“Hôm nay còn chưa treo biển món ăn, anh không sợ không ngon sao?” Nhận lấy túi, Biên Duyên đổ tinh hạch vào trong thùng thu tiền ở bên cạnh rồi vừa trả túi vừa trêu chọc.
“Tài nghệ nấu nướng của bà chủ, tôi không có gì phải lo lắng.” Ông chủ nghe xong cười, hôm qua mấy người tiểu Huy trở về ăn xong tán thưởng không ngớt lời với tài nghệ của bà chủ, vì vậy ông ấy mới đến đặt trước.
“Nếu đã tin tưởng tôi như vậy thì sao tôi có thể khiến anh thất vọng được chứ, mười lăm suất, trưa qua nhận.” Biên Duyên cười cong mắt, xem ra trong nhà ông chủ này có mấy tiến hóa giả, số lượng đặt một lần không hề ít.
“Được, trưa nay qua lấy, nhớ phải để lại cho tôi nhé.”Nghe thấy lời khẳng định chắc chắn, ông chủ mới bước nhanh về sạp hàng của mình, dù sao vì đồ ăn ông ấy còn chưa cả bày sạp.
“Bà chủ, tôi cũng đặt trước năm suất.”
“Tôi ba suất.”
“Tôi hai suất.”
Sau đó người xung quanh vội vàng vây lại, nghĩ đến số lượng hôm qua bà chủ bán, bọn họ chỉ sợ chậm sẽ không đặt được, vì vậy giọng người này to hơn người khác.
“Được, trưa đến lấy.” Biên Duyên vừa thu tiền vừa bảo hệ thống giúp cô ghi lại khuôn mặt và số lượng đặt, nếu không nhiều người như vậy sẽ loạn.
“Hôm nay mọi người đợi lâu, không nhận đơn cũng có lỗi với mọi người, nhưng mà từ ngày mai đừng đến đặt trước, sau này mỗi ngày có năm trăm suất, không đặt trước cũng mua được.” Nhìn người đứng bên ngoài, Biên Duyên cố nặn ra nụ cười nói.
“Thực sự không nhận đặt trước, số lượng lớn cũng không được sao?” Một khách hàng chưa đi dùng ánh mắt không chắc chắn nhìn cô hỏi, hôm nay anh ta nghe lời của bạn nói nên đến góp vui, đồng thời trong lòng cũng tính toán, nếu như thực sự ngon như vậy anh ta định đặt số lượng lớn rồi kéo đến Nhất Nhai bán.
“Xin lỗi, quy trình làm thịt biến dị thú rất phức tạp, sức lực của một mình tôi có hạn, số lượng lớn nhất của một ngày là năm trăm suất.” Nhìn người đàn ông đặt câu hỏi, Biên Duyên híp mắt đáp.
“Vậy bà chủ có nghĩ đến việc thuê người không, không cần tiền lương bao ăn ở là được.” Người đàn ông nghe xong mắt đảo quanh, nắm tay chờ mong nhìn cô.
“Được, tiến hóa giả sức mạnh hoặc là dị năng giả đặc biệt, bao ăn bao ở trả tiền lương.” Biên Duyên cười như không cười nhìn anh ta, ý cười không chạm đến đáy mắt.
“Ha ha ha…bà chủ đúng là biết nói đùa, tôi còn có việc, trưa nay đến lấy suất ăn đã đặt.” Người đàn ông phát hiện bà chủ nhìn thấu suy nghĩ của mình, lại thêm lời bạn hôm qua nói với anh ta liền vội vàng cười ha ha bước nhanh đi.
Còn về những người khác ở xung quanh thì nhìn nhau một cái rồi rời đi, hôm qua bọn họ nghi ngờ bà chủ này là tiến hóa giả, bây giờ với một loạt lời của cô càng khiến người ta nghi ngờ cô là dị năng giả.
Dù sao không có tiến hóa giả nào dám kiêu ngạo như vậy, tuyển người chỉ cần tiến hóa giả hoặc dị năng giả đặc biệt, lại nhìn vết cào của dị thú trên thân xe, bọn họ vẫn yên lặng làm một người đến ăn thôi.
Nhìn mọi người giải tán xong, Biên Duyên hài lòng về xe, năm trăm suất hôm nay, cô phải bắt đầu chuẩn bị rồi.
Nhưng mà hôm qua đã làm gà om, vậy hôm nay cô không muốn tiếp tục nữa, vì vậy bây giờ cô ra ngoài xem sao, gà hôm nay dùng gì để phối hợp.
Mở rèm che phòng ngủ nhìn lướt qua, An An đang ngủ ngon, cô cũng chỉ cầm đồ bước nhanh xuống xe, vừa hay có thể qua chợ sớm xem sao, mua chút đồ gì đó về.
Sau khi đi dạo một vòng, Biên Duyên ôm một bó nấm còn to hơn cả ô về xe, mặc dù bề ngoài vô cùng lớn, nhưng mùi thơm rất đậm, nếu xử lý tốt thì mùi vị còn tươi hơn nấm chưa biến dị.
“Em gái Biên Duyên, hôm nay em dùng nấm biến dị để làm món ăn hả?” Hạ Thu Ca nhìn thấy Biên Duyên ôm nấm biến dị về sắc mặt không tốt lắm, dù sao nấm biến dị này có độc.
“Chị Thu Ca yên tâm, không phải lần đầu tiên em làm đâu, em còn có việc không nói với chị nữa.” Nấm biến dị có độc cô cũng biết vì vậy trước khi mua cô đã hỏi hệ thống, hệ thống có thể loại bỏ độc trong lúc chuyển hóa năng lượng.
Nhìn Biên Duyên ôm nấm biến dị lên xe, người mang vẻ mặt phức tạp không chỉ có mình Hạ Thu Ca, đặc biệt là những người đã đặt hàng trước, bây giờ đều đang suy nghĩ đi đòi tiền có được không.
Mấy người trong đó nổi tâm tư, chân trước vừa đi chân sau đã kéo lại, nghĩ đến vẻ mặt lúc bà chủ nói chuyện, bọn họ quyết định nhịn, dù sao vì vài viên tinh hạch đắc tội với người có khả năng là dị năng giả, mất nhiều hơn được.
Những người bên ngoài suy nghĩ như nào Biên Duyên không muốn tìm hiểu, bây giờ cô đang mượn hệ thống chuyển hóa cắt nấm thành miếng vừa phải, sau đó xào một đĩa xong thì cùng An An ăn bữa sáng.