Mục lục
Hầu Môn Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba một tiếng, một bạt tai liền rơi trên mặt tên gia đinh, "Không biết? Là ngươi đem tới, thế nhưng lại không biết?"

Tên gia đinh phanh một tiếng quỳ trên mặt đất, "Đại phu nhân, nô tài thật sự không biết... Người nọ giống như bình thường, đầu đội đấu lạp, nô tài nhìn không thấy mặt của hắn, hắn đem thứ này giao cho nô tài xong,liền dặn dò vài câu , nô tài còn chưa kịp hỏi là ai đưa tới, người nọ liền biến mất không thấy , nô tài..."

"Hừ!" Đại phu nhân một cước đem tên gia đinh đá văng ra, "Vô liêm sỉ."

Đại phu nhân còn muốn trách đánh, liền nghe được giọng nói ẩn chứa tiếng cười của Lưu phu nhân , "Hương Liên, ngươi chấp nhặt cùng một tên hạ nhân làm cái gì? Cái tên này trông có vẻ thật sự không biết, nếu biết, hắn còn không nói sao? Theo như ta thấy, Yên nhi có phải đắc tội với người nào hay không? Tỷ như khiến cho người nọ mất mặt, cho nên người nọ liền không buông tha cho nàng ta?"

Lưu phu nhân có cảm giác vui sướng khi người gặp họa , nghĩ đến thời gian trước,khi Bảo Nhi của bà mất tích tìm Lưu Hương Liên đòi người nhìn bộ dáng xa cách kia của Lưu Hương Liên , giờ này tất cả tức giận đều biến mất, dù thế nào bây giờ bà ta cũng đã nếm được một chút cảm giác lo lắng đi!

Đại phu nhân nhìn Lưu phu nhân liếc mắt một cái, Lưu phu nhân tuy rằng là tẩu tử của bà, nhưng tác phong ngày thường của bà ta bà cũng biết rất rõ ,bây giờ bà ta bày ra bộ dáng vui sướng khi người gặp họa khiến cho bà phẫn nộ trong lòng, Yên nhi tốt xấu gì cũng là chất nữ(cháu gái) của bà ta, làm sao bà ta còn ở đây nói mát chứ?

Nhưng câu nói mát này cũng đã nhắc nhở đại phu nhân, đêm qua, đêm tân hôn Yên nhi bị hưu, chẳng lẽ là Ly vương điện hạ ngại Yên nhi đánh mất mặt mũi của hắn nên quyết không tha cho con bé?

Đắc tội với người nào? Trong khoảng thời gian này Yên nhi đều ở trong phủ, mượn hạ nhân để xả giận, bọn hạ nhân trong Hầu phủ này dù có cho  bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám làm ra chuyện như vậy, như vậy lúc này ...

Đại phu nhân càng nghĩ càng cảm thấy sự tình có liên quan với Ly vương điện hạ .
An Ninh giật mình, theo bản năng nhìn về phia Lưu phu nhân liếc mắt một cái,theo kế hoạch nàng vốn cũng muốn dẫn đường cho đại phu nhân hướng tới trên người của Ly vương lại không nghĩ rằng có người sẽ giúp nàng việc này, không dấu vết quan sát thần sắc của đại phu nhân , An Ninh biết, đại phu nhân tất nhiên là trúng kế .

Cái gọi là quan tâm quá sẽ bị loạn, bây giờ đại phu nhân làm gì còn nhiều lí trí để suy nghĩ nha?

"Đi, đi Ly vương phủ." Đại phu nhân bất chấp tất cả , nghĩ đến Yên nhi nay sống chết không rõ, lại có khả năng đang chịu tra tấn, bà làm sao có thể yên tâm được?

Dù thế nào bà cũng phải tìm Ly vương điện hạ đòi công đạo, cho dù là để xác định Yên nhi vô sự cũng tốt !

"Ly vương phủ? Hương Liên, ngươi điên rồi sao? Ly vương điện hạ tốt xấu cũng là  vương gia, ngươi đi Ly vương phủ, nếu chọc Ly vương mất hứng..." Lưu phu nhân nhíu mày nói, nhìn như quan tâm nhưng đáy mắt cũng là một mảnh lạnh như băng, trong lòng ước gì Lưu Hương Liên mau đi một chút, một phu nhân của phủ An Bình hầu lại va chạm đến hoàng thất quyền quý, bà cũng muốn đi thưởng thức một tí xem nó diễn ra như thế nào.

"Nương, sống chết của Yên nhi biểu muội quan trọng hơn, làm sao còn kiêng kị nhiều như vậy được? Bác, chất nhi cùng đi với người." Lưu nhị công tử nhiệt tình một cách kỳ lạ, bất quá, sự nhiệt tình của hắn trong mắt An Ninh lại càng có vẻ châm chọc, Lưu nhị công tử này rõ ràng  là cùng Lưu phu nhân kẻ xướng người hoạ đâu!

Đại phu nhân lại không để ý đến hai người này, bước thẳng đến bên ngoài Hầu phủ, hiện giờ bà làm sao còn để ý đến việc mẹ con Lưu phu nhân là thật lòng hay giả bộ nữa chứ? Quan trọng nhất bây giờ là tìm được Yên nhi !

An Ninh tự nhiên là muốn theo sau , đại phu nhân tìm Ly vương đòi công đạo, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ, đột nhiên, An Ninh nghĩ đến cái gì, ánh mắt hiện lên một tia sáng biến hoá kỳ lạ, thấy Lưu phu nhân cùng Lưu nhị công tử cũng đi theo đại phu nhân, An Ninh thừa dịp người khác không chú ý, liền bảo gia đinh bên cạnh tới dặn dò, 
"Đi nói cho ngũ phu nhân biết, nói đại phu nhân đi tìm Ly vương điện hạ đi."

"Này..." Gia đinh nhíu mày, khó hiểu nhìn nhị tiểu thư ,vì sao phải đem chuyện này nói cho ngũ phu nhân biết, toàn bộ Hầu phủ đều biết ngũ phu nhân cùng đại phu nhân bất hòa, ngũ phu nhân làm sao lại quan tâm đến chuyện đại phu nhân đi tìm Ly vương chứ?

"Còn không mau đi?"Con ngươi An Ninh trở nên sắc bén, thanh âm cất cao,có vài phần lạnh lẽo khiến cho tên gia đinh kia không dám chậm trễ, liền cúi chào chạy sang viện mà ngũ phu nhân đang ở là Tuế lan hiên...

An Ninh nhìn bóng dáng tên gia đinh kia biến mất, khóe miệng giơ lên một nụ cười, nàng đem tin tức này tiết lộ cho ngũ phu nhân, tự nhiên là có đạo lý của nàng, nàng tin lấy sự khôn khéo và địch ý của Tần Ngọc Song đối với đại phu nhân, nhất định sẽ không làm cho nàng thất vọng.

Quả nhiên, gia đinh mang theo tin tức này đến Tuế lan hiên, đem lời nói của An Ninh nói cho ngũ phu nhân biết, Tần Ngọc Song vừa nghe thấy vậy, nguyên bản đang ngồi lập tức liền đứng dậy, "Là ai bảo ngươi đến?"

"Nhị tiểu thư." Tên gia đinh kia không dám nói dối, liền nói rõ ràng.

Ánh mắt Tần Ngọc Song hơi đổi, "Đi xuống đi."

Đợi cho gia đinh ra khỏi phòng, khóe miệng Tần Ngọc Song liền gợi lên một nụ cười, An Ninh nói cho nàng tin tức này, chắc chắn không phải là giả, An Ninh là đang cho nàng cơ hội để lợi dụng sao?

Nghĩ đến ước định ngày ấy của nàng và An Ninh , ý cười trên mặt càng đậm, "Phúc Nhi, ngươi tự mình đi một chuyến đến biệt viện thành nam, nói cho gia đinh biệt viện biết, nói rằng Hầu phủ xảy ra chuyện lớn , đại phu nhân đi tìm Ly vương điện hạ đại náo."

Lão gia đêm qua vội vàng trở về, sau một chuyển qua Cẩm tú các liền đi ra ngoài,sau đó không trở về viện của hắn nữa, cũng không có đến nơi của nàng,vậy nơi mà hắn đến chỉ có thể là biệt viện thành nam tìm vị tam phu nhân kia, chỉ nghe nói qua một lần nhưng chưa từng gặp mặt, lão gia không cho người khác qua quấy rầy nàng ta, bất quá tìm gia đinh biệt viện truyền tin cũng xem như không vi phạm ý tứ của lão gia.

"Vâng, nô tỳ liền đi ngay." Phúc Nhi lĩnh mệnh.

Tần Ngọc Song âm thầm suy tư về chuyện đêm qua An Như Yên bị hưu, nàng cũng đã nghe nói qua , trong lòng rất là vui sướng, nàng  đang chờ xem Lưu Hương Liên biểu diễn, bất quá, hiện tại đã có một cơ hội tốt như vậy, nàng dù là bỏ đá xuống giếng thì như thế nào?

Nhấc tay chi lao mà thôi, ai kêu Lưu Hương Liên đối với nàng như vậy!
...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK