Trong một nháy mắt kia, tinh mang chiếu vào trên da thịt trắng như ngọc không tì vết của nàng... Khục, nhân quả nhân quả, bình tĩnh bình tĩnh. Trong đáy lòng Lý Trường Thọ dựng lên một tấm thẻ gỗ màu đỏ, lập tức tập trung ý chí, bảo trì tâm cảnh không hề bận tâm, tiếp tục đàm tiếu cùng với Vân Tiêu tiên tử. Giữa mây và sương, núi và sông được kết nối. Lý Trường Thọ chưa hề cảm thấy, Kim Ngao Đảo lại cách Độ Tiên Môn gần đến như vậy, lúc này mới nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.