Lãnh Thiên Tịch không chỉ là thủ lĩnh của khu căn cứ, mà còn là đệ tử trực hệ của lãnh đạo quốc gia. Ở không xa khu căn cứ này là một căn cứ zombie.
Việc này, đối với Lãnh Thiên Tịch mà nói, chính là một khuất nhục rất lớn. Đặc biệt là sau khi bị trưởng bối trong gia tộc nhắc nhở.
Cuối cùng......
Hai căn cứ, khai chiến.
Trong trận chiến này, Tô Khê dùng dị năng cắn nuốt của mình, lập chiến công hiển hách, giết chết vô số zombie.
Nhìn một mặt uy phong như thế của Tô Khê, Vân Y híp mắt lại. Mạch Khê Bạn đứng ở bên cạnh, không nói gì.
Hắn sao có thể cho phép một địch nhân như thế, tàn sát con dân của hắn?
Quan trọng nhất là, còn dám tỏ ra kiêu ngạo như thế ở ngay trước mặt hắn.
Hơn nữa, lúc trước Vân Y cũng đã nói qua về người này ở trước mặt Mạch Khê Bạn, cho nên, đối với Tô Khê, Mạch Khê Bạn chẳng có chút hảo cảm nào cả.
Là vua zombie, giá trị vũ lực của hắn là vô địch.
Giống như việc thuấn di tới trước mặt Tô Khê.
Nhìn thấy hành động ấy, Lãnh Thiên Tịch sao có thể để Mạch Khê Bạn thương tổn đến thủ hạ đắc lực nhất của mình?
Hắn ta lập tức đuổi theo. Lúc này Vân Y cũng đã chú ý tới hành động của hắn ta, nhanh chóng ra tay ngăn cản Lãnh Thiên Tịch.
Cho dù dị năng của Tô Khê rất mạnh, nhưng trước sau vẫn không chống đỡ được từng đòn tấn công Mạch Khê Bạn.
Mạch Khê Bạn sớm đã biết Tô Khê có loại dị năng này, chính vì vậy, hắn tuyệt đối sẽ không lưu lại tai họa.
Động tác trong tay hắn tựa như nước chảy mây trôi. Đột nhiên, trên từng ngón tay thon dài trắng nõn, móng tay sắc nhọn dài ra, chớp nhoáng đâm xuống đầu Tô Khê.
Đầu Tô Khê chợt lóe, bị Mạch Khê Bạn thuận thế đá một cái, ngã xuống đường. Vân Y vừa lúc thấy một màn này, lôi điện trong tay vốn dĩ muốn quét về phía Lãnh Thiên Tịch, lập tức đánh tới chỗ Tô Khê.
Ngay lúc này, Lãnh Thiên Tịch cũng thuận thế phóng dị năng hệ thủy đuổi kịp lôi điện của Vân Y...... Dị năng hai người chạm vào nhau, vừa vặn đánh lên người Tô Khê.
Sau đó......
Tô Khê giống như bị điện giật, trừng mắt nhìn Vân Y và Lãnh Thiên Tịch, còn chưa kịp cắn nuốt hai loại dị năng này, liền hương tiêu ngọc vẫn mà đi.
Vân Y nhìn vị thần trợ công -- đồng đội heo của đối phương... Không khỏi bật cười.
Lãnh Thiên Tịch ngây ngẩn. Mình là muốn dùng dị năng hệ thủy đánh tan lôi điện, vì sao lại biến thành thế này?
Nhìn Tô Khê đã tan thành tro bụi, Lãnh Thiên Tịch có chút không thể tiếp thu, không thể chấp nhận việc bản thân lại tự tay hại chết người của mình.
Mạch Khê Bạn không quản lúc này trong lòng Lãnh Thiên Tịch suy nghĩ thế nào, đây chính là cơ hội tốt để kết thúc tất cả.
Hắn tuyệt đối không sẽ bỏ qua.
Lực lượng trong tay nhanh chóng hướng về phía Lãnh Thiên Tịch. Lúc này hắn ta không có nửa điểm phòng bị, cứ như vậy bị đánh trọng thương ngã xuống đất.
Thấy kết cục của hai vai chính, trong lòng Vân Y cảm khái. Đây, chính là hậu quả của việc thế giới xuất hiện dị thường sao?
Chỉ là, Vân Y cũng không định suy nghĩ nhiều. Mọi việc còn lại, Mạch Khê Bạn tự nhiên sẽ xử lý.
Hắn đã không còn là tên zombie cái gì cũng không hiểu, cũng không phải là nhà khoa học không biết đạo lí đối nhân xử thế, chỉ biết vùi đầu nghiên cứu.
Hiện giờ, hắn, là vua zombie.
Sau khi Lãnh Thiên Tịch bị người trong gia tộc mang đi, Lãnh gia trở thành đại biểu cho toàn bộ quốc gia, đến đàm phán cùng Mạch Khê Bạn.
Quá trình diễn ra trong nửa ngày.
Tuy rằng Vân Y không biết bọn họ đàm phán cái gì, nhưng kết quả đàm phán lần này, lại khiến cô vô cùng kinh ngạc.
Zombie cùng nhân loại, vậy mà lại có thể chung sống hoà bình.
Thế giới này, phân tách thành hai nửa.
Một bên, là nơi nhân loại cư trú.
Bên kia, chính là thế giới của zombie.
-3.3.2019-
- -------------------
Kết thúc TG5, cảm ơn mọi người đã ủng hộ tớ đến hiện tại. Cảm ơn các editor đã cùng edit với tớ trong suốt thời gian qua. Đi được đến hiện tại, nói thật tớ cũng không ngờ, nhiều khi phải cảm khái vô cùng, vì không ngờ truyện edit được hơn 100 chương luôn. Con số không nhỏ các bạn nhỉ, tuy không là gì với tổng số chương truyện
Hiện tại tớ vẫn đang phân vân vô cùng, vì nội dung của truyện, vì cách hành văn của tác giả. Nên có lẽ sắp tới, tớ sẽ ra chương chậm hơn (?), hoặc cuối tuần đăng liền mạch như này (sẽ không phải 8c như hôm nay), hoặc là một kết quả khác.
Đến hiện tại, tớ vẫn chưa suy nghĩ xong, chỉ là muốn tâm sự vài điều với các bạn. Lúc các bạn đọc truyện, có cảm giác truyện bị thiếu không? Nói thật, truyện không bị thiếu đâu, tác giả viết thế đấy. Nhiều khi ngồi edit nhưng các editor không biết phải viết thế nào:< Thật sự, nhiều khi cảm thấy rất ba chấm...
Hôm nay tớ muốn nhờ các bạn một việc. Các bạn đã đọc đến TG5, đọc được 119 chương truyện, các bạn hãy bình luận chia sẻ lại cảm nhận của các bạn về nội dung truyện, về lời văn của editor dưới bài này cho tớ biết nha.
Cảm ơn các bạn.
(Cảm thấy mình nói quá lan man chả hiểu gì, chắc đọc nhiều quá bị theo T^T)