Ngũ Cách lại xụ xuống, thành thật gật đầu, chỉ khi Trang Uyển xoay người đi qua đi một chốc, đột nhiên hắn quay đầu nói.
"Tiểu muội...... Ngạch nương nơi này có huynh, chỉ lo cho muội ở Tứ phủ......"
"Uyển Uyển."
Giọng nói quen thuộc giọng nam tính đột nhiên từ phía sau truyền đến, Ngũ Cách tức khắc im miệng, liếc mắt phía sau Trang Uyển, sau đó chạy nhanh cúi đầu.
"Bối lặc gia."
Trang Uyển mím môi, cũng không biết Dận Chân xuất hiện lúc nào, trong lòng hơi có chút thấp thỏm, nhưng khi quay đầu sắc mặt đã khôi phục như thường
"Tứ gia sao lại tới đây."
"Ra đi dạo."
Dận Chân nhìn Ngũ Cách gật đầu, lời ít mà ý nhiều địa đạo..
"Hoằng An đâu?"
"Ngủ rồi, ở phòng của gạch nương "
Trang Uyển cười khẽ chuyển hướng sang Ngũ Cách.
" Tứ ca không phải muốn đi tới chỗ ngạch nương sao, nếu Hoằng An còn ngủ thì nói Trúc Tương báo cho muội một tiếng. Tuy nó tuổi còn nhỏ, nhưng Hoằng An làm ầm ĩ lên sẽ rất phiền phức, khi đó muội sẽ đến chăm sóc nó, đỡ cho ngạch nương lo lắng."
Ngũ Cách thấp giòn mà đáp ứng, thấy Dận Chân tới nhưng chưa nói gì nhiều
tất nhiên là lui xuống.
"Hoằng An cũng sẽ làm ầm ĩ?"
Hô hấp Dận Chân đột nhiên phun đến vành tai, cả người Trang Uyển run run, duỗi tay nhẹ nhàng đẩy nam nhân cách xa, mới thở dài.
"Như vậy...... Tốt xấu hôm nay cũng có thể ở chỗ phụ thân công đạo...... Chỉ mong tứ ca có thể sớm ngày tỉnh lại, lần sau chớ có lại như vậy......"
Dận Chân như đang suy tư điều gì mà nhìn theo hướng Ngũ Cách rời đi, ngược lại trêu chọc Trang Uyển.
"Cho nên mới đánh hắn 3 cái tát, cách xa vẫn nghe thấy, Uyển Uyển nhà ta khi nào biết đánh người thế nhở? "
Quả nhiên bị hắn nghe được.
Trang Uyển trên mặt tức khắc nhiễm một tầng mây đỏ.
"Thiếp thân cũng bất quá là hận sắt không thành thép, tứ ca luôn là như vậy......"
"Phải không? Tay còn đau không?"
"Tứ gia!"
Thưởng thức đủ bộ dạng Trang Uyển xấu hổ buồn bực, Dận Chân cũng đúng lúc mà câm miệng, ngược lại hướng phía trước đi đến.
"Bất quá, Uyển Uyển cũng chớ có lo lắng. Ta nhìn Ngũ Cách, nhưng thật ra khó trở thành người thông minh." Dận Chân đột nhiên lạnh ngữ khí..
"Ít nhất là ở đây "
Trang Uyển kinh ngạc quay đầu, nhìn đến trên mặt Dận Chân chợt lóe mà qua hàn ý.
Ở chung lâu như vậy, thật ra nàng đối với việc lòng dạ Dận Chân hẹp hòi nhận thức từ lâu. Đột nhiên toát ra như vậy một câu, chẳng lẽ nói, hắn đã liền đem toàn gia Ô Lạp Na Lạp hòa chung vào phần tử Bát a ca đảng, nhớ thù không thành?
Chính mình nổ lực như vậy, muốn tránh cho còn không phải là......
Trang Uyển trong lòng hơi loạn..
" Tứ gia vì sao nói như vậy?"
" Ít nhất ta đã nhìn thấy việc hắn ăn 3 cái tát của Uyển Uyển "
Dận Chân quay đầu, duỗi tay kéo Trang Uyển lại, cúi đầu thân mật nói.
"Nếu Uyển Uyển có thể sinh thêm một nữ nhi sẽ thế nào nhở?! Hoằng An cũng nhất định có thể trở thành hảo huynh trưởng."
Nam nhân này thế nào lại bắt đầu ba hoa! Trang Uyển trên mặt một tay.
"Nói bậy bạ cái gì!...... Nhị tẩu đang chờ thiếp, thiếp muốn nhanh đi vào."
Dận Chân gật gật đầu, cười nhìn theo hướng Trang Uyển đi vào trong phòng.
"Bối lặc gia."
Một bên chuyển ra một ánh mắt thiếu nữ sáng kiều diễm, thoáng cúi đầu cắn cắn môi dưới, nguyên bản so với Trang Uyển có ba phần giống nhau lại là biến thành bảy phần.
"Mới vừa rồi......"
Dận Chân lạnh mặt.
"Tô Bồi Thịnh, lúc này bên người phúc tấn không thân tín, ngươi hãy lưu lại nơi này."
Tô Bồi Thịnh mới vừa rồi theo một đường chạy nhanh đứng ra ứng, mà Dận Chân đối với nữ nhân một bên e lệ ngượng ngùng kia cũng chưa từng liếc mắt nhìn một cái, xoay người rời đi.
"Bối lặc gia ——"
Tô Bồi Thịnh làm sao không biết ý tứ chủ tử, nghiêng người ngăn cản nữ nhân có ý đuổi theo, trong lòng phỉ nhổ Tứ phúc tấn vì sao có thân thích không giữ lễ tiết như vậy. Rõ ràng được Tứ gia sủng ái lại bị người trong nhà mưu toan tính kế, lại không biết là hạnh vẫn là bất hạnh.
Trong lòng chửi thầm, nhưng việc nên làm vẫn là không thể thiếu, bên ngoài tươi cười nhưng trong lòng không cười nói.
"Cô nương vì sao lại tới nữa, vẫn là tỉnh tỉnh này tâm đi. Đó là cô nương không biết liêm sỉ không để ý mặt mũi, nhưng Tứ gia sẽ đau lòng vì sỉ diện phúc tấn nhà ta."
Thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, há miệng thở dốc, lại là nửa câu đều nói không nên lời.
Mới vừa rồi Tứ bối lặc đối với tứ phúc tấn thân, trong đại sảnh chú ý tới bên này người khác sẽ không thấy được. Đều nói Tứ bối lặc là người lãnh khốc
, lại không ngờ lại là nam nhân thâm tình. Bị mẹ cả yêu cầu làm loại sự tình này nàng trong lòng có chút không cam phận, nhưng nếu là người đó thì...
Trong lúc nhất thời, nàng lại là xuân tâm khẽ nhúc nhích.