Tay Lam Dạ Ảnh ôm chặt cô,chặt chẽ đem cô vào trong ngực,ấn mạnh mẽ lên môi cô bá đạo mà cuồng dã……
Cả thân người khổng lồ hắn hướng về phía cô dừơng như đem cô áp đảo ở trên bàn, dã thú rít gào,thân thể của Nguyễn Miên Miên bị hắn bao trùm dường như không tìm ra một kẽ hở,trong miệng hắn đang chờ đợi ăn sạch cô……
Hổn hển, hổn hển……
Tất cả đều rối loạn chụp vào,Lam Dạ Ảnh cảm giác khuôn mặt do đè nén nên đỏ bừng của cô,mới buông tha môi của cô, nhìn cô dừong như mở mắt to để thở vừa tức giận vừa buồn cười nói:“Cô gái ngốc, cô không muốn thở sao?!”
Nguyễn Miên Miên nằm ở trên vai hắn thở gấp, bộ cô muốn giống như vậy lắm sao? Hắn dã man dùng sức hút hết khôn khí trong miệng cô,cô làm sao còn có thể thở được……
Còn mắng cô,tên đàn ông chết tiệt này,đáng giận nha……
Lam Dạ Ảnh rốt cục cười nhẹ,đồ ngốc…… Cô gái này rõ ràng rất ngốc nha, không có trải qua hôn môi cùng với đàn ông khác cho nên không có kinh nghiệm, nghĩ đến đây trong lòng Lam Dạ Ảnh lập tức thay đổi……
Hai tay hắn nâng eo của cô lên,đem hai đùi thon dài của cô quàng lên lưng hắn,cả hai đi về phía giuờng lớn…..
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc hét lên, giận giữ nói:“Anh,anh muốn làm gì? Buổi chiều còn phải đi làm a?!”
“Ngốc quá…… Lúc này đừng làm mất hứng!” Lam Dạ Ảnh trầm thấp nói:“Đừng quên,cô không chỉ là cấp dưới của tôi, nói theo ý khác cô còn là tình nhân của tôi……”
“Ai nói,tôi không phải……” Nguyễn Miên Miên đỏ mặt, xấu hổ và giận dữ giãy dụa, ý đồ muốn cho hắn sửa lại lời nói……
Nhưng mà Lam Dạ Ảnh quyết tâm muốn cô……
Cả đêm qua hắn đã cố đè nén đau khổ muốn chết……
Mặt Lam Dạ Ảnh lập tức biến thành lạnh lẽo nhìn xúông dưới,“Ai nói sao? Tôi nói cô thì chính là cô……”
Nguyễn Miên Miên còn muốn ngăn cản hắn nhưng mà cô còn chưa kịp nói chuyện, cả người đã bị tay hắn khống chế,thậm chí tay hắn còn tà ác nắm lấy phần mềm mại trước ngực cô,bá đạo cuồng dã hôn lên nơi đó……
Chổ bụng cô có cái gì đó……đang đè lên rốn cô……
Đầu Nguyễn Miên Miên lập tức nổ tung ……
A a…… Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hồng lên, cô cố gắng chống cự nhưng mà không có chút tác dụng a…… A …a…