt Sơn và Mai Lạc thì hắn thực sự không thích thế nào đi chăng nữa nhưng thành thật mà nói thì hai người kia cũng không đủ tư cách khiến hắn phải giận.

Nhưng hiển nhiên là Mai Tam Đỉnh thì không như vậy, trong điện thoại cứ liên tục xin lỗi thậm chí còn tỏ ý đến tận nhà xin lỗi nữa.

Mạc Ngôn biết, ông già ngày thực ra là lo lắng muốn hắn trị liệu cho Mai Thanh Giản nên mới nói khép nép với một vãn bối như vậy…

Cú điện thoại này gần nửa tiếng đồng hồ, Mạc Ngôn rơi vào đường cùng luôn tỏ ra là mình không tức giận cũng cam đoan sẽ làm cho cháu gái ông ta khỏe lại lúc đó Mai Tam Đỉnh mới bằng lòng buông điện thoại.

- Cuối cùng thì cũng được giải thoát rồi…

Thật là vất vả lắm mới làm cho Mai Tam Đỉnh cúp điện thoại, Mạc Ngôn thờ phào nhẹ nhàng lúc đó hắn phát hiện cuộc điện thoại này kéo dài đúng 27 phút.

Hắn sờ vào cái bụng lép rồi đứng dậy đi vào nhà bếp.

Đun nước trước sau đó hắn mở tủ lạnh tùm hai túi đồ ăn nước bột rồi cho vào nước sôi, đang lúc đợi sủi cảo chín thì hắn gọi điện thoại cho Đỗ Tiểu Âm.

- Mãi không nhận được điện thoại của cô, có phải cô đã gặp phiền toái gì không?

Vừa mới nối điện thoại, Mạc Ngôn đã nhíu mày trong điện thoại có những tiếng ồn ào mà 5,6 giây sau mới có tiếng của Đỗ Tiểu Âm…

- Mạc Ngôn, anh chờ một chút chỗ này hơi ồn, để tôi tìm chỗ đỡ ồn hơn…

Đỗ Tiểu Âm vội vàng nói.

Vài giây sau, trong điện thoại mới thấy tiếng cô.

- Thật xin lỗi quá, vốn là tôi tưởng có thể bắt được Triệu Việt từ lúc sáng để sau đó thông báo cho anh một tin tốt lành…

Tiếng của Đỗ Tiểu Âm có vẻ mệt mỏi nói:

- Chắc là anh đã đoán ra chuyện gì rồi… đúng vậy, hành động vây bắt gặp phiền phức hơn nữa lại còn là phiền phức lớn là đằng khác!

Mạc Ngôn đi về phía nồi nước nói:

- Có thể nói chuyện gì đã xảy ra được không?

Đỗ Tiểu Âm nói:

- Tôi đã sớm nghi ngờ Triệu Việt biết tên này là kẻ điên nhưng bây giờ tôi mới biết thực sự đã đánh giá quá thấp sự điên cuồng của y…Anh biết không, người này không chỉ có bắt cóc cha con Lâm Phi Vũ mà còn bắt cóc cả hơn 30 người đang nghỉ mát tại Đạm Thủy sơn trang.

Mạc Ngôn nghe thấy ngẩn người ra nói:

- Lâm Phi Vũ và Lâm Yến bị Triệu Việt bắt cóc sao?

Đỗ Tiểu Âm nói:

- Chuyện tư tối qua, một tên bảo vệ trị an của Lâm gia chính là người của Triệu Việt đã tránh sự theo dõi của cảnh sát và mang cha con Lâm Phi Vũ đi.

Hình như lúc này có người gọi cô, cô xin lỗi nói:

- Mạc Ngôn, giờ tôi đang bân túi bụi không thể nói kĩ với anh được, tôi tắt máy trước để nói sau được không?

Mạc Ngôn nói:

- Đừng vội tắt điện thoại, bây giờ tôi cũng được coi là một thành viên củ Thất Xử có cần tôi đến hỗ trợ không?

Bên kia điện thoại Đỗ Tiểu Âm không khỏi do dự…

Thực ra mà nói thì quả thực là cô cần Mạc Ngôn giúp đỡ.

Đầu tiên, cô cần đầu óc Mạc Ngôn tỉnh táo dùng khả năng thôi diễn hơn người để phân tích, tiếp theo nếu Mạc Ngôn là hiệp sĩ Bóng Đêm như vậy hắn là sự giải quyết cục diện trước mắt mà không có người thứ hai để lựa chọn,

Nếu nói là cô hơi có chút do dự về Mạc Ngôn thì cũng đúng, tôi cần sự trợ giúp của anh.

