Trong mắt Dương Tiễn mang theo vài phần ngạc nhiên, thấp giọng hỏi: "Sư huynh, ngươi muốn ngăn trở ta?" "Ừm." Linh Châu Tử ngậm miệng, nắm chặt trường thương, dường như không muốn nói thêm nửa chữ. Dương Tiễn cũng không khỏi rơi vào trầm mặc, nhìn chăm chú thân hình của Linh Châu Tử, mấy lần nắm chặt thân thương Tam Tiêm Lưỡng Nhận Thương, lại mấy lần buông thương ra. "Vì sao?" Tiếng nói của Dương Tiễn thoáng có một chút phát run. Linh Châu Tử nói: "Phụng sư mệnh." "Ngày hôm nay ta làm việc, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.