Gió nhẹ thổi qua lông bờm mềm mại của Mã Diện, mây xám đi ngang qua mắt trâu đen như ngọc thạch của Ngưu Đầu, hai con hàng này đang gối lên cánh tay nằm trên đỉnh vách núi, trong lòng cũng không có chuyện phiền lòng gì. Những ngày không được khiêng quan tài thật là buồn chán, nhàn nhã, lại... Tịch mịch. "Mã, gần đây Hồng Hoang đang xảy ra chuyện gì? Hơn mười năm này, Địa Phủ mỗi ngày đều rung chuyển, bò... Ò..." "Đại Vu Tế nói, không phải là sắp có đại kiếp sao? Hí."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.