Mục lục
Hầu Môn Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm đại thiếu cầu xin nói, lại không ngờ, một chữ "Cha" này lại trở thành bùa đoì mạng của hắn, tại lúc chữ “cha” kia mới phát ra, chủy thủ từ trên cao kia liền vung xuống thẳng tắp cắm vào ngực hắn, ngay đúng vị trí trái tim bên trái, Lâm đại thiếu gia chỉ kịp hô đau một tiếng, liền một đao mất mạng.

Trên giường, máu tươi sớm đã nhiễm thành một mảng, Tuyết nhi đứng ở trước giường,ty vẫn như trước nắm chặt thanh chủy thủ đang cắm ở trên ngực Lâm đại thiếu gia, ánh mắt như một ngọn lửa cháy hừng hực, báo thù , nàng rốt cục cũng đã giết được tên không bằng cầm thú này.

Lâm đại thiếu gia như thế nào cũng không thể tưởng được sẽ có một ngày hắn chết ở trong tay một thiếu nữ như Tuyết nhi đi!

Buông chủy thủ trong tay ra, thân thể lục phu nhân nháy mắt xụi lơ xuống, ngồi bệt dưới đất nhìn cơ thể tràn đầy máu tươi của Lâm đại thiếu gia, hiện tại, nàng rốt cục cũng giết được hắn, bây giờ chỉ còn lại có đại phu nhân !

Lâm đại thiếu gia chiếm lấy thân thể của nàng khiến nàng như nằm trong ác mộng đã chết,mà đại phu nhân lại là người một tay đem nàng kéo vào trong địa ngục này,mối hận của nàng đối với đại phu nhân thậm chí còn cao hơn Lâm đại thiếu, nghĩ đến tình trạng của đại phu nhân lúc này, đối với Tuyết nhi mà nói, đại phu nhân gần như là bị đoạt quyền cũng còn chưa đủ, nàng muốn là mạng của bà ta.

Không chỉ là mạng, là còn là vận mạng thê thảm!

"Biểu đệ... Biểu đệ?"

Đột nhiên, truyền đến một tiếng đập cửa và thanh âm của Lưu nhị công tử, trong lòng lục phu nhân hoảng hốt, cả người nhất thời trở nên cảnh giác, là hắn? Hắn như thế nào lại trở lại?

Nhìn tình trạng trong phòng, lục phu nhân có chút hoảng loạn cả lên, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?

"Biểu đệ?"

Tiếng kêu bên ngoài tựa hồ không có ý định dừng lại, lục phu nhân bước lên phía trước muốn nói chuyện thật tốt, nàng tuyệt đối không để cho hắn tiến vào!

Lưu nhị công tử ngoài cửa thấy Lâm đại thiếu hồi lâu không trả lời, không khỏi nhíu nhíu mày, dùng sức đập cửa, "Biểu đệ, mở cửa nhanh!"

"Công tử, Lâm đại thiếu gia đã trở về rồi." Lục phu nhân bình ổn lại tâm tình của mình, trấn định mở miệng, ý đồ muốn đuổi đi nam nhân này.

Ánh mắt lợi hại của Lưu nhị công tử nhíu lại, "Trở về rồi? Ta đây sao lại không nhìn thấy hắn? Mở cửa nhanh, hắn có ở đây hay không,để cho ta tiến vào nhìn một cái liền biết."

Lưu nhị công tử lời tuy như thế nhưng trong lòng cũng đánh cái chủ ý khác, phải biết rằng, hắn mới vừa rồi tràn đầy mất mát rời đi, sau khi rời khỏi trong đầu vẫn luôn hiện lên hình ảnh vị tiểu thiếp kia của An Bình hầu gia nũng nịu, nếu bây giờ Lâm đại thiếu gia đã trở về thì hắn cũng không ngại để tiểu thiếp kia hầu hạ hắn, chẳng lẽ hắn lại không thể động thủ? Hắn cũng không tin nếu mạnh bạo thì nữ tử nhu nhược kia sẽ chống cự được hắn!

"Công tử, thật sự là không tiện, thỉnh công tử mau chút rời đi." Trong lòng lục phu nhân không yên , mơ hồ trồi lên một tia bất an, nhìn thoáng qua tình huống trên giường, nỗi bất an càn phát ra mãnh liệt hơn.

Lục phu nhân thật cẩn thận nghe động tĩnh ngoài cửa, dần dần nam nhân kia tựa hồ không tiếp tục gõ cửa nữa, hắn đi rồi sao? Lục phu nhân đoán , trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng nàng còn chưa kịp thở xong liền nghe một tiếng phanh vang lên bên tai, lục phu nhân nghe tiếng nhìn lại, cái cửa sổ kia đã bị phá tan, giây tiếp theo Lưu nhị công tử liền theo cửa sổ nhảy vào.

"A..." Lục phu nhân kinh hô ra tiếng, theo bản năng mở cửa muốn đào tẩu, nhưng vừa có động tác liền bị Lưu nhị công tử kéo lại.

"Tiểu mỹ nhân, làm sao lại sợ hãi ta như vậy? Thật đúng là cho người ta thương tâm, bản công tử chẳng lẽ lại không bằng Lâm đại thiếu của ngươi sao?" Lưu nhị công tử đem nàng kéo vào trong lòng, nhưng khi nhìn thấy máu tươi trên người nàng, con ngươi căng thẳng, ý thức được cái gì, lúc này mới nhân ra trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, đã xảy ra chuyện gì sao?

Sắc mặt Lưu nhị công tử trầm xuống, nháy mắt liền trở nên nghiêm túc, nhìn quét bốn phía, đột nhiên, tầm mắt của hắn dừng ở trên giường, thân thể không khỏi giật mình, này...

Trên giường rõ ràng chính là thi thể của Lâm đại thiếu gia, bộ dáng thê thảm kia giông như là bị người ta chém vài đao, thậm chí ngay cả... Ánh mắt đảo qua khố hạ của hắn, là ai tàn nhẫn như vậy?

Theo bản năng , Lưu nhị công tử hung hăng bắt lấy cổ tay lục phu nhân, lợi mắt híp lại , "Là ngươi giết hắn!"

Ngữ khí khẳng định không chút hoài nghi, trong phòng này chỉ có hai người, Lâm đại thiếu đã chết, trừ bỏ là do Tuyết nhi này làm thì còn có thể là ai được?

Lục phu nhân cắn cắn môi, "Hắn đáng chết!"

"Ha... Đáng chết? Ngươi không sợ bị bắt tới thượng quan ti ư? Hắn là đại thiếu gia Lâm gia, ngươi cho là giết hắn, ngươi liền còn mạng để sống sao?" Lưu nhị công tử mâu quang vi liễm, không chớp mắt nhìn dung nhan của nữ tử trước mặt, ai có thể nghĩ đến một nữ tử yếu đuối như vậy nhưng lại có thể giết được Lâm đại thiếu? Bất quá, tên Lâm đại thiếu kia thật đúng là không được việc, mạng của mình cũng rơi vào trong tay một nữ tử sợ là thành quỷ cũng chết không nhắm mắt .

Lục phu nhân tự nhiên là biết thế lực của Lâm gia, Lâm gia gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia, Lâm đại thiếu gia đã chết chắc chắn sẽ không phải là chuyện nhỏ nhưng nếu không có sự xuất hiện của nam nhân này, nàng tất có biện pháp hủy thi diệt tích, nhưng hiện tại, hết thảy đều trở thành công cốc.

"Bất quá, tiểu mỹ nhân không cần sợ, ngươi xinh đẹp như vậy lại động lòng người như thế, bổn thiếu gia làm sao lại mang ngươi đi gặp quan được?" Bàn tay ngả ngớn của Lưu nhị công tử xẹt qua mặt Tuyết nhi , da thịt non mịn kia, xúc cảm mềm mại kia thật khiến người ta yêu thích không thể buông tay. Nói thật,nếu dẫn nàng tới gặp quan hắn cũng cảm thấy luyến tiếc a!

"Ngươi... Ngươi muốn thế nào?" Lục phu nhân không ngu ngốc, thấy ánh mắt của nam nhân này nhìn nàng trắng trợn như vậy liền biết hắn không có lòng tốt gì, dù không mang nàng đi gặp quan thì cũng đánh một cái chủ ý khác, mà hắn mơ ước cái gì, nàng ẩn ẩn cũng có thể đoán ra vài phần.

"Nếu ngươi trở thành nữ nhân của bổn thiếu gia, bổn thiếu gia tự nhiên sẽ mở một mắt nhắm một mắt, xem như là không biết chuyện này, không chỉ có như thế, bản công tử còn có thể giúp ngươi đem thi thể này đi xử lý, làm cho người ta thần không biết quỷ không hay, ngươi cảm thấy sao?" Lưu nhị công tử tới gần lục phu nhân, nhắm mắt lại, ngửi hương thơm phát ra từ trên người nàng, giống như chìm đắm trong trong đó.

Đáy lòng lục phu nhân trồi lên tia chán ghét nồng đậm,Lưu nhị công tử này cùng Lâm đại thiếu có gì khác nhau, đều là bọn cầm thú! Đều là một mặt hàng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK