Eo của cô thon nhỏ quả thực ôm hòai không chán……
Nhưng nghĩ đến cô mặt quần áo lộ ra nhũ hoa rất có khả năng đi gặp đàn ông,trong lòng Lam Dạ Ảnh không khỏi chua sót, trên tay,trên môi,tất cả thân thể hắn không ngừng tăng thêm lực đạo mang hương vị trừng phạt……
Nhưng mà ánh mắt hắn nhìn khuôn mặt nhăn nh do hô hấp không xong,lòng lại mềm nhũn khẽ buông lỏng môi cô,để cô có thể hít thêm không khí vào….
Hắn đột nhiên đem quần áo của cô từng cái lột xuống dưới, chuẩn bị hưởng dụng cô……
Đầu Nguyễn Miên Miên vù vù à,cô dùng ý chí còn sót lại giọng nói run rẩy:“Lam Dạ Ảnh…… đồ xấu ca…… Tôi nói rồi không cần lại…… A……”
Lam Dạ Ảnh căn bản khônf muốn cô tiếp tục cằn nhằn nói chuyện,môi không chút do dự hôn lên cái miệng nhỏ nhắn,đem cả người cô đặt ở trên giường lớn……
Hổn hển, hổn hển……
Hô hấp trong nháy mắt rối loạn chụp vào,“Cô gái hư……”
Lam Dạ Ảnh vẫn nghĩ đến cô mặc như thế ra cửa,trong lòng khó chịu vô cùng,hắn tăng thêm lực,quần áo trong nháy mắt bị hắn cởi rồi ném ra xa….
Hai tay tham lam nắm lên đôi nhũ hoa của cô, hắn nhịn không được cúi người mút chặt đỉnh một bên khẽ cắn,tay còn lại thì cầm bên kia thưởng thức,tràn ngập mê luyến……
“A…… a……” Nguyễn Miên Miên cảm giác cả người đều đang nằm trên mây,nhẹ nhàng rên rỉ,cả người dường như không khống chế được,miệng phát ra tiếng ngâm thoải mái.
Đang mê mang đột nhiên một dị vật lớn xông vào……
“A……” Nguyễn Miên Miên mở to hai mắt nhìn tên đàn ông trên người có chút phát điên……
“A……” Lam Dạ Ảnh trầm mê đi vào,nằm ở trên người cô cắn loạn khắp nơi,“Thật chặt…… Thật nhỏ…… Thật thoải mái……”Một cỗ chặt chẽ,hắn đưa đẩy gắt gao,rất thoải mái,cả hai chặt chẽ kề sát nhau……
Hắn với cô…… Đúng là trời sinh một đôi……
Nguyễn Miên Miên để mặt hắn làm loạn,cả người cũng nhanh chóng mềm nhũn, trong miệng tất cả đều là hơi nóng thở gấp nhưng mà cô nén xuống ngượng ngùng,Cô cắn lên vai hắn mấy cái,tức giận nói:“Tên vô lại……”
Lam Dạ Ảnh cười nhẹ một tiếng giống như tiểu hồ ly không,hắn vốn là hồ ly…… Còn bộ dáng như phát điên của cô gái này lại giống như một con mèo nhỏ đáng yêu