Chính cô cũng không biết những việc vặt vảnh đó,thế nhưng tất cả hắn đều biết,điều này làm cho Nguyễn Miên Miên cảm thấy tức giận cô nhìn sang hắn cau mày lên……
Nguy hiểm,tên đàn ông này quá nguy hiểm!Nếu còn như vậy đi nửa,lòng của cô sẽ không phải là của mình nữa nha!.
Đàn ông quá mức ưu tú…… sẽ làm phụ nữ vui lòng……
Nguyễn Miên Miên cau mày,cỡi chiếc khăn quấn quanh người ra,cô quay lưng lại bắt đầu mặc quần áo,gài xong nút áo,kéo váy lên,cô quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt của Lam Dạ Ảnh như phóng ra lửa nhìn chằm chằm vào cô,cô kinh ngạc vội vàng kéo khóa váy lên: “Đi thôi….”
Hô hấp của cô có chút loạn,vẻ mặt có chút kích động,sắc mặt hồng hào,đôi môi sưng đỏ hé ra nhấp nháy,cô thật sự sợ tên háo sắc đó lại tiếp tục…..
Mắt Lam Dạ Ảnh nheo lại cười xấu xa“Không sai,rất vừa người……”
Vẻ mặt của hắn như lang sói nhìn chằm chằm ngực của cô,dường như muốn nhìn thấu thân thể của cô
Nguyễn Miên Miên cực thẹn nhìn hắn quát to “Mau lái xe,tôi muốn về nhà gặp mẹ muốn chết nha!……”
Nếu còn không trở về,mẹ cô sẽ cằm cái nồi gõ chết cô a…
Lam Dạ Ảnh thấy thế mới thu hồi nụ cười và ánh mắt mê hoặc của mình,chuyên tâm ngồi lên xe……
Mãi cho đến dưới lầu,cô không hề quay đầu lại mở cửa xe liền chạy thoát như điên,được vài bước liền bị hắn kéo trở về nói:“Khoan đã,còn hôn từ biệt thì sao?”
“Anh……” Nguyễn Miên Miên tức giận thở gấp lấy hơi,sau đó vất vả cúi xuống hôn phớt qua môi hắn,không ngờ lại bị hắn ngồi trong ghế đưa tay giữ chặt đầu môi hắn như ngấu nghiến môi cô,hôn một cách mãnh liệt….
Nguyễn Miên Miên mặt đỏ hồng thở gấp lấy hơi,cố gắng mãi mới đẩy được hắn ra,đang chuẩn bị chạy tiếp thì nghe Lam Dạ Ảnh lo lắng nói:“Ngày mai…… Cô phải đi làm đấy……”
Ánh mắt hắn tràn đầy uy hiếp a…
“Ừ……” Nguyễn Miên Miên trả lời đại một tiếng vội vàng chạy đi.
Tốc độ rất nhanh giống như một con sói đang di chuyển …..
Lam Dạ Ảnh bật cười,bàn tay thật to che đôi môi đỏ tươi,nơi đó còn rất rát,hôn…… Thật sự vẫn muốn hôn tiếp a……
Nguyễn Miên Miên bối rối chạy lên lầu đang muốn giải thích với mẹ thuận tiện ăn cơm chiều, kết quả lại phát hiện mẹ cô thật sự cầm cái nồi đứng phía sau cửa chờ cô, thấy cô vừa đi đến cái nồi liền ập lên người cô……
“Mẹ……” Nguyễn Miên Miên chạy lòng vòng,khó khăn đến cực điểm.
Hu Hu…… Cô rốt cuộc có phải do mẹ sinh ra không a, đánh thật ác liệt a…… Cô hai mươi sáu không phải sáu tuổi nha? Vì còn đánh, vì sao a?