Biên dịch: Yên Hy
Thẩm Ngôn mới lên sân không đến hai phút, đã có ba người của ba Trường Quân Đội lớn bị đào thải!
Động tác thanh niên không dừng lại, cơ giáp Linh Vũ chuyển sang hình thức tốc độ phối hợp với thiên phú của Kim Vũ Vương Điệp, cộng thêm cảm giác nhẹ nhàng khi gỡ xuống phụ trọng, đẩy tốc độ lên cực hạn, như một tia sáng trắng bay nhanh, tựa như một tia chớp ——
Tốc độ như vậy đã vượt khỏi thị lực của đại đa số người nhìn, ngoài lúc Thẩm Ngôn tiếp cận, có thể dựa vào năng lực phản ứng nhanh chóng miễn cưỡng tránh né, thời điểm khác căn bản không thể chống cự!
Mà thiên phú của ẩn nấp đối phương không thể nghi ngờ làm bọn họ càng thêm khó đoán con đường, công kích ba Trường Quân Đội lớn toàn bộ thất bại, mảnh góc áo cơ giáp màu trắng cũng không bắt được.
Linh Vũ xác thật như tên của nó, dường như một chiếc lông chim rơi xuống trong không trung, uyển chuyển nhẹ nhàng linh hoạt, lúc ẩn lúc hiện, khó tìm tung tích.
Cửu Châu vốn định nhân lúc Thẩm Ngôn công trường quân đội kích Lạc Hải để loại Giang Nặc, lại không nghĩ rằng động tác đối phương sẽ nhanh như vậy.
Gần như chỉ chớp mắt, cơ giáp màu trắng từ địa điểm cách xa cả cây số, di chuyển nhanh hình Z + bước nhảy hình vòng + động tác xoay người yêu cầu cao, thanh niên xem chỉ là lơ lỏng bình thường.
"Đùng —— răng rắc ——", lại là tiếng lồng phòng ngự bị vỡ nách, Diana Cửu Châu bị sóng năng lượng quang tử pháo còn sót lại đánh trúng, ngón tay thao tác cơ giáp đều đau đến phát run.
Đáng sợ.
Chỉ có người đã đối chiến với Thẩm Ngôn, mới có thể lĩnh hội được sự đáng sợ của cậu.
Áp lực vô hình như dời non lấp biển mà úp lại, tim Diana run rẩy kịch liệt, nhịp tim tăng lên cao, nhìn cơ giáp màu trắng như bóng ma xuất hiện phía sau, biết bản thân chỉ sợ cũng sắp bị loại.
Cho nên, cô cần muốn một giây trước đào thải giải quyết Giang Nặc.
Biểu cảm Diana kiên nghị, không màng toàn thân đau đớn bay nhanh vọt đến hướng cơ giáp màu lam, như sao băng rơi xuống từ chân trời, mang theo tất cả kiên quyết cùng bi tráng.
Phần pháo ống trên vai liên tục tích lực, phiếm năng lượng màu đỏ dần dần tụ tập giữa phần pháo ống, ống ngắm chữ thập nhắm chặt vào hướng cơ giáp màu lam né tránh.
Lập tức cô có thể liên tục phóng ra số pháo quang tử, dù đối phương có mấy lồng phòng ngự cũng đều nổ nát chúng!
Tuyệt không thể thất bại trong gang tấc.
Dù cô nàng có chết cũng muốn kéo người của Trường Quân Đội Đế Quốc theo cùng ——
Nhưng mà lúc pháo quang tử sắp bắn ra, một ánh bạc chợt tới, vai trái cô đột nhiên cảm giác được một trận đau nhức.
Trường kiếm màu bạc quanh thân ánh điểm điểm sáng, chuẩn xác chém vào pháo ống tích lực xong, cùng với tiếng kim loại cọ vào ê răng và điện kêu xẹt xẹt, pháo ống tràn ngập ánh lửa trực tiếp bị kiếm quang sắc bén cắt bỏ!
bộp một tiếng, lại là kiếm quang sắc bén xẹt qua, pháo ống nặng trịch trực tiếp từ không trung bay ra ngoài, trong phút chốc ánh lửa văng khắp nơi, pháo ống ở không trung phát ra tiếng vang nặng nề, ánh đỏ bên trong dần tắt lịm.
Vũ khí bắn hoàn toàn bị Thẩm Ngôn phá hủy, nguyện vọng của Diana chung quy không thành công.
【trường quân đội Cửu Châu, một đội viên bị loại】
Đặng Mậu kích động đến giọng khàn nói: "4 người ——! Từ lúc Thẩm Ngôn lên sân khấu đến bây giờ đã đào thải 4 người! Đội viên ba Trường Quân Đội lớn hoàn toàn không phải đối thủ!
Đây là thực lực thiên tài cấp SS, thực lực của con át chủ bài Trường Quân Đội Đế Quốc!"
"Từ lúc Thẩm Ngôn vào sân, tình thế đã nghịch chuyển, từ 8V3 biến thành 4V4, bai trường quân đội lớn sẽ lựa chọn như thế nào? Còn đi xuống thế này, chỉ sợ mấy người còn lại bị loại cũng không xa!"
Phòng phát sóng trực tiếp cũng hoàn toàn bùng nổ, rất nhiều người mặt đầy khiếp sợ, đến bây giờ đều phản ứng không kịp.
【 trời ạ, 4 người!! 】
【 cha mạ ơi, lúc này mới được vài phút, tốc độ cũng quá nhanh rồi! 】
【 tinh thần hoảng hốt, giống như đang nằm mơ. 】
【 cứu mạng, kiếm quang của Thẩm Ngôn đến pháo ống cũng chém bay, má ơi, nổi hết da gà ——】
【 tuy rằng tui cái gì cũng không thấy rõ, nhưng mỗi lần vừa nghe đến tiếng thông báo đã cảm thấy thật chấn động. 】
【 Thẩm Ngôn, a a a, ánh sáng Omega vạn tuế! Trường Quân Đội Đế Quốc vạn tuế! 】
Nếu nói trước đó ba Trường Quân Đội lớn còn ôm có tâm lý may mắn, như vậy hiện tại đã có hiểu biết sâu sắc với thực lực của Thẩm Ngôn.
Thực lực của đối phương hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Phảng phất chiến thần giáng thế, cơ giáp Linh Vũ chính là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay cậu, chiến thắng hết thảy!
Các đội viên giống như cừu non không có phòng bị, chỉ chờ dao mổ sắc bén của thanh niên rơi xuống, không hề có lực chống đỡ.
"Lui lại, nhanh chóng lui lại——" Tiếng rống giận đầy nôn nóng của Dương Lưu Thanh truyền đến dọc theo máy liên lạc, gần như muốn thủng màng tai.
Hiện giờ Tinh Hà bị đào thải ba người, Lạc Hải, Cửu Châu cũng bị đào thải hai người, nhưng Trường Quân Đội Đế Quốc đến nay không một người bị loại, lần này bao vây loại trừ có thể nói là thất bại thảm hại.
Hiện tại đào thải Trường Quân Đội Đế Quốc đã không còn quan trọng, có thể bảo tồn thực lực mới là quan trọng nhất!
Không thể để tất cả mọi người hủy trên tay Thẩm Ngôn.
Nghe được mệnh lệnh, bốn cơ giáp lập tức bay lên cao, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi những hướng khác biệt.
Môi trường xung quanh qua trận chiến đã thành một mảnh hỗn độn, tầm nhìn trống trải, không hề có tính che giấu, nhưng chỉ cần thoát khỏi phạm vi này, lại mượn sương mù và cây to che giấu của rừng mưa Lạc Nhật, nhất định có thể chạy đi.
Nhưng Thẩm Ngôn tuyệt đối không thể để bọn họ rời đi.
Lúc này hình thức đã hoàn toàn nghịch chuyển, Trường Quân Đội Đế Quốc từ bị bao vây loại trừ biến thành chủ động công kích.
Đám người Thiệu Tinh Lan nhanh chóng dùng một lọ dịch khôi phục tinh thần lực, điều khiển cơ giáp xông thẳng mấy người kia, pháo quang tử cùng pháo hạt bắn ra dày đặc, từ bốn phương tám hướng phong tỏa đường đi bọn họ.
Bị lửa đạn cường thế quấy nhiễu, tốc độ bốn người không thể không chậm lại.
Chỉ trong một cái chớp mắt, cơ giáp màu trắng như đường sáng bay nhanh, màu bạc kiếm quang trong tay như lưỡi hái giơ cao của Tử Thần, tàn nhẫn thu hoạch bọn họ.
Tiếng kinh hoàng của Giang Nguyệt Tích từ máy liên lạc truyền đến: "Đội trưởng, anh mau rời khoit nơi này, tôi chỉ sợ không có cách nào ——"
Một đốm sáng lóa mắt hiện lên, thanh âm đột nhiên im bặt.
【trường quân đội Lạc Hải, một người đội viên bị loại】
Chính tai nghe được đội viên bị đào thải, khóe mắt Dương Lưu Thanh muốn nứt ra, phẫn nộ, tự trách, ảo não, vô số cảm xúc nảy lên trong lòng, nội tâm bi thống cùng cảm giác vô lực gần như bao phủ lấy anh ta.
Năm trước bọn họ cầm hạng sáu, đã gặp đủ bình luận chế giễu, anh ta vốn tưởng rằng lần này có thể rửa mối nhục xưa, không nghĩ tới hiện giờ sẽ ra cục diện thế này.
Dương Lưu Thanh cảm thấy bản thân như ngã vào một cơn ác mộng, cuối cùng không thể tỉnh lại.
Tương tự Lạc Y cũng mất đi bình tĩnh.
Bọn họ vốn dĩ có bốn đội viên, cũng chỉ năm phút mà thôi, chỉ còn lại có hai đội viên!
Toàn bộ đều phát sinh quá nhanh, làm cô căn bản không thể tiếp thu.
Lúc này trong sân còn ba người, Văn Diệp - Lạc Hải, Rhine và Louis - Cửu Châu.
Mà bọn họ cũng đang gặp phải nguy hiểm bị đào thải.
Ba người Tinh Hà sớm bị đào thải, Bạch Thiệu xem như người giữ bình tĩnh nhất.
Anh ta vừa rồi đã để Hàn Duệ chạy đi trước, bản thân ở lại nơi này quan sát.
Lúc này ba đội trưởng gặp phải một lựa chọn gian nan:
Nếu bọn họ liên thủ khởi xướng tiến công, ba cấp S+ rất có khả năng đào thải Thẩm Ngôn, đồng thời còn có thể cứu ba đội viên.
Chờ đến Thẩm Ngôn bị loại, mấy người khác trong sân cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, rất nhanh sẽ bị loại.
Đến lúc đó, Trường Quân Đội Đế Quốc chỉ còn lại có một mình Hạ Lăng, tương đối dễ dàng đối phó.
Mà dù cho bọn họ không động thủ, trường quân đội Liệt Hỏa, trường quân đội An Lai cùng các Trường Quân Đội khác cũng sẽ không bỏ qua đối phương. Mấy ngày còn lại, Hạ Lăng nhất định sẽ rơi vào trong trốn chạy gian nan.
Mà nếu hiện tại bọn họ thoát đi, thì sẽ lưu lạc đơn độc giống Hạ Lăng, lập tức sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Đừng nói đánh chết Thú Tinh kiếm điểm, chỉ sợ định vị vừa xuất hiện sẽ gặp việc các chiến đội nằm trong hai hạng hai mươi điên cuồng bao vây tiễu trừ, cho dù may mắn kiên trì đến cuối cùng, cũng không có khả năng bắt được xếp hạng.
Dương Lưu Thanh suy tính thế nào cũng không hiểu, vì sao họ rơi vào tình cảnh như bây giờ?
Rõ ràng bọn họ là liên hợp của ba Trường Quân Đội lớn, cho dù thực lực hay nhân số đều chiếm hết ưu thế, lại không đánh thắng được Trường Quân Đội Đế Quốc.
Anh ta ẩn ẩn có cảm giác, cứ như ngay từ đầu đã rơi vào bẫy của đối phương, sau đó từng bước một mà hãm sâu vào, chẳng thể thoát thân.
Suy nghĩ chỉ cần một ái chớp mắt, hiện tại ba đội trưởng yêu cầu lập tức đưa ra quyết định.
Bạch Thiệu hỏi: "Muốn liên thủ không?"
Hàn Duệ đã được anh ta sắp xếp yên lặng không một tiếng động rời đi, điểm Tinh Hà cũng chỉ thua mỗi Trường Quân Đội Đế Quốc. Chỉ cần bọn họ người đầu tiên đến đích, sẽ nhận được thêm 3000 điểm, ít nhất có thể giữ hạng ba.
Cho nên, hiện tại anh ta trái lại khá nhẹ nhàng.
Nếu có thể đào thải Trường Quân Đội Đế Quốc, đương nhiên là tốt nhất; nếu không thể đào thải, Lạc Hải và Cửu Châu sẽ toàn quân bị diệt, về phần loại với anh ta mà nói đều có lợi.
Dương Lưu Thanh tỏ vẻ đồng ý.
Sự tình đã tới rồi tình trạng này, có lẽ thứ tự còn muốn kém hơn năm trước, không bằng đánh cuộc một phen.
Lạc Y cũng đồng ý.
Cửu Châu còn có hai đội viên tồn tại, cô cần phải nỗ lực cứu!
Phảng phất như đặc biệt để thời gian cho họ suy nghĩ, nãy giờ cũng không có tiếng thông báo truyền đến.
Ba người Thiệu Tinh Lan thật sự quá mệt, lúc phong tỏa con đường tìm ra một ít khe hở, để ba người bọn họ có cơ hội thở dốc.
Thương nghị xong, Bạch Thiệu nhanh chóng mai phục sau thân cây đứt gãy, Dương Lưu Thanh và Lạc Y điều khiển cơ giáp bay nhanh tới.
Khi Thẩm Ngôn đang ở truy kích Louis -Cửu Châu, một cơ giáp màu vàng xuất hiện sau lưng bóng cây, dưới ánh nắng chiếu rọi ra tầng sáng vàng nhàn nhạt, pháo ống phần vai đứng thẳng, một phát pháo quang tử lấy tư thế sét đánh không kịp bắn ra!
Đặng Mậu kích động nói: "Đội trưởng Bạch Thiệu xuất hiện! Ba đội trưởng rốt cuộc nhịn không được lên sân sao?
Quý vị khán giả, đây là sẽ một trận chiến đảo thải đỉnh cao! Đến tột cùng là thiên tài cấp SS Thẩm Ngôn hơn một chút, hay là các đội trưởng kinh nghiệm phong phú có thực lực hơn, để chúng ta rửa mắt mong chờ ——"
Cơ giáp Dung Kim của Bạch Thiệu cũng là cơ giáp xuất sắc cấp R, đặc điểm nó là độ chính xác cực cao, đường đạn thay đổi tốc độ cùng phương hướng, tỉ lệ ghi bàn cao tới 90% trở lên.
Rất ít người có thể tránh thoát khỏi mưa đạn dày đặc của anh ta.
Huống chi còn dưới lúc đối phương không hề phòng bị.
Nhưng thời điểm cơ giáp màu trắng sắp va chạm với pháo quang tử, lại dùng một tốc độ quỷ dị tránh đi, pháo quang tử đuổi theo, Thẩm Ngôn điều khiển Linh Vũ thẳng tắp rớt xuống mặt đất, dẫm lên thân cây nhảy lên cao, pháo quang tử bắt trúng cây cối đứt gãy.
Trong ánh lửa chói mắt, thân ảnh cơ giáp màu trắng biến mất.
Danh Sách Chương: