Người thanh niên đó nhìn kỹ nhóm người của Đức, ánh mắt đảo qua người Hân, hơi sáng lên, chậm rãi bước lại phía bên này, nở nụ cười thân thiện, đưa tay ra với Đức, lên tiếng:
“Xin chào”.
“Chào”.
Đức cũng gật đầu, đưa tay ra bắt lại, tỏ vẻ thân thiện. Nếu có thể quan sát kỹ sẽ thấy người hắn hơi cứng lại, toàn thân rơi vào trạng thái cảnh giác cao độ, năng lượng trong các lõi vận chuyện sẵn sàng, chăm chú quan sát nhất cử nhất động của người thanh niên trước mặt.
Lý do hắn nghiêm túc như vậy là vì: hắn hoàn toàn không thể thu thập được bất kỳ thông tin nào trên người gã thanh niên này bằng mắt phân tích.
Điều này rất hiếm khi xảy ra, từ trước đến giờ từ khi hắn nâng cấp mắt phân tích kể từ khi hắn đạt khách hàng cấp 3, dù là không thể hiển thị chi tiết, nó ít nhất cũng sẽ báo ra đại khái về: Cấp độ mục tiêu, định giá điểm giao dịch, chỉ ghi chú là chủng loại dị biệt, hoặc không có sẵn trong cấp độ dữ liệu hiện có. Nhưng lần này nó hoàn toàn trống trơn, không có bất kỳ thông tin gì được đưa ra kể cả là thông tin cơ bản về cấp độ của người trước mặt, chỉ báo đúng một câu: Mắt phân tích không đủ cấp độ thăm dò. Điều đó khiến hắn trở nên rất cảnh giác.
Nếu nói về phần ngoại hình, tên này có thể nói là khá điển trai, khuôn mặt sáng láng, nước da trắng trẻo như người ngoại quốc. Gương mặt thanh tú không mang vẻ nam tính phương Tây mà khá giống kiểu lãng tử Hàn Quốc, tròng mắt màu nâu sậm, ánh mắt nhìn rất thu hút nữ giới, toàn thân tỏa ra một khí chất ấm áp ôn hòa khiến người tiếp xúc sẽ lập tức phát sinh thiện cảm.
Cơ thể cân đối hoàn mỹ, cao ráo, cơ bắp không vạm vỡ như dân tập thể hình lâu ngày nhưng các bó cơ đều hài hòa, không quá to, không quá nhỏ, đạt tỷ lệ vàng, để có thể duy trì đồng thời sức mạnh và tốc độ.
Người thanh niên này đang mặc một bộ âu phục sạch sẽ, áo sơ mi trắng, quần tây đen còn nai nịt gọn gàng, chiến đấu vừa rồi thậm chí không làm người hắn nhiễm một giọt máu nào. Toàn thân từ trên xuống dưới cực kỳ sạch sẽ. Điều này cũng khá là bất thường.
Đôi cánh của hắn giờ đã thu lại trong cơ thể, chiếc áo phía sau bị rách ra một lỗ, hiện ra hình xăm hình đôi cánh trên lưng khá là tinh xảo, mu bàn tay phải của người thanh niên này cũng có một hình xăm khá kỳ lạ. Nó giống như là hình vẽ một người đang cầm quyền trượng, đứng trong một vùng hào quang. Hình xăm rất tỉ mỉ, chi tiết giống như một bức tranh vẽ truyền thần, toát ra một chút uy thế, nhìn lâu vào thậm chí có thể khiến người thường phát sinh tâm lý thành kính.
“Tôi tên là Micheal, là giáo sĩ của vùng này, mọi người là ai, dự định đi đâu, tôi có thể giúp được gì cho các vị không?” Người thanh niên lên tiếng giới thiệu, âm thanh khá là ấm áp dễ chịu, cũng rất niềm nở hiếu khách.
Đức cũng nhẹ nhàng đáp lời: “Tôi là Đức, chúng tôi chỉ là đi ngang qua thôi, cảm ơn sự hiếu khách của anh”.
Gã này bật ngay ra một cái tên Tây làm hắn cũng cảm thấy hơi buồn cười, gương mặt hơi có vẻ Tây hóa nhưng gã này rõ ràng là người Việt. Giáo sĩ tức là chức vụ thuộc về một tôn giáo hoặc giáo phái nào đó, hồi nãy người phụ nữ kia gọi người thanh niên này là “Thiên sứ”, điều đó khiến hắn bận tâm suy nghĩ. “Thiên sứ” không phải là chức danh đứng đầu giáo phải, chức danh đúng phải là Giáo Hoàng, giáo chủ, Người phát ngôn của thần … đại loại vậy, điều này chứng tỏ ít nhất phải có một người trên cấp tên này, có người ngang cấp, thậm chí còn có thể đông hơn nhiều, nếu cứ lấy thực lực gã này mà tính thì cái giáo phái này có thể có thực lực không thể coi thường.
Tuy rằng không biết được chính xác cấp độ của người thanh niên này, nhưng qua chiến đấu vừa nãy hắn cũng có cảm nhận được phần nào, con mèo rừng biến dị hồi nãy là biến dị cấp D, gần tiệm cận nhưng chưa đột phá được cấp C, tên này hạ nó rất nhẹ nhàng chứng tỏ thực lực phải tầm cấp C trở lên, khả năng cao là cấp 2C nhưng có lẽ là chưa đạt đến cấp B. Tuy Đức chưa tiếp cận đến cấp độ này nhưng nếu tên này là cấp B, chiến đấu sẽ kết thúc từ cộng lông chim bắn tới đầu tiên của hắn rồi. Chênh lệch hai cấp độ tiến hóa quả thật là miễu sát.
“Xin hỏi, cô gái này là?” Người thanh niên chỉ qua Hân lên tiếng hỏi.
“Cô ấy là bạn gái của tôi” Đức trả lời, giọng nói có vẻ hơi lạnh lại. Từ lúc ban đầu, hắn đã thấy tên này để ý tới Hân hơi nhiều, ánh mắt tuy luôn ấm áp, thân thiện nhưng khi nhìn qua cô thì ẩn chứa một tia dị sắc khiến hắn thấy hơi khó chịu.
“À, xin lỗi, hy vọng anh đừng hiểu nhầm, chỉ là tôi thấy cô ấy rất có tiềm chất để trở thành Thần sử, người phụng sự của Thần” Người thanh niên nhã nhặn lên tiếng giải thích.
“Người có thể trở thành Thần sử có thể tiếp nhận tẩy lễ của Thần linh để trở nên mạnh mẽ hơn có thể lắng nghe được lời phủ dụ của Ngài, bản thân tôi cũng chính là nhận được tẩy lễ mới có thể lột xác được như ngày hôm nay … ” Micheal tiếp tục thao thao bất tuyệt.
“Xin lỗi, chúng tôi không có ý định tham gia tẩy lễ gì cả, cảm ơn anh” - Đức khách sáo từ chối, như từ chối một gã nhân viên bán hàng đa cấp đang cố gắng chào hàng.
“Ít ra cũng hãy hỏi ý kiến của cô ấy trước đã chứ?” - Người thanh niên vẫn không bỏ cuộc quay sang phía Hân.
“Tư chất của cô cực kỳ cao, nếu tiếp nhận tẩy lễ của Thần cô sẽ còn mạnh mẽ hơn cả tôi nữa, cô sẽ có thể bảo vệ tất cả những người mình yêu quý, và được Thần đón về với Thiên Đường yên vui vĩnh hằng, tránh xa cõi chết chóc này” Những lời này đúng là khó thể lừa được ai, nhưng qua cách diễn đạt của anh ta quả thật là có sức cuốn hút, giọng nói truyền cảm, ánh mắt tràn đầy tin tưởng thậm chí khiến người khác tin là có thật, gã này nếu ngày xưa mà không đi làm Sale thì cũng thật là uổng phí.
Hân lạnh nhạt đáp lời: “Xin lỗi, tôi không muốn trở thành Thần sử gì đó cả”.
“Thật là đáng tiếc” Người thanh niên thở dài một tiếng, chưa kịp nói gì tiếp thì người phụ nữ phía sau đã tiếp lời, giọng nói rất là chói tai:
“Các ngươi thật là không biết tốt xấu, trở thành Thần sử là vinh dự, biết bao nhiêu người muốn mà còn không được, đúng thật là …”
Người thanh niên khoát tay ngăn lại, nở một nụ cười, giọng nói ôn hòa lễ độ: “Không sao cả, xin các vị thứ lỗi cho sự đường đột của tôi”.
“Giáo đường ở ngay phía trước, các vị có thể đến tá túc tại đó qua đêm nay, ở bên ngoài này thực sự rất nguy hiểm” Micheal lên tiếng nói.
“Tôi nghĩ chúng tôi ở lại đây sẽ tiện hơn, cảm ơn thịnh tình của anh” Đức cũng rất khách khí từ chối. So với nguy hiểm phía bên ngoài, đi cùng tên này vào trong cái giáo đường đó hắn còn có cảm giác nguy cơ hơn nhiều. Tuy tên này luôn tỏ ra rất hòa ái, nhã nhặn, nhưng hắn luôn có cảm giác không đúng lắm. Người tốt trong tận thế này còn thì vẫn còn đấy, nhưng tốt đến thế này thì thật sự là bất thường rồi.
Người thanh niên thấy vậy cũng không chèo kéo gì thêm, rất là hòa hảo gật đầu chào mọi người rồi quay đầu lại dẫn hai mẹ con kia về phía giáo đường. Khi đi ngang qua xác con mèo rừng biến dị, anh ta giơ tay phải ra hướng về phía nó, miệng lẩm nhẩm một thứ ngôn ngữ kỳ lạ, dần dần trên tay anh ta tỏa ra một luồng hào quang màu sáng trắng hướng về phía xác con vật bao bọc lấy, ánh sáng lóa ra rồi chợt tắt.
Đức nheo mắt nhìn kỹ, xác con mèo rừng biến dị đã hoàn toàn biến mất đâu không thấy. Người thanh niên làm động tác đó xong thì tiếp tục cất bước về phía trước, người phụ nữ và đứa trẻ kia thấy vậy thì cũng không có lấy gì làm lạ, giống như đã chứng kiến cảnh này rất nhiều lần rồi, tiếp tục theo sau lưng anh ta bước đi.
Đức kín đáo ném xuống mặt đất một thứ, đó là một con nhện thu hoạch, nhưng không giống loại trước đây mà có vẻ cao cấp hơn nhiều, vỏ bọc màu bạch kim sáng loáng nhấp nháy một hai cái rồi chợt đổi màu giống như màu của mặt đất khiến người khác cực kỳ khó phân biệt, nó chầm chậm lăn theo hướng người thanh niên kia vừa đi khỏi.
Đây là nhện thu hoạch phiên bản cải tiến, có thêm chức năng ngụy trang, vỏ bọc hợp kim cực kỳ cứng chắc có thể chịu lực và chịu nhiệt rất lớn, hơn nữa có thể hoạt động cả trong tình trạng bị nhiễu sóng điện từ, khả năng truyền dẫn tín hiệu cũng xa hơn trước rất nhiều, đương nhiên giá cả cũng đắt đỏ hơn, 500 điểm giao dịch.
Đức ra hiệu cho mọi người quay trở lại tiếp tục dùng nốt bữa tối và tiến vào nghỉ ngơi. Hắn không ngủ mà nhập định tiến vào tu luyện. Huyết Tu la được gọi ra tiềm nhập vào bóng tối tiến hành cảnh giới, Phong lang cũng được Toàn gọi trở lại, nghỉ ngơi ở phía sau và phụ trợ Huyết Tu La cảnh giác xung quanh.
Người thanh niên kia sau khi đưa hai mẹ con về một dãy nhà phía sau thì trở lại giáo đường.
Ở đó lúc này có hai người, người đàn ông trung niên đang quỳ dưới mặt đất, hai tay giơ ra hai bên, lòng bàn tay hướng lên cúi đầu nhắm mắt, trong miệng lẩm nhẩm tụng niệm một thứ ngôn ngữ kỳ lạ. Cô gái Thánh nữ im lặng, đứng ngay ngắn bên cạnh.
“Thế nào rồi?” Nghe tiếng bước chân phía sau, ông ta thở ra một hơi, ngừng tụng niệm, chậm rãi đứng dậy, không quay đầu lại, lên tiếng hỏi
Người thanh niên đặt một bàn tay chéo qua trước ngực, cúi đầu lên tiếng: “Trong đám người đó có một cô gái có thể chất mà Ngài nhắc đến thưa Giáo Hoàng”
“Cuối cùng thì ….” Người đàn ông ánh mắt lóe lên tinh quang, lên tiếng, giọng nói đầy hưng phấn.