Nhưng sao những lời này đo không thể nói lên lời. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Không cần, anh đã giúp chúng tôi nhiều rồi, hơn nữa tối qua anh còn chưa đưc ngủ ngon một giấc, anh hãy nghỉ ngơi cho tốt đi.

Đỗ Tiểu Âm cười cười, từ chối sự giúp đỡ của Mạc Ngôn.

Nếu như thực sự cục diện trước mắt của Đạm Thủy sơn trang rơi vào nguy cơ thì cô cũng không muốn kéo Mạc Ngôn vào vòng xoáy này.

Đúng vậy, cô rất cần Mạc Ngôn giúp đỡ hơn nữa cô còn rất tin tưởng nhưng đó cũng không phải lí do khiến chô đưa hắn vào nguy hiểm.

Sau khi cúp điện thoại Mạc Ngôn ngẩn người ra.

Đỗ Tiểu Âm từ chối hắn… thực sự cô gái này nhìn dịu dàng nhưng cũng rất quyết đoán, đối với sự từ chối của cô, một chút cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.

Lúc này, hắn càng muốn Lâm Yến chết đi cùng Từ Đức Phát.

Khoảng thời gian trước hắn cứu Lâm Yến về cho Triệu Việt, coi như tất cả đều vui vẻ. Lâm Yến thoát khỏi Triệu Việt, Lâm Phi Vũ tìm được con gái mình về mà hắn thì cũng đã lấy được một khoản thù lao…

Nhưng bây giờ xem ra nếu như không có mình số mạng này của cô bé không hay rồi nhưng ít ra cũng không kém hơn hiện tại.

Thực ra xâu chuỗi các sự việc, nếu như không có sự gia nhập của Mạc Ngôn thì có khi ngay cả Từ Đức Phát cũng vẫn còn sống.

Giờ đây, Mạc Ngôn cũng không thấy rõ ràng lắm là quan hệ nhân quả rốt cục là đến thế nào?

Huống hồ, ngoài cha con Lâm Phi Vũ ra, Triệu Việt còn bắt cóc thêm hơn 30 người nữa.

- Nếu không có chuyện tối qua thì Triệu Việt có bắt cóc những người này không?

Mạc Ngôn lắc đầu, nếu tối qua Hồ Kiến Thành không tự sát, và lại lấy được USB của Từ Đức Phát thì chắc chắn là không có chuyện ngày hôm nay.

Nói đến cũng thì cũng vì hắn đã vào, đã muốn thay đổi vận mệnh của quá nhiều người.

Hắn tự nhận mình không phải là thánh nhân nhưng hắn cũng không thể ngồi dương mắt nhìn mấy chục mạng người vì hắn mà biến mất…

- Được rồi, họ Triệu kia, hi vọng ngươi có thể kiên nhẫn một chút, ít nhất thì cũng phải chờ ta ăn xong chỗ sủi cảo này đã…

Mạc ngôn lắc đầu, hắn cầm miếng bánh còn nóng đưa vào miệng.

40 phút sau, Mạc Ngôn đã đến trước cửa Đạm Thủy sơn trang.

Lúc này Đạm Thủy sơn trang đã bị cảnh sát phong tỏa hoàn toàn, Mạc Ngôn là nhờ vào căn cứ mình là cố vấn của Thất Xử mới xuyên qua cảnh giới đi vào bên trong.

Nhưng quyền hạn trước mắt của hắn cũng chỉ có đến đó thôi…

- Thật xin lỗi, anh không có quyền đi tiếp vào cảnh giới…

Người cảnh sát phụ trách mặt không một chút thay đổi, ngăn Mạc ngôn đi vào Đạm Thủy sơn trang.

Mạc Ngôn giơ tờ giấy trong tay, nói:

- Cái này cũng không được sao?

Cảnh sát lắc đầu nói:

- Xin lỗi, ngoài tổ chuyên án ra thì không ai được vào.

Bất đắc dĩ Mạc Ngôn phải gọi điện thoại cho Đỗ Tiểu Âm.

Mấy phút sau, Đỗ Tiểu Âm lái một chiếc xe điện du lịch của Đạm Thủy sơn trang đến trước mặt Mạc Ngôn.

- Sao anh lại đến đây?

Vẻ mặt của Đỗ Tiểu Âm mỏi mệt nhưng thấy Mạc Ngôn cô đã cười thản nhiên…

Nét thoáng cười này xuất phát từ sâu trong nội tâm.

Giờ phút này thấy Mạc Ngôn những mệt mỏi, lo lắng của cô tất cả đều không cánh mà bay.

Mạc Ngôn cười nói:

- Chuyên án này từ đầu đến cuối tôi đều tham gia thì sao vào thời khắc quan trọng này lại có thể thiếu tôi được?

Đỗ Tiểu Âm khuyên người cảnh sát sau khi đưa ra căn cứ xác định đã cho Mạc Ngôn vào Đạm Thủy sơn trang.

Ngồi trên xe du lịch, Mạc Ngôn nói:

- Tình huống bây giờ sao rồi?

Đỗ Tiểu Âm cười nói:

- Cần tôi nói từ đầu đến cuối không?

Mạc Ngôn ngạc nhiên:

- Còn thời gian sao?

Đỗ Tiểu Âm cười khổ nói:

- Thời gian còn nhiều mà… tôi nói như vậy có phải anh thấy lạ đúng không?

Mạc Ngôn gật đầu, thừa nhận:

- Đúng là có chút lạ.

Đỗ Tiểu Âm nói:

- Không có gì lạ cả, thực ra nguyên nhân rất đơn giản, Triệu Việt bắt cóc cha con Lâm Phi Vũ và những người khách này làm con tin, mực đích không phải để đào thoát. Nói có thể anh không tin nhưng không ngờ mục đích cuối cùng của y lại là tự thú! Tình huống đúng là như vậy, Đại Sảnh và các lãnh đạo đang cùng y trao đổi điều kiện đầu thú. Đã nói chuyện hơn 2 tiếng đồng hồ, hơn nữa tình huống trước mắt vụ án hai tiếng cũng có thế…

Tự thú?

Mạc ngôn ngẩn ra nói:

- Tôi không nghe lầm đấy chứ? Y gây ra sức ép lớn như vậy chính là để tự thú?

Đỗ Tiểu Âm nói:

- Mục đích ít nhất là như vậy… 8 giờ sáng tổ chuyên án đã đến nhưng thật đáng tiếc Triệu Việt đã đề phòng, để người của chúng ta vào biệt thự của y sau đó y đã đến yến tiệc. Hơn nữa y còn mang theo video trong máy tính. Nội dung chính là hình ảnh của những con tin bị bắt cóc trong đó có cha con Lâm Phi Vũ. Y cũng cảnh báo chúng ta, y đã chôn một lượng lớn thuốc nổ ở Đạm Thủy sơn trang, nếu cảnh sát manh động y sẽ cho nổ…

Sau khi Đô Tiểu Âm kể lại sự việc, Mạc Ngôn đã có thể hiểu được phần nào.

Trên thực tế, Thất Xử đánh bất ngờ không hoàn toàn là vô dụng, ít nhất cũng cắt đứt dự đoán của Triệu Việt.

Theo quản lý của Đạm Thủy sơn trang Lý Vân Phương, sinh nhật của Triệu Việt y đã cho phát đi hơn 160 thệp mời, những người được mời phần lớn đều có thân phận. Quan trọng nhất chính là thiệp mời này được chuẩn bị từ mấy hôm trước nhưng đến tận tối qua Triệu Việt mới vội vàng đi phát. Vì thế hắn ta nhanh chóng chuyển thiệp mời đến Thất Xử.

- Nói cách khác, thiệp mời và cha con Lâm Phi Vũ bị ép buộc là giống nhau đó chính là một bộ phận trong kế hoạch của Triệu Việt.

- Phán đoán bước đầu là như thế, may mà chúng ta đuổi kịp nếu không ảnh hưởng… À đúng rồi, y còn mời đến cả Thất Xử chúng ta, lúc sáng anh vừa đi khỏi y đã cho người mang thiệp mới đến.

Đỗ Tiểu Âm đáp.

Mạc Ngôn nhíu mày nói:

- Cái này không hợp lý.

Đỗ Tiểu Âm nói:

- Là thế nào?

Mạc Ngôn nói:

- Nếu như buổi tiệc này là một phần trong kế hoạch của Triệu Việt thì như vậy y đã không ngốc đến mức phát thiệp mời hoặc ít nhất là cũng không đưa thiệp mời sớm như vậy.

Đỗ Tiểu Âm cười nói:

- Người này, đầu óc đúng là sắc bén.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK