Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng An Tiểu Mễ ăn cơm tối, tuy rằng nói nói cười cười nhưng mà Nguyễn Miên Miên có thể cảm giác được đến bi thương của cô,cô không lừa được người khác mà Nguyễn Miên Miên cũng biết mình khó có thể bị lừa ……

Cô rất hiểu tính cách của An Tiểu Mễ,bất luận xảy ra chuyện gì đều thích giấu ở trong lòng không chịu nói ra,nếu cứ như vậy có ngày sẽ bị bệnh thôi…

Không phải thân thể bệnh mà là trong lòng của cô đang bệnh,càng ngày càng nghiêm trọng, nghiêm trọng đến cô căn bản không có năng lực tự chữa lành, hoặc là nói căn bản là không thể khỏi hẳn ……

Nguyễn Miên Miên trong lòng như là thêm buồn phiền,cô và An Tiểu Mễ tình huống có chút tương tự, An Tiểu Mễ là vì trong lòng một vết thương từ hồi xưa lưu lại cho đến bây giờ, cô không chịu nói rõ ràng nguyên nhân, đến tột cùng là lựa chọn của mình quá cao hay là vẫn không có người thích hợp……

Bất kể như thế nào,còn sót lại thì là còn sót lại, không thể viện cớ……

Nguyễn Miên Miên cuối cùng thở dài một hơi, không có nói gì thêm.

“Buổi tối không có việc gì sao!?” An Tiểu Mễ nhìn cô cười nói:“Không bằng đi tham gia buổi tiệc gặp mặt đi……”

Nguyễn Miên Miên kinh ngạc trành liếc mắt cô một cái, cười cười, nói:“Được……”

Mỗi khi trong lòng của An Tiểu Mễ đau khổ cô đều muốn đến một nơi thật náo nhiệt.Có một câu nói rất đúng,chỉ có ở trong lòng khổ sở mới muốn đến nơi vui vẻ. Một câu nói rất đúng,hoan lạc là một cái nhóm người cô đơn, cô đơn là một nhóm người hoan lạc……

Nhưng mà có phải là trải qua náo nhiệt thì không cảm thấy cô đơn?!

Cô thật ra muốn hỏi An Tiểu Mễ, nhưng mà ở trong lòng cô đã muốn có đáp án……

Đi phòng lớn ktv bình thường, thật nhiều nhiều người đã đứng ở nơi đó, cả trai lẫn gái, đều là những người tốt nghiệp đại học,mấy người này cũng không giống như học ở trường học bình thường, cô và An Tiểu Mễ chỉ là uống lên chút rượu, An Tiểu Mễ lên hát, sau đó nghe các cô gái khác tán gẫu công việc của mình, chồng và con trong gia đình

“Miên Miên……” Một cô gái cuối cùng chú ý rốt đến cô, mọi người đều biết, Nguyễn Miên miên là có tiếng tính tình dịu dàng có thể nói chuyện, mà An Tiểu Mễ không chỉ là cọp mẹ, không có người con gái nào dám trêu cô,bằng không, nếu chọc giận cô, An Tiểu Mễ thật sự một lấy ly rượu quăng lên người đối phương, đừng nhắc tới phụ nữ,ngay cả đàn ông cũng không chịu nổi……

Nguyễn Miên Miên ngước lên,nhìn thấy cô gái ngày trước ở đối diện phòng cô, nhìn cô nói tọac móng heo,“Hiện tại có bạn trai chưa?! Khi nào thì kết hôn a?!”

Nguyễn Miên Miên cười nhẹ,cô ghét nhất bị người khác hỏi cô câu có, chỉ là cô không múôn kết hôn?!Cô chừng nào thì kết hôn? Cô có đàn ông không……

“Không có……” Nguyễn Miên Miên giận giữ, nếu không phải vì An Tiểu Mễ, cô sẽ không đến nơi này, cô chán ghét các buổi gặp gỡ của bạn học cũ,nhất là cố ý một khoe sự nghiệp của mình và chồng con của họ….

“Ha ha……” Cô gái kia quả nhiên cười đến run rẩy hết cả người, nhìn chằm chằm cô nói:“Tính đi tính lại thì Miên Miên cô cũng coi như nhập vào hàng ngũ thừa nữ, tại sao lại không có đối tượng? Không gặp được người thích hợp sao?! Có muốn giới thiệu cho không……”

An Tiểu Mễ bình tĩnh, một dây thần kinh bị động vào,cô khó chịu cằm một ly rượu liền hắt lên trên mặt cô ta, cười lạnh nói:“Ngươi nha chẳng qua chỉ là nói chuyện một người đàn ông héo tàn, sinh một đứa con sứt môi, có một xí nghiệp bán sản phẩm trong nước gần phá sản, dựa vào cái gì mà dám so với Miên Miên, thừa nữ thì làm sao?! Thừa nữ ít nhất có tiền so với cô tối ngày ở nhà sinh đứa nhỏ,ít nhất Miên Miên chọn quyền lực cô đừng không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh……”

Tất cả mọi người kinh hãi, căn bản không biết thần kinh của An Tiểu Mễ bị va chạm vào chỗ nào, căn bản không có chọc tới cô ta?!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đi lên khuyên, nhưng mà cô gái kia làm sao có thể chịu được tức giận như vậy, không chịu ngồi xuống muốn ra tay,“An Tiểu Mễ,tôi nhịn cô thật lâu rồi nha ……”

Cô gái kia bối rối nghiêm mặt, trừng mắt nhìn cô,vẻ mặt càng dữ tợn hơn……..

Cô quơ móng tay muốn cào mặt,“Tôi và Nguyễn Miên Miên nói chuyện thì có liên quan gì đến cô?! Cô đừng động bất động liền cho ta giả bộ trinh tiết liệt nữ, cô lúc trước gây ra tai nạn xe cộ cho Vĩ cũng không phải là như vậy sao,cô bị mẹ Vĩ cho một cái tát cũng không phải là như vậy sao ……”

Nguyễn Miên Miên vừa nghe cũng giận,cô vốn là người có tính tình dịu dàng, vừa nghe thấy cô gái kia dám mắng bạn mình, bị chọc tức, khí huyết dâng lên, tiến lên cho cô ta một cái tát,“Đó là ngoài ý muốn, cô nhắc lại thử xem……”

Cô gái kia chóang váng, có chút nổi điên muốn đi lên đánh nhau cô,“Tôi và các cô liều mạng……”

Mọi người khuyên cũng khuyên không được, ba cô gái ở trong phòng đánh ngổn ngang, ít nhiều đều bị chút thương…… Thật vất vả mọi người khuyên được, lớp trưởng trước kia khó xử nói:“Ở đây rối loạn quá, các bạn…… Hay là đi về trước đi, chúng ta sẽ khuyên nhủ cô ta……”

Nguyễn Miên Miên gật đầu, An Tiểu Mễ chỉ là bình tĩnh quay đầu bước đi……

Cô biết tính cách mình bất thường, không làm cho người ta vui, An Tiểu Mễ đã sớm biết……

Nguyễn Miên Miên vội vàng theo đi ra, giữ chặt tay cô liền đem cô ôm vào trong lòng mình“Lời của cô ta cậu không cần để ý, không cần tức giận, không phải lỗi của cậu,không phải lỗi của cậu nha……”

An Tiểu Mễ tiếng khóc do đè nén cảm xúc,cuối cùng lại từ từ lớn tiếng, nước mắt giống như mưa không ngừng chảy ra ngoài, Nguyễn Miên Miên đau lòng giống có cái dùi đâm vào trong lòng.

An Tiểu Mễ khóc mệt mỏi, Nguyễn Miên Miên đỡ cô lên xe đưa cô trở về nhà, cho cô nằm xuống nghỉ ngơi, buổi tối còn uống nhiều rượu,men rượu bốc lên làm cô ngủ say…..

Nguyễn Miên Miên lau mặt cho cô, ngồi trong chốc lát, đang chuẩn bị về nhà thì chuông cửa lại đột nhiên vang.

Cô vội vàng mở của ra, vừa vặn nhìn thấy mắt đỏ hồng của Lam Tư Thần đi vào, nhìn thấy cô cũng sửng sốt.

“Tiểu Mễ sao rồi?!” Lam Tư Thần nhìn thoáng qua bên trong.

“…… Ừm,cô ấy say.” Nguyễn Miên Miên gật đầu, lại thêm một người si tình nhưng mà tim của Tiểu Mễ không biết bao giờ mới được giải thoát đây?

Lam Tư Thần lén lút đi vào phòng ngủ, nhìn cô một cái rồi nhỏ giọng nói:“Tôi bị cô ấy tra tấn điên rồi……”

Ánh mắt chứa chan tình cảm, giọng nói ai oán có chút tủi thân……

Nguyễn Miên Miên sửng sốt, không tiếng động lui đi ra ngoài, thật lâu sau Lam Tư thần mới đi ra, Nguyễn Miên Miên nhìn hắn cười nhẹ,“Anh đối với cô ấy thật lòng sao?!”

Lam Tư Thần gật đầu,“Trong lòng của tôi cũng rất phức tạp, tôi nghĩ…… lúc tôi đi không thể vào nhà,nhất định không thể nhìn thấy cô……

“Tôi kể cho anh nghe chuyện xưa, anh có đồng ý nghe không?!” Nguyễn Miên Miên dịu dàng hỏi hắn.

Lam Tư Thần cảm thấy chuyện đó có liên quan đến An Tiểu Mễ, cho nên chủ động gật đầu.

Ánh mắt của Nguyễn Miên Miên trở nên bi thương nhìn về phía xa,giọng nói thản nhiên kể lại tình hình lúc đó……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK