• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn về trường học bên này chỉ nhận những đứa trẻ từ năm tuổi trở lên, con của bà chủ trông có vẻ vẫn chưa đủ tuổi.

“Đương nhiên rồi, vẫn còn một nguyên nhân nữa chính là làm đồ ăn ngon là một trong những sở thích của tôi, thấy mọi người ăn ngon như vậy, tôi rất hài lòng.” Biên Duyên nhìn dáng vẻ đồng cảm của người phụ nữ liền nói tiếp.

“Đúng vậy, bây giờ đã ăn đồ ăn ngon của cô, về không ăn nổi cơm mình nấu nữa, thực sự khó nuốt.” Người phụ nữ nghe xong vô cùng vui vẻ, một ngày mấy viên tinh hạch, nhà bọn họ vẫn bỏ ra được, vì vậy chị ta hi vọng xe bán đồ ăn có thể tiếp tục mở, dù sao đã ăn quá nhiều đồ ăn sau tận thế, đã sắp hủy hoại vị giác của chị ta.

“Nhưng mà với tay nghề này của bà chủ, đến Nhất Nhai mở một nhà hàng thừa khả năng, sao cô lại muốn đến đây.” Người phụ nữ là người có lòng hiếu kỳ rất lớn, dù sao điều kiện đãi ngộ ở Nhất Nhai tốt hơn bên đây, đến cả giá cả cũng có thể tăng lên rất nhiều.

“Một là tiền không đủ, hai là tôi không muốn làm công cho người khác, thoải mái tự do mới là điều tôi theo đuổi, còn về thứ ba thì, người giỏi giang ở Nhất Nhai nhiều không thiếu người có tay nghề như tôi.” Biên Duyên cười với chị ta nói.

“Bà chủ đúng là coi thường tay nghề của mình, trước đây tôi và người nhà từng đến Nhất Nhai ăn cơm, đồ ăn của tiệm nào đó với đồ ăn của cô làm thực sự là không thể nào sánh bằng.” Người phụ nữ nghe xong mắt đảo quanh, trong lòng lại âm thầm nghĩ, Nhất Nhai thế lực phức tạp, có lẽ một người phụ nữ một mình như cô không muốn làm công cụ kiếm tiền cho người khác đi. Như vậy bọn họ lại được lợi, dù sao với giá cả này mặc dù đắt hơn đồ ăn bình thường, nhưng mùi vị quả thực xứng với giá cả này, bây giờ ăn được quả ngọt rồi chị ta không hề hi vọng cô chuyển đến Nhất Nhai mở nhà hàng.

“Chị quá khen, may mà nhờ mọi người thích thôi.” Biên Duyên vẫn treo nụ cười dịu dàng trên mặt.

“Bà chủ Biên, cô không trượng nghĩa nhé, buổi tối trộm bán hàng cũng không nói cho tôi một tiếng.” Lúc người phụ nữ định tiếp tục bàn luận với Biên Duyên, anh Dương thở dốc cầm một con biến dị thú chạy đến trước quầy hàng, người phụ nữ vốn định buôn thêm lại sờ độ ấm của hộp cơm, nghĩ đến đám trẻ trong nhà liền quay đầu đi.

“Tôi cũng chỉ là đột nhiên muốn làm, trưa nay không phải anh Dương đã cầm cơm hộp về rồi sao, sao lại đến nữa?” Nhìn bóng lưng đi xa của người phụ nữ, Biên Duyên mới chuyển ánh mắt sang nhìn anh Dương, người phụ nữ vừa rồi lần trước cô nghe Thu Ca nói là người nhiều chuyện, như loa phóng thanh, vì vậy lời vừa rồi cô cố ý nói ra.

Có lẽ sau ngày mai, phần lớn người bán hàng ở đâu đều sẽ biết, cô là tiến hóa giả không đi săn bắn mà bày bán hàng kiếm tiền chỉ vì có nhiều thời gian ở cùng con.

“Hi không phải đến làm phiền cô sao, nể tình quan hệ giữa chúng ta có thể làm cho tôi một món ăn không?” Anh Dương cười hì hì, trong mắt đều là ý với quan hệ của chúng ta cô sẽ không từ chối chứ.

“Cô yên tâm, tuyệt đối sẽ không để cô làm không công, đây là con thỏ cấp hai, bên trong vẫn còn tinh hạch chưa lấy ra, chỉ cần cô giúp đỡ, tinh hạch bên trong sẽ là của cô.”

“Cô yên tâm, tiểu Huy đã xác nhận bên trong vẫn còn tinh hạch.” Ông chủ Dương chỉ sợ Biên Duyên từ chối liền vội vàng thêm câu cuối cùng vào.

“Hào phóng vậy hả, đây là tinh hạch cấp hai đấy, nhà anh Dương phát tài rồi hả?” Trong đôi mắt xinh đẹp màu cam của Biên Duyên đều là sự bất ngờ, một viên tinh hạch cấp hai, phải dùng một trăm viên tinh hạch cấp một mới đổi được đấy.

“Cháu trai tôi đến chơi, trong tay có mấy con biến dị thú cấp hai cơ, nghe nói là đội viên Chấp Băng được nó cứu cho nó, lúc đến đây nghe nói tay nghề của cô vì vậy tôi mới qua đây nhờ cô giúp đỡ.” Anh Dương nói đến đây cười ngượng giống như là chiếm hời của Biên Duyên vậy.

“Tôi biết rồi, anh muốn làm như nào.” Biên Duyên nhận lấy thỏ, do thỏ không giống biến dị thú khác, vì vậy thân hình của nó không lớn hơn quá nhiều, nhưng mà so với trước tận thế vẫn to hơn không ít.

“Cô cứ xem rồi làm, tôi tin vào tay nghề của bà chủ Biên.” Anh Dương vừa nói vừa giơ ngón cái lên, với tay nghề của Biên Duyên, làm gì cũng ngon.

“Hôm nay ra ngoài có mua ít ớt rồng đỏ Naga, nếu như mọi người có thể ăn cay, tôi sẽ làm món thịt thỏ xào ớt.” Biên Duyên cầm con thỏ xem qua mới nó, nguyên liệu làm thịt thỏ xào ớt cô có, nếu làm món khác thì phải ra ngoài mua nguyên liệu.

“Có thể ăn cay, vậy làm phiền bà chủ Biên rồi, cô xem một tiếng đồng hồ sau tôi qua lấy được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK