Lam Dạ Ảnh?!!
Cả người Nguyễn Miên miên lập tức đổ mồ hôi lạnh……
Vì sao hắn ở đây?Đúng là Oan gia ngõ hẹp?
Nhưng mà cô tuyệt đối không muốn đụng đến hắn nha!
Khóe miệng cô giật giật ánh mắt…….lập tức nhìn về phía phòng vệ sinh chạy như điên, nhưng mà đột nhiên cả người cô bay lên trên không,Lam Dạ Ảnh đem cô kéo vào lòng mình,cười mà như không:“Chạy cái gì? Nhìn thấy tôi cũng không cần khẩn trương như vậy?!”
Nguyễn Miên Miên hai chân run rẩy,cô không phải sợ hắn,cô chỉ là muốn không bao giờ gặp thấy hắn nữa……
Người đàn ông này thật đáng sợ.
Nguyễn Miên Miên đành mở miệng “Anh tại sao lại đến đây?!”
Quả thực chỉ là âm hồn bất tán sao……
Lam Dạ Ảnh khóe môi thu lại, cười nói:“Cô không muốn nhìn thấy tôi sao? Bất quá chỉ sợ sau này mỗi ngày đều nhìn thấy tôi…..”
“Cái gì?!” Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ, hoàn toàn nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.
Lam Dạ Ảnh tay hơi dùng sức ôm chặt eo nàng,chớp mắt một cái“Còn cô,tại sao cô lại ở đây?!”
Không nên nói với hắn là cô theo em trai của hắn đến đây?
Ánh mắt nguy hiểm kia nhìn chằm vào Nguyễn Miên Miên,nàng có chút mù mờ nói “Tôi và Lam tổng cùng đến đây…..”
“Thật không?!” Lam Dạ Ảnh đột nhiên hừ lạnh một tiếng,cả người hắn tỏa ra khí lực vô cùng nguy hiểm,điều này làm cho Nguyễn Miên Miên hoàn toàn không hiểu, hắn rốt cuộc gặp chuyện gì vậy?!
Nàng ngọ nguậy một chút,khuôn mặt nhỏ nhắn nói:“Anh buông tôi ra trước..tôi cần vào phòng vệ sinh….”
Lam Dạ Ảnh đang ôm chặt nàng lập tức thả lỏng,cười nhẹ một tiếng buông nàng ra.
Nguyễn Miên Miên cũng không quay đầu lại chạy nhanh vào vệ sinh,lúc ngồi xổm xuống bồn cầu,cô ngơ ngác nghĩ,rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cô gần đây có chọc ai sao?
Vì sao người đàn ông đó xuất quỷ nhập thần? Làm cho cô hoàn toàn không hiểu ……
Cô cúi đầu thở dài một tiếng đi ra khỏi toilet, lại phát hiện Lam Dạ Ảnh không biết đã đi đâu mất tiêu,Nguyễn Miên Miên nói thầm một câu:“Giống như quỷ thật mới đây đã không thấy tăm hơi……….”
Làm cho nàng cảm thấy không yên.
“Nguyễn Miên Miên……” Một giọng nói khó chịu vang lên, làm cho lưng cô cứng ngắc,không cần quay đầu lại cũng biết là tổng giám đốc của nàng,nàng thẩn thờ quay đầu lại “Tổng giám đốc, có gì cần dặn dò không……?!”
Lam Dạ Hiên hừ lạnh một tiếng,“Tại sao đi vệ sinh cũng chậm như vậy?Nhanh một chút,còn phải về công ty nữa ……”
“…… A” Nguyễn Miên Miên nhanh chóng chạy đến,ánh mắt nhìn Lam Dạ Hiên có chút kỳ quái có chút ngu ngơ,tổng giám đốc của cô gần đây ánh mắt thật kỳ quái…..
Ngọn lửa nguy hiểm ấy làm cho cô sợ.
Lam Dạ Hiên kéo nàng ra khỏi khách sạn, ngồi vào trong xe hắn đột nhiên hỏi nàng“Cô và người đàn bà kia có chuyện gì sao?”
“A?!” Nguyễn Miên Miên kinh ngạc,mồ hôi lạnh rơi xuống dưới,bây giờ tổng giám đốc muốn tính sổ với nàng sao?!
Cô và người đàn bà kia có chuyện nhưng thật ra cũng không phải là chuyện lớn,chủ yếu là chuyện của cô và tên Dương Kiến Trữ xấu xa kia…..
Lam Dạ Hiên thấy nàng ngẩn người,khó chịu gõ nhẹ một cái lên đầu cô,gầm nhẹ hỏi “Tôi hỏi cô cùng người đàn bà ấy có chuyện gì?Cô ngây ngốc cái gì?!”
Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng “Thật ra cũng không có gì đâu……” Nàng hừ nhẹ,sau đó nhỏ giọng“Tổng giám đốc, cổ tôi đau, có thể buông ta tôi được không?”
“Cô thành thật khai báo, tự nhiên tôi sẽ tha cô……” Lam Dạ Hiên rõ ràng là không có ý định bỏ qua cho nàng.