Mục lục
PHÚC TẤN THUẦN PHU KÝ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trang Uyển nguyên bản tưởng là trực tiếp xả, thấy nam nhân chủ động, có tâm hắn một cơ hội.



"Nhẹ chút, đau."



Vừa nói như vậy, Dận Chân thật ra nghiêm túc xem xét qua, dọc theo chỗ lọn tóc bị quấn quanh nhìn thoáng qua, liền phát hiện là trâm cài rơi một mảnh vướng vào chân tóc. Dận Chân thay đổi tư thế, đem đầu Trang Uyển hướng trong lồng ngực mình trong đè ép một chút, góc độ này đối với Trang Uyển mà nói cũng không mấy thoải mái, cái mũi nhỏ bị vùi vào trước ngực nam nhân, nàng không khỏi giật giật lại bị Dận Chân đè lại.



"Đừng động, đang tháo gỡ ra."



Nguyên bản không nghĩ đè nặng hắn, Dận Chân nói như vậy, Trang Uyển liền cố ý thả lỏng thân thể, đem trọng tâm chếch đi thân mình toàn bộ đè ép qua, ép tới mức Dận Chân đột nhiên không kịp phòng ngừa lui một bước, còn trâm cài còn quấn vài sợi tóc cũng vì hành vi của hắn mà nghạnh sinh xẩ đứt đoạn làm Trang Uyển đau đầu mà kinh hô ra tiếng.



"Làm do nàng lộn xộn."



Dận Chân bất đắc dĩ mà đỡ vai Trang Uyển, mắt nhìn trâm cài bị tóc quấn quanh đang nằm trong tay tiện đà ném sang một bên.



"Ai nha!"



Trang Uyển đột nhiên chống thân thể đứng dậy, trừng mắt nhìn trâm cài bị ném trên mặt đất, đây chính là câu trâm nàng thích nhất.



"Tứ gia sao lại ném trâm của thiếp?"



"Vì nó mới làm tóc nàng như vậy! "



Dận Chân không thèm để ý nói lời địa đạo.



" Đồ vật làm ra là để hầu hạ chủ tử, nay nó lại khiến chủ tử không thoải thì ném đi, có gì đau lòng?"



Trang Uyển thật ra có chút tiếc của, nàng vốn là người phía Nam, sinh ra ở một vùng cổ trấn, nên trong lòng hay hoài niệm, nhưng trở thành phúc tấn của Mãn triều không thịnh hành hàng hóa có nguồn gốc Hán tộc, đồ dùng của Tứ phúc tấn nhìn tới xem lui cũng chỉ còn mỗi cây trâm này.



"Nhưng nó khác những thứ khác!"



Mắt Dận Chân nhìn trâm cài, tự nhiên nhìn ra được hoa văn chạm trổ đúng là không bình thường. Bất quá hắn từ trước đến nay không phải trọng Mãn khinh Hán, đối với Hán học cũng rất chuyên tâm, chỉ là không nghĩ Phúc tấn nhà mình lại có suy nghĩ giống mình như vậy. Nhìn phúc tấn như vậy, hắn lại là càng nhìn càng hài lòng.



"Uyển Uyển nếu nàng thích như vậy, ngày mai ta sai Tô Bồi Thịnh tìm cho nàng"



Dận Chân ngữ khí rất là thư hoãn, kéo tay nắm lại giữ trong lòng ngực.



"Uyển Uyển đau lòng vì cây trâm cài, còn ra đau lòng vì nàng"



Nghe vậy, Trang Uyển thân mình bèn cũng mềm xuống, mềm mại mà đáp trụ trên bả vai Dận Chân, đối với hắn bên tai nhả khí như lan.



"Không bằng này căn đẹp nhưng không thu."



Đều như vậy, Dận Chân nào có không ứng. Nắm mềm mại vòng eo của Trang Uyển, liền cúi đầu áp lên môi nàng tới tới lui lui mà hôn, trên người dục hỏa nhưng thật ra càng thêm phát nhiệt, liền đi khai trừ đi quần áo trên người nàng. Trang Uyển trên người run lên, vội vàng đưa tay ngăn cản.



"Tứ gia, không được......"



Dận Chân đang tức giận, chỉ nghĩ đây là Trang Uyển thẹn thùng, điểm này tình thú làm hắn tất nhiên là không thèm để ý, một tay nắm tay Trang Uyển ấn đến đỉnh đầu, càng thêm mạnh mẽ mà chà đạp đôi môi đỏ.



"Uyển mhi ngoan "



Trang Uyển từ khi có thể hầu hạ Dận Chân chuyện phòng the, liền càng thêm mẫn cảm, hơn nữa trong lòng vốn là không muốn Dận Chân đi tìm người khác, ưm một tiếng, nhất thời cũng chưa nói ra miệng, miệng thơm khẽ nhếch liền bị đầu lưỡi nam nhân xâm nhập, một mực liếm láp liếm mút, nhưng thật ra hết sức ôn nhu.



Tới nguyệt sự thân mình Trang Uyển trở nên càng thêm cơ khát, nàng hư hư mà đem cánh tay treo ở trên vau Dận Chân mảnh mai mà thừa nhận nam nhân xâm nhập. Cảm nhận được ấm áp môi từ trên môi mình rời đi, nàng không khỏi có chút bất mãn mà nhếch môi hồng, môi răng khẽ nhếch một bộ dáng cầu hôn chọc đến đáy mắt nam nhân mang theo dục vọng ý cười, lại ngậm lấy môi nàng một trận an ủi, động tác trên tay không ngừng cởi bỏ quần áo trên người Trang Uyển, ngực sữa bị áo yếm mượt mà bao lấy, theo tư thế ngồi nặng trĩu mà rũ xuống, bàn tay to cách quần áo khẽ xoa nắn, cọ xát làm áo yếm chậm rãi rơi xuống, lộ ra bầu ngực phập phồng nhũ sóng.



"Nhẹ, nhẹ chút......"



Nhìn Trang Uyển trên mặt đỏ ửng, Dận Chân ngậm lấy vành tai nàng, thấp thấp mà cười.



" Bắt bẻ, chỉ sợ Uuyển Uyển lát nửa còn không ưng khi ta nhẹ nhàng "



Nói xong, Dận Chân toàn bộ kéo xuống áo yếm, tùy ý rơi xuống ở bên hông, đ Trang Uyển đặt ngồi trên bàn trang điểm, vừa vặn tạo điều kiện cho hắn vùi vào ngực trắng nõn của nàng.



Trang Uyển tinh tế mà kinh hô ra tiếng, nhụy hoa mẫn cảm bị môi nam nhân môi hàm chứa, đầu lưỡi chống đỡ đầu v* qua lại đánh loạn, hàm răng nhẹ ma xát, làm nàng thoải mái mà ưỡn lên thân mình, đem nhũ thịt run run rẩy rẩy gắt gao mà kề bên nhau, một bên cũng bị nam nhân dùng ngón tay vê trụ xoa nắn, thẳng đến phấn đỉnh đứng lên, mang đến cảm giác hơi đau nhưng lại sung sướng.








Ai gu cung đấu thì lọt hố nhé vote cho Ad được rồi ❤❤

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK