Mục lục
Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 03/10/2023

Chờ Thẩm Dịch vội vã từ quân bộ chạy về Thẩm gia, đã nhìn đến bạn tốt Kỷ Nhiên của mình ngồi ở một góc tối trong phòng khách.

Alpha rũ nửa đầu, hai tay đặt tại đầu gối, trong miệng ngậm một điếu thuốc lá, một tia lửa le lói trong bóng tối, bập bùng theo hơi thở.

Anh ta dùng hàm răng khẽ cắn điếu thuốc, thỉnh thoảng nặng nề thở dài, dáng vẻ sống không còn luyến tiếc gì nữa.

Sương khói nhàn nhạt khiến cho hệ thống lọc không khí trong phòng khách tự động mở, nhanh chóng lọc đi mùi thuốc lá, nên thật ra không để lại mùi vị gì.

Bằng không, cho dù là bạn tốt, anh cũng sẽ nhịn không được ném văng anh ta ra ——

Thẩm Dịch đến gần, nhìn đến bộ dáng đối phương, nhịn không được nhíu mày lại.

Này hoàn toàn không hợp với tính cách khoa trương ngày thường của Kỷ Nhiên, cũng không biết bị cái gì kíc.h thích.

Tuy vậy lúc này anh cũng không tính toán truy đến cùng hỏi: "Thẩm Ngôn đâu?"

Nghe thấy cái tên này, Kỷ Nhiên giống bị sặc thuốc kịch liệt ho khan, "Khụ, cậu ấy... Quá mệt mỏi, đang ở phòng nghỉ ngơi."

"Sao lại thế này?" Sắc mặt Thẩm Dịch lập tức lạnh xuống, tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt lạnh lẽo, "Có phải Tiểu Ngôn điều khiển cơ giáp bị thương rồi phải không, hay là cậu ỷ tôi vắng mặt bắt nạt em ấy?"

"Tôi bắt nạt... cậu ấy?" Kỷ Nhiên một tay bóp tắt thuốc, trong miệng nhả ra một làn khói, cười khổ nói, "Đại ca ơi, tôi cũng không dám bắt nạt cậu ấy, cậu ấy còn bạo hành tôi không ít đó."

Ôi ôi.

Tựa hồ nhớ tới gì, Alpha lại lộ ra biểu cảm tang thương khó có thể miêu tả, y đột nhiên ngã quỵ xuống sô pha đằng sau, giơ tay chặn đôi mắt, "Mẹ nó, mất mặt quá, tôi thật là, xấu hổ quá——"

Anh ta nhịn không được nhớ lại cảnh tượng hai tiếng trước.

Thẩm Ngôn làm xong luyện tập cơ bản, động tác tiêu chuẩn y hệt sách giáo khoa làm Kỷ Nhiên khiếp sợ không thôi, đầu óc đều biến thành một đoàn hồ nhão, "Cậu, cậu như thế nào ——"

Omega vẻ mặt trấn định giải thích: "Kỳ thật từ rất sớm tôi đã cảm thấy rất hứng thú với cơ giáp, những năm gần đây đã xem không ít video thao tác cơ giáp. Khi nhìn thấy anh điều khiển, những thao tác đó tương ứng với các hình ảnh trong video, vừa lên tay liền học được."

"Đây cũng nhờ vào xem thao tác của anh, cảm ơn."

"Không có gì......." Nhìn khuôn mặt thanh tú đối phương, Kỷ Nhiên đáp lại cách kỳ lạ.

Ngay sau đó tưởng tượng, không đúng, loại chuyện này xem video có thể học được sao? Vậy anh ta trước đây huấn luyện vất vả hơn nửa năm tính cái gì?


"Chúng ta có thể tiến hành đối chiến cơ giáp không? Tôi muốn thử xem."

Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn anh ta, một chút lấp lánh từ trong đôi mắt màu tím xinh đẹp lắc lư, từng chút một tản ra, khúc xạ ra màu sắc trong trẻo lộng lẫy, khiến người ta không khỏi trầm mê trong đó.

"... Có thể." Chờ Kỷ Nhiên hoàn hồn, đã đồng ý yêu cầu đối phương.

Má nó.

Nội tâm anh ta ảo não, sao lại dễ dàng đồng ý như vậy?

Thẩm Dịch yêu cầu anh ta trông kỹ em trai mình, anh ta đã đồng ý.

Mà thao tác đối chiến cơ giáp không đơn giản giống huấn luyện, có tính nguy hiểm nhất định; sắc mặt Omega tái nhợt, thân thể cũng đang suy yếu, lỡ như đụng phải thì làm sao bây giờ?

Đến lúc đó, phỏng chừng Thẩm Dịch sẽ giết anh ta

Vẻ mặt Kỷ Nhiên cứng ngắc tiến vào khoang điều khiển cơ giáp màu lam, đang định đổi ý, một giây sau đã nhận được đối phương mời chiến đấu.

Trên màn hình bắn ra khung vuông: 【 Thẩm Ngôn xin tiến hành đối chiến cơ giáp với ngài, tiếp nhận hay không? CÓ/ KHÔNG. 】

Thôi được, vậy thử một lần đi.

Biết đây Omega nếm được mùi vị thất bại, liền mất đi hứng thú với vận động nguy hiểm này.

Vì thế y giơ tay chọn 【CÓ】.

Năm giây đếm ngược vừa kết thúc, một ngọn lửa lóa mắt ở đối diện y bay lên trời, Kỷ Nhiên nhịn không được hơi mắt lại, ngọn lửa trong nháy mắt vòng qua hai bên và phía sau cơ giáp màu lam, trường kiếm sắc bén màu bạc trên bề mặt phản chiếu một tia lạnh lẽo, giống như tử thần không thương tiếc thu hoạch sinh mệnh.

......

Trận đầu, Kỷ Nhiên nhanh chóng thua cuộc.

Khi kết thúc chiến đấu, biểu tình Alpha có chút hoảng hốt, dường như không thể vượt qua sự thật rằng anh ta đã thất bại.

Anh ta – một sĩ quan bốn sao, được đánh giá là một alpha xuất sắc, vậy mà lại thua một Omega yếu ớt? Chuyện này... Thật khó tin!

【 Thẩm Ngôn xin tiến hành đối chiến cơ giáp với ngài, tiếp nhận hay không? CÓ/ KHÔNG. 】

Nhìn được thông báo kia lại xuất hiện, Nhiên không tự giác mà thẳng lưng, bày ra tư thế chiến đấu.


Chứng tỏ anh ta bắt đầu nghiêm túc.

Kỷ Nhiên thừa nhận, vừa rồi là do mình khinh địch.

Đối mặt với một Omega vừa học thao tác cơ bản, anh ta hoàn toàn mất đi sự cảnh giác, dẫn tới ngay từ đầu mất đi lợi thế.

Nhưng anh ta đã quên, Thẩm Ngôn không phải một cái Omega bình thường, cũng không giống người mới học, cậu là thiên tài về phương diện cơ giáp, cần nghiêm túc đối đãi.

Tiếp cận nếu toàn lực ứng phó trận thứ hai.

Anh ta thắng.

Alpha bỗng dưng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới đúng, xem ra mới vừa rồi chỉ là sơ xót nhất thời mà thôi.

Nhưng mà, kế tiếp lần thứ ba, lần thứ bốn, lần thứ năm——

Kỷ Nhiên hiểu ra cái gì gọi là hình thức treo lên mà đánh.

Tuy rằng anh ta điều khiển cơ giáp cấp ba, đối phương là cấp năm, nhưng Omega cũng không dùng những tổ hợp kỹ năng phức tạp đối phó anh ta.

Hoàn toàn tương phản, Thẩm Ngôn dùng đều là kỹ năng cơ bản nhất.

Nhưng chính như vậy mới đáng sợ.

Dùng kỹ năng đặc biệt thắng có thể nói là ưu thế cơ giáp, nhưng chỉ dùng kỹ năng cơ bản liền có thể nhẹ nhàng thắng lợi, chứng tỏ đối phương sớm đã đem các loại kỹ năng hiểu rõ ràng, không cần mượn cái cớ khác che đậy.

Mà càng đáng sợ chính là, bắt đầu từ lần thứ ba, Thẩm Ngôn bắt đầu nhằm vào tấn công nhược điểm của mình, cũng thử dùng phương án đối chiến khác nhau, dùng thời gian ngắn nhất đánh bại anh ta.

Điều này cũng mang ý nghĩa, đối phương chỉ dùng mười phút chiến đấu ngắn ngủi thăm dò thực lực của anh ta, hơn nữa còn có phương pháp phá giải.

Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh Kỷ Nhiên rơi xuống, lòng tự trọng cùng kiêu ngạo của Alpha bị đả kích đến nửa điểm không còn.

Nhìn ngọn lửa cháy hừng hực lao thẳng về phía mình với khí thế không thể đối địch, trái tim anh ta chợt thắt lại, hơi thở trở nên gấp gáp, trong lòng dâng lên cảm giác kính sợ đối với Omega ngồi trong buồng lái.

Phải biết rằng, cảm giác kinh hồn táng đảm này, cho dù anh ta đối mặt với trưởng quan nghiêm khắc nhất đều chưa từng có.

......


Một tiếng sau, Kỷ Nhiên thu được tin nhắn Thẩm Ngôn gửi tới "Tôi có chút mệt, hôm nay dừng lại ở đây thôi", tâm trạng đột nhiên buông lỏng, nháy mắt có loại cảm giác hạnh phúc như được giải cứu.

Omega từ Tinh Võng đi xuống sắc mặt tái nhợt không còn giọt máu, mồ hôi lạnh đem tóc mai ướt nhẹp, dính vào hai bên sườn mặt, lông mi dày nhỏ dài cũng ướt sũng, thoạt nhìn thập phần yếu ớt.

Mặt khác, vết máu trên môi đỏ chói mắt, toát ra vẻ đẹp kinh người, khiến người ta không thể rời mắt.

Quần áo trên người Thẩm Ngôn cũng bị mô hôi làm ướt nhẹp, để lộ vòng eo thon chắc cùng đường cong mềm mại, da thịt trắng dưới ánh đèn càng thêm câu nhân.

Cảnh tượng như vậy làm tâm Kỷ Nhiên bang bang thẳng nhảy, y gian nan dời mắt, không tự nhiên mà thấp giọng khụ một tiếng, giọng cũng khàn đi: "Cậu có ổn không? Nếu không... Tôi ôm cậu trở về?"

Nói tới đây, Alpha vẫn luôn thoải mái với Omega lại đỏ mặt.

"Không cần, tôi nghỉ ngơi một chút là được." Thẩm Ngôn hơi chau mi lau đi vết máu trên môi, đối phó với việc cơ thể này sơ hở là hộc máu đã sớm tập mãi thành quen.

Cậu chỉ là có chút hưng phấn khi tiếp xúc đến cơ giáp dẫn tới hơi mất sức, rất nhanh sẽ ổn lại.

xem ra một tiếng chính là cực hạn. Thẩm Ngôn thầm nghĩ.

Thiếu niên khôi phục sức lực về phòng ngủ tắm rửa, Kỷ Nhiên rảnh rỗi không có việc gì, ngồi trên sô pha đại sảnh chờ Thẩm Dịch.

Sau đó, anh ta chậm rãi nhớ tới dự tính ban đầu, là dạy Thẩm Ngôn thao tác cơ giáp cơ bản, mượn cơ hội này làm cậu sùng bái mình, thuận tiện kiếm thêm hảo cảm.

Lại sau đó, nhớ tới thao tác thuần thục của Thẩm Ngôn cùng thế công sắc bén lúc đối chiến cơ giáp ——

Biểu cảm Alpha cứng đờ như bị sét đánh.

Trước đó, anh ta đến tột cùng đã làm cái gì??

Vô cùng tự tin trước mặt Omega thể hiện tổ hợp phô trương trước mặt Omega, còn đắc ý hỏi cậu, "Em trai Tiểu Ngôn, biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?"

Biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?

Biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?

Biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?

......

Đệch.

Đệch mợ.

Đệch mợ chứ.

Kỷ Nhiên đột nhiên giơ tay che mắt lại, cảm giác nhân sinh đều trở nên u ám.


*

"Ha." Thẩm Dịch sau khi nghe xong không chút lưu tình cười nhạo bạn tốt, "Ai bảo cậu lần nào cũng dùng thủ đoạn này để câu mấy đối tượng kia? Đáng tiếc, loại thủ đoạn này không lừa được Tiểu Ngôn."

Anh cảm thấy rất vui mừng.

Em trai mình quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, không những không mắc mưu, còn hoàn thành phản sát.

"Tôi lặp lại lần nữa, tôi trước nay không, có, bất kỳ đối tượng gì hết!" Kỷ Nhiên đột nhiên đấm mạnh xuống sô pha, nhấn mạnh từng chữ.

"Nhưng mà," y nhẹ giọng nói, lộ ra nụ cười ngượng ngùng, "Hiện tại có, tôi thích Thẩm Ngôn."

"À." Thẩm Dịch cười lạnh, "Cậu thấy vẫn chưa bị ngược đủ?"

"......"

"Hay là chuyện vừa rồi không đủ mất mặt?"

"......"

Không lưu tình chút lại đả kích đối phương một phen, Thẩm Dịch ôm cánh tay nửa dựa vào lưng ghế, rũ mắt tự hỏi.

Thân hình anh thon dài cao lớn, ánh sáng ở trên mặt hắn phác họa đường nét lạnh lùng, chỉ một sườn mặt có thể làm vô số Omega mê muội.

Kỷ Nhiên nói không sai, nếu đối phương muốn tìm cá nhân vượt qua Kỳ nhạy cảm, người đến ứng tuyển có thể trải dài cả khu phố.

Mà lúc này khuôn mặt Thẩm Dịch lạnh lùng, cau mày, anh trăm triệu không nghĩ tới em trai mình lại có thiên phú cao như vậy trong phương diện cơ giáp, có lẽ còn cao hơn chính mình rất nhiều.

Tuy rằng hai người chỉ đối chiến trên Tinh Võng, không có dùng đến tinh thần lực, nhưng vẫn có thể thấy được thiên phú của Thẩm Ngôn

Kỷ Nhiên ngày thường nhìn không đáng tin cậy, nhưng năng lực thao tác cơ giáp cũng không kém, trình độ ít nhất cũng trên mức trung bình.

Trừ bỏ trận đầu Alpha khinh địch và trận thứ hai, có thể ở lần thứ ba đối chiến thắng anh ta, đây không chỉ là thiên tài, chỉ sợ còn thuộc loại hiếm thấy trong đế quốc.

Đáng tiếc, Thẩm Ngôn vì sao là Omega?

Nếu là Alpha, khẳng định sẽ trở thành thiên tài siêu cấp được bồi dưỡng.

Nhưng ngẫm lại thì, là Omega cũng tốt.

Nhiệm vụ của quân bộ quá mức nguy hiểm, có một mình anh là đủ rồi.

**

P/s từ biên dịch: Tất cả tên chương đều do tôi tự đặt á~~~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK