Mục lục
PHÚC TẤN THUẦN PHU KÝ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bị nước nóng làm cho một bên mặt tê dại phát đau, Trúc Tương dụng tâm mà lấy khối băng một chút một chút xoa cho Trang Uyển, vẫn là đau đến chịu không nổi suýt xoa. Chờ sau khi đại phu lạ chỉ cấp thêm phương thuốc thoa ngoài da, dùng ngao nấu bôi lên định kì.



Nhưng thật ra Dận Chân vẫn luôn ngồi bên cạnh, không biết nghĩ cái gì, nhìn chằm chằm vào vết thương trên mặt Trang Uyển như đi vào cõi thần tiên thiên ngoại, làm nô tì thái giám ở chính viện đều bó tay.



T



rang Uyển nhịn không được duỗi tay đấy hắn một cái



"Đừng nhìn, đều đã sưng lên."



Dận Chân sửng sốt phục hồi tinh thần lại, nét nghiêm túc trên mặt hiện ra một mạt ý cười.



"Cảm thấy khó coi thì sao lại còn không biết trốn, lãnh trọn cả tách trà"



Trang Uyển rũ xuống mí mắt.



"Khi đó vừa về, cả người đều đau...... Nhất thời không phản ứng kịp"



T



ầm mắt Dận Chân theo bản năng dời xuống chuyển qua trên đùi Trung Quốc, im lặng trong chốc lát, ngồi xổm xuống kéo cởi trang phục Mãn Thanh trên người Trang Uyển



"Còn đau không? Để ta nhìn xem."



Trong phòng đều là người, người cầm băng chờm lạnh, người cầm khăn lau, người cầm quần áo..., không duyên cớ gì để người phóng không khai. Hơn nữa cổ nghẹn trong lòng kia khuất kính cũng vẫn luôn tán không khai, Trang Uyển không vui mà tránh tránh.



"Không có gì trở ngại......"



Dận Chân ngồi xổm trước giường, cũng không để ý tới một tay nắm tất chân, một tay kia trực tiếp đem ống quần kéo lên lộ ra mảnh đầu gối xanh tím.



"Tê." Dận Chân nhìn một cảnh này không nói nên lời, thật cẩn thận mà ở chạm chạm.



"Đều thành như vậy...... Tô Bồi Thịnh, nhanh đi gọi đại phu tới đây"



Bên ngoài Tô Bồi Thịnh lập tức theo lệnh chủ tử, Trang Uyển chạy nhanh duỗi tay nắm vai hắn cản hắn.



"Đừng, dù sao hôm nay mới từ cung của ngạch nương trở về...... Nếu truyền ra ngoài e cũng không tốt"



Nghe vậy Dận Chân cũng im miệng, hắn từ trước đến nay so với Trang Uyển càng để ý mấy vấn đề này, chỉ là nghĩ đến Trang Uyển bị ủy khuất, trong lòng luôn khó chịu.



"



Dù gì chuyện này cũng không liên quan đến nàng"



Hắn cầm tay nàng đặt ở đầu vai mình, hơi hơi dùng sức, trầm mặc nói.



"Uyển ÷yển chịu khổ rồi."



Trong phòng người không liên can đã chậm rãi lui ra ngoài, đại khái là gần đây quá bận rộn, giọng Dận Chân trở nên có chút khàn khàn, ở không gian tĩnh lặng trở nên cực rõ ràng, ba phần bất mãn, ba phần phẫn uất, hai phân bất đắc dĩ thậm chí hỗn loạn một phân tính trẻ con buồn bực, làm hai người không khí giữa hai người đều mang theo thâm tình hương vị.



Trang Uyển tầm mắt chậm rãi nâng lên nhìn tay Dận Chân đỡ đầu gối nàng chuyển qua đĩnh bạt vai cổ, sau đó đến chỗ cằm hơi hơi lộ ra chút râu ria, gắt gao nhấp môi, đĩnh bạt mũi, cuối cùng là hai tròng mắt tràn đầy lo lắng.



Rõ ràng trước kia xem đối phương như là kẻ địch, nàng dần dần bị nếp sinh hoạt trong Tứ gia phủ tạo thành thói quen đồng thời chính nàng cũng lơ đãng mà đem người nam nhăn này đặt vào đáy mắt.



Không biết là hắn thuần phục nàng hay là nàng thuần phục hắn.



Nam nhân tựa hồ nhận thấy được tầm mắt nàng, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn bộ dạng nàng cười khẽ sửng sốt. "Sao vậy?



Trang Uyển lắc lắc đầu, đáy mắt như cũ vẫn là ý cười, giơ tay phất qua trán Dận Chân bởi vì thường xuyên nhíu mày mà lưu lại vết hằn.



"Chỉ là cảm thấy đã lâu không gặp Tứ gia."



Bất ngờ nghe được thổ lộ, khiến Dận Chân theo bản năng cảnh giác.



"Vì sao nói như vậy? Hay là trong phủ lại có chuyện gì?"



Trang Uyển như cũ lắc đầu, nửa ngửa đầu, cảm thấy có chút buồn cười nhịn không được tiếp tục trêu chọc.



"Chỉ là muốn gặp Tứ gia."



Dứt lời, lại hơi hơi nheo mắt, thần sắc mê ly mà nửa hé miệng hàm răng tuyết trắng cắn đầu lưỡi, mang theo điểm điểm mị ý.



"Uyển Uyển rất nhớ Tứ gia."



Dận Chân biểu tình trở nên chợt thâm thúy, nhíu mày quan sát kỹ lưỡng thần sắc Trang Uyển xác nhận nàng đáy mắt rõ ràng, vẻ mặt nhiễm hoảng hốt:



"...... Tiền triều có một số việc...... Bên Thái Tử điện hạ, còn có bên đại a ca...... Chủ yếu vẫn là Thái Tử điện hạ...... Thật sự là không thể bận tâm đến nàng..... Nếu nàng muốn gặp ta...... Khụ, nếu nàng có chuyện gì cứ sai người vào cung truyền lời, Tô Bồi Thịnh ngày thường ta vẫn bảo hắn chờ ngoài cửa điện..."



Bộ dáng nam nhân như vậy thật sự là đáng yêu, Trang Uyển nhìn Dận Chân ít có lải nhải bộ dáng, rốt cuộc nhịn không được khuynh thân trực tiếp đổ lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK