Mục lục
Hầu Môn Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không cho Triệu Cảnh Trạch có cơ hội mở miệng, tự nhiên là vì khiến cho An Như Yên hiểu lầm, nghĩ đến lễ vật này là Ly vương muốn tặng cho An Như Yên nàng , đây cũng là điều An Ninh muốn .

An Ninh đều nói như thế , Triệu Cảnh Trạch tự nhiên cũng liền theo ý của nàng, bất quá, lúc này hắn vẫn chưa nhận thấy được mình đang bị An Ninh tính kế, thầm nghĩ , đã biết lễ vật này, nhất định có thể làm cho An Ninh thích.

An Ninh nhíu mày, giống như đang trầm tư, biểu tình trên mặt biến hóa rất nhanh, An Ninh vốn trổ mã rất đẹp, trên mặt muôn màu muôn vẻ, lại làm cho trong lòng Triệu Cảnh Trạch có chút run động, sinh ra một chút si mê, hắn muốn kết hôn với An Ninh là do có nhiều lợi ích, nhưng là giờ phút này Triệu Cảnh Trạch lại phát hiện, nữ tử này tựa hồ cũng có chút tác động đến tâm của hắn.

"Ai nha, Ninh Nhi ngu dốt, đoán không được đâu!" An Ninh vẻ mặt mất mát, "Tỷ tỷ, ngươi đoán là cái gì sao?"

An Như Yên trong lòng đương nhiên đã đoán, xem kia trình độ tinh xảo của hộp gấm kia, chắc hẳn vật bên trong cũng không phải vật phàm , Ly vương này đối chính mình thật đúng là có tâm, "Mở ra xem chẳng phải sẽ biết là cái gì sao!"

"Đúng rồi, mở ra xem, bất quá..." ánh mắt An Ninh lóe lên, ánh mắt dừng ở trên người Triệu Cảnh Trạch dao động, "Có thể thỉnh Ly vương điện hạ tránh đi một lát?"

Đang chìm đắm trong vẻ ngoài xinh đẹp của An Ninh , Triệu Cảnh Trạch giống như bừng tỉnh, hắn không nghĩ sẽ rời đi,muốn tiếp tục nhìn nàng, nhưng An Ninh lại thỉnh cầu như thế , mặc cho là ai sợ cũng không thể cự tuyệt, "Kia bổn vương liền đi dạo trong viện một chút."

Dứt lời, Triệu Cảnh Trạch còn thật sâu nhìn An Ninh liếc mắt một cái mới đi ra ngoài cửa.

Thân ảnh Triệu Cảnh Trạch vừa mất ,sắc mặt An Như Yên liền trầm xuống, "Ngươi đem Ly vương điện hạ đuổi đi làm chi?"

Ly vương điện hạ thật vất vả đến xem nàng, mới trong chốc lát, đã bị An Ninh đuổi đi, nàng sao có thể không có câu oán hận? Mới vừa rồi giả bộ ôn nhu nháy mắt biến mất không thấy.

An Ninh lơ đễnh cười, vẫn vẻ mặt thân thiện như cũ, "Tỷ tỷ, sao người lại ngốc như vậy? Ly vương nhiều lần tặn lễ vật cho ngươi,tâm ý này ngươi còn không rõ sao? Ninh Nhi đều hiểu được, Ly vương là yêu thượng tỷ tỷ , ngươi không nhìn thấy mới vừa rồi ánh mắt Ly vương nhìn tỷ tỷ, Ninh Nhi nhìn đều mặt đỏ đâu!"

"Phải không? Thật vậy chăng? Ly vương hắn thật sự yêu thượng ta sao?" Trong lòng An Như Yên vui vẻ, hiện tại An Như Yên cũng không phải là nữ tử giống lúc trước tự cho mình là thanh cao , nằm ở trên giường trong một đoạn thời gian dài như vậy, đã tiêu hao hết nhiều tâm lực của nàng , hôm nay chớ nói người yêu nàng là một vương gia, cho dù là một công tử quan gia bình thường yêu nàng, nàng cũng sẽ vui vô cùng.

"Tỷ tỷ, có câu nói, kẻ trong cuộc thì mê đâu! Ninh Nhi đều xem rành mạch ." An Ninh cười đến vui vẻ, đem lòng tính kế của nàng che dấu rất khá.

"Phải không?" An Như Yên tin lời nói của An Ninh, Ly vương nếu là yêu thượng nàng , như vậy nàng nói không chừng còn có thể lên làm vương phi , xem ra ông trời là tới bù lại cho nàng a!Trong lòng An Như Yên vui mừng , lại nghĩ đến chuyện gì, lông mày vẫn cau lại, "Vậy ngươi còn đuổi hắn đi làm chi?"

Tuy rằng là trách cứ, nhưng không sắc bén như vừa rồi, An Ninh ha ha cười, "Tỷ tỷ, có câu là cơm phải ăn từng ngụm từng ngụm, không nên gấp gáp, nóng vội không ăn hết được đậu hủ nóng , Ninh Nhi bảo Ly vương điện hạ đi, toàn là vì suy nghĩ cho tỷ tỷ nha!"

"Sao?" An Như Yên nhìn An Ninh liếc mắt một cái, ý bảo nàng tiếp tục nói tiếp.

"Ngươi nghĩ thử xem, Ly vương nếu là yêu thượng tỷ tỷ , vậy nhất định là xem không đủ , Ninh Nhi mới vừa rồi đưa hắn đuổi đi, muốn treo khẩu vị của hắn, làm cho hắn lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm nghĩ, nếu hắn nghĩ đến chịu không nổi , như vậy đến ngày nào đó, Ninh Nhi nên kêu tỷ tỷ một tiếng Ly vương phi ." An Ninh cố ý nhấn mạnh ba chữ 'Ly vương phi' , nàng đương nhiên biết ba chữ này đối với An Như Yên là dụ hoặc như thế nào

Quả nhiên, con ngươi An Như Yên sáng lên, nàng không ngu ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ của An Ninh, hưng phấn ngay cả môi đều đang run đẩu, "Ngươi là nói... Là nói... Ninh Nhi a! Ngươi thật sự là giúp tỷ tỷ một đại ân a!"

An Ninh nhưng cười không nói, nàng giúp nàng ta sao? Nếu An Như Yên muốn cho rằng như vậy, nàng cũng không thể nề hà, bất quá, chỉ hy vọng nàng ta đến lúc đó vẫn có thể cao hứng như vậy !

An Ninh mở hộp gấm ra , nhìn thấy bên trong một cây trâm, chưa nói tới vô giá, nhưng vừa thấy, cũng là hàng trân phẩm, An Như Yên nhìn thấy cây trâm kia, trên mặt vui vẻ, An Ninh cầm lấy cây trâm, thay An Như Yên cài ở trên đầu, "Tỷ tỷ cùng cây trâm này thực xứng đôi, này nhất định là Ly vương điện hạ vì tỷ tỷ mà tạo ra ."

"Ha ha... Thật sự rất đẹp sao?" An Như Yên cao hứng không thể dùng từ ngữ nào để diễn tả, nếu giờ phút này nàng có thể đi lại, sớm đã chạy đến bên gương đồng để xem, xem đến tột cùng , bất quá, nàng nếu có thể đi lại, sợ cũng sẽ không bởi vì Ly vương đưa gì đó mà thoải mái như thế đi!

An Ninh nhìn bộ dáng hưng phấn của nàng , đáy mắt xẹt qua một ánh sáng khác thường, "Tỷ tỷ, Ninh Nhi trước cáo lui, không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi ."

An Như Yên giật mình, "Kia Ly vương..."

"Ninh Nhi sẽ thay tỷ tỷ đưa Ly vương ra phủ." An Ninh chân thành tha thiết, vô hại, ai vừa thấy, cũng sẽ không nghi ngờ nàng có tâm tư khác , muốn nói An Như Yên không đề phòng An Ninh, đó là không có khả năng, An Ninh xinh đẹp động lòng người, nàng thấy ở trong mắt , nàng đương nhiên lo lắng An Ninh sẽ đem Ly vương mê hoặc đi, nhưng giờ phút này, nàng dù lo lắng thì có ích lợi gì? Nàng không thể tự mình đi đưa, nghĩ đến những lời An Ninh mới nói với nàng, An Như Yên vẫn khoát tay áo, ý bảo nàng rời đi.

An Ninh ra phòng, ở trong Khởi Thủy uyển tìm được Triệu Cảnh Trạch, hai người ra Khởi Thủy uyển, Triệu Cảnh Trạch không nhìn thấy cây trâm hắn đưa tới liền nhíu mày hỏi, "Ta đưa cho ngươi cây trâm đâu?"

"A? Kia... Đó là điện hạ đưa cho Ninh Nhi sao?" An Ninh cố ý giả bộ hồ đồ.

Triệu Cảnh Trạch ý thức được cái gì, giọng điệu cất cao một chút, "Đương nhiên là tặng cho ngươi ." Chẳng lẽ hắn còn có thể đưa cho cái kia cho An Như Yên sao?(anh này đúng dạng ăn trộm khọng được con gà còn mất nắm gạo a….đáng đời kẻ bất lương , chị AN chỉ có thể là của anh Địch thui^^)

"Nhưng... Ly vương thứ tội, mới vừa rồi tỷ tỷ nhìn thích, cho nên liền..." An Ninh liễm mi, lưu ý đến sắc mặt đẹn kịt của Triệu Cảnh Trạch , khóe miệng không chút dấu vết giơ lên.

"Hừ, ta đi tìm nàng ta đòi lại" Triệu Cảnh Trạch hừ lạnh, An Như Yên chết tiệt đó,thật sự là lòng tham không đáy, kia rõ ràng là hắn đưa cho An Ninh , nhưng lại bị An Như Yên chiếm đi!

"Ly vương điện hạ..."

Triệu Cảnh Trạch mới vừa đi ra một bước, liền bị An Ninh gọi lại, trong lòng An Ninh thầm oán,Triệu Cảnh Trạch này cũng không chán ghét An Như Yên bình thường đâu! Chính là hợp ý nàng!

Nghĩ đến những việc kiếp trước đôi cẩu nam nữ này đã làm với nàng, hận ý trong lòng An Ninh đột nhiên tăng lên, đáy mắt xẹt qua một tia tà ác, thấp giọng mở miệng, "Tâm ý Ly vương, An Ninh hiểu được, không biết Ly vương điện hạ khi nào... Cầu hôn?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK