Biên dịch: Xoài
Chỉnh sửa: Yên Hy
Trong vòng hai ngày này, Thẩm Ngôn đồng thời gặp được anh trai không chung huyết thống của mình – Thượng tướng Thẩm Dịch.
Quân đoàn của bọn họ dẫn dắt từng liên hợp tác chiến vào "Tinh chiến Noe" 12 năm về trước, hai người tuy rằng tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng đối với tên nhau thì lại rất quen thuộc.
Tinh chiến Noe, quân đội gặp phải khiếu trùng có lực phát động công kích tinh thần mạnh nhất, cùng với những đàn chim thú tinh lớn, rất khó đối phó, khiến cho khu não của nhiều người bị thương với những mức độ khác nhau.
Sau chiến tranh, Thẩm Ngôn khẩn trương chải chuốt lại tinh thần lực của những vị tướng chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, trong đó có Đô đốc Thẩm Dịch, người đã lâm vào tiêu hao tinh thần lực quá mức vì bảo vệ cấp dưới.
Vì điều này, mối quan hệ của họ thân thiết hơn những người khác, cũng không giới hạn trong gặp mặt một lần.
Vì vậy, trong không gian ý thức, Thẩm Dịch vừa nghe thấy tên cậu lập tức nóng lòng hoàn thành nhiệm vụ để chạy về gặp em trai mình.
Lúc sau càng là tình cảm càng thêm sâu đậm đối với thanh niên, thành công mang cậu rời khỏi gia đình đã sắp không xong kia.
Từ lúc ấy, cốt truyện bắt đầu lệch đường ray.
Nhưng bây giờ, Thượng tướng Thẩm Dịch tiến vào phòng bệnh đã hoàn toàn kìm lại cảm giác hưng phấn lúc đó.
Không, thậm chí còn tệ hơn lần đó.
Nhịp tim mất cân bằng trong lồng ngực đập vào màng nhĩ như trống, anh cảm thấy máu trong cơ thể sôi sục, hưng phấn không thể kiềm chế chảy vào tứ chi và xương cốt, sau đó tràn ngập toàn thân.
Thẩm Dịch dang rộng đôi chân dài bước nhanh về phía Thẩm Ngôn, như thường lệ, anh giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mái tóc mềm mại của thanh niên, giọng nói run rẩy: "...Tiểu Ngôn, em cuối cùng cũng tỉnh rồi."
Em trai anh rốt cuộc cũng tỉnh.
Mười ngày sau khi anh tỉnh lại, sau những ngày đêm anh lo lắng không ngủ được, đối phương cuối cùng cũng an toàn trở lại thế giới này.
Khuôn mặt nghiêm nghị của Thẩm Dịch hơi đỏ lên, anh chỉ để mắt đến thanh niên có vẻ ngoài thanh tú trước mặt, thậm chí còn không thèm để ý đến ngài quan chỉ huy tối cao của đế quốc đang đứng một bên.
Cũng may người đằng sau cũng không để ý đến điều này.
"Anh." Đôi mắt tím của Thẩm Ngôn cong thành một vòng cung tuyệt đẹp, khóe môi nâng lên, "Cảm ơn anh đã đưa em từ thế giới đó trở về, khiến em cảm nhận được hơi ấm của tình thân."
Đây là điều mà cậu hiếm khi cảm nhận được ở thế giới thực.
Đôi khi Thẩm Ngôn nghĩ rằng việc xây dựng một không gian có ý thức như vậy dường như có thể thỏa mãn phần nào những tiếc nuối của cậu trong thực tế.
Chẳng hạn như cậu hiếm khi có được tình cảm gia đình, tình bạn, tình yêu mà trước đây cậu không hiểu, cũng như bầu không khí thoải mái trong học viện quân sự, hoàn cảnh không chiến tranh, những kỳ vọng này đều được đáp ứng trong một thế gia thượng lưu khác.
Cậu rất biết ơn những người này đã đồng hành cùng mình trong một hồi "mộng đẹp" ấy.
May mắn thay, sau khi Vua dị thú và đội quân hàng triệu thú tinh bị xóa sổ, đế quốc hiện đã bước vào thời kỳ hòa bình, mọi thứ đang trở nên tốt đẹp hơn.
Trước khi Thẩm Dịch rời đi, anh không kìm được cảm xúc trong lòng mà ôm lấy em trai mình.
Cái ôm của anh hoàn toàn khác với Hạ Văn Xuyên, không phải cái loại lực độ chặt chẽ như muốn khảm nhập cậu vào trong thân thể, mà vươn hai tay nhẹ nhàng ôm lấy cậu một chút rồi lại rất mau buông ra, cảm xúc tràn đầy khắc chế.
Thẩm Dịch tại sao lại không muốn có một đứa em trai như vậy, anh muốn cưng chiều cậu, yêu thương cậu, bảo vệ cậu khỏi mọi gió mưa.
Thay vì để đối phương chiến đấu trên chiến trường khi còn là thiếu niên, một mình đối mặt với chiến tranh tàn khốc, thậm chí... gần như sẽ không tỉnh dậy.
Chẳng qua, về sau vẫn còn cơ hội.
Khi hòa bình lập lại, anh sẽ ở lại quân khu trung tâm, sẽ có nhiều cơ hội gặp gỡ Thẩm Ngôn.
Sau khi Thẩm Dịch rời đi, thanh niên nhìn về phía quan chỉ huy vẻ mặt lãnh đạm vừa tản ra khí tức mãnh liệt, trong lòng có chút bất đắc dĩ, "Người nào đó sẽ không đến nỗi anh trai của em cũng sẽ ghen tị chứ?"
"...Nhưng vừa rồi anh ấy ôm em." Hạ Vân Xuyên mím chặt đôi môi mỏng, thân hình cao lớn đứng trước mặt Thẩm Ngôn, duỗi cánh tay dài ra ôm lấy cậu vào trong lòng, hơi thở nóng bỏng phả bên tai, cảm giác ấm áp làm cho cậu ngứa ngáy không thôi, giọng nói hắn trầm thấp: "Tôi không thích."
Hạ Văn Xuyên cảm thấy sự chiếm hữu của mình đối với Thẩm Ngôn đã đạt đến mức không thể kiểm soát được.
Hắn muốn ôm chàng trai trẻ vào lòng mọi lúc, chạm vào cậu, hôn cậu, ôm chặt lấy cậu, không để lại bất kỳ khoảng trống nào giữa hai bọn họ, nhưng hắn vẫn cảm thấy như vậy chưa đủ, hắn còn muốn chiếm hữu cậu sâu sắc hơn.
Tựa như khi hắn vẫn còn là Hạ Lăng, dùng hàm răng cắn phá tuyến thể của đối phương, khiến cho toàn thân thanh niên nhiễm lấy hơi thở chính mình từ trong ra ngoài, sau đó thành kết ở nơi sâu nhất trong cơ thể cậu, để lại ấn ký vĩnh cửu như tình yêu của bọn họ.
Hắn muốn biến tất cả những giấc mộng kiều diễm ấy trở thành hiện thực.
Dường như chỉ có như vậy, đối phương mới có thể chân chính thuộc về hắn.
*
Các suối nước nóng trên hành tinh Kroll nổi tiếng khắp đế quốc.
Đây là suối nước nóng tự nhiên có nước trong xanh, nhiệt độ thoải mái.
Do hoạt động của núi lửa nên suối nước nóng chứa hàm lượng lớn nguyên tố vi lượng và khoáng chất, có tác dụng xua tan mệt mỏi, thư giãn cơ bắp, kích thích tuần hoàn máu, làm đẹp da, là nơi phải trải nghiệm của giới thượng lưu khi đến ở đây để đi nghỉ.
Sức khỏe Thẩm Ngôn đã khôi phục, rốt cuộc cũng có thể tự mình trải nghiệm hạng mục đặc sắc này.
Người điều trị cũng gợi ý cậu nên tắm suối nước nóng nhiều hơn, đặc biệt là sau khi tập luyện, để cơ thể thư giãn đạt được hiệu quả phục hồi tốt nhất.
Bên cạnh hồ nước nóng, chàng trai quấn một chiếc khăn tắm trắng quanh eo, để lộ thân hình mảnh khảnh cân đối, có thể gọi là tỷ lệ vàng hoàn hảo nhất.
Bờ vai hẹp, cơ bụng săn chắc, vòng eo mảnh khảnh cùng với đường nhân ngư mê người như ẩn như hiện sau khăn tắm, khiến cho người ta mơ màng.
Phía dưới là một đôi chân thon dài thẳng tắp, chân ngọc trần trụi giẫm lên cạnh ao, chiết ra ánh sáng như châu ngọc thượng hạng.
Thẩm Ngôn dùng mũi chân thử một chút nhiệt độ của nước, cảm giác nhiệt độ vừa phải liền ngâm mình vào nước, sau một lát chỉ còn lộ ra hơn phân nửa bả vai mượt mà.
"Suối nước nóng thật thoải mái." Toàn thân bị sóng nước không ngừng chảy rửa sạch, dòng nước ấm áp lan tràn toàn thân, thanh niên thở ra một hơi thoải mái. Không phát hiện ra Hạ Văn Xuyên đang thay quần áo thân thể hơi cứng đờ, hơi thở có chút hỗn loạn.
Người đàn ông cụp mắt xuống, dùng ngón tay thon dài cởi từng cúc áo sơ mi, để lộ cơ ngực rắn chắc và cơ bụng tám múi, bên dưới là rãnh nhân ngư hình chữ V rõ ràng với tỷ lệ hoàn hảo.
Làn da trắng dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng lạnh lùng, cơ bắp được rèn luyện nhiều năm săn chắc mịn màng, từng đường nét đều vừa phải, ẩn chứa sức mạnh sức bật bùng nổ.
Cùng với chiều cao 1m9, dáng người hảo đến độ khiến cho bao đàn ông ngưỡng mộ.
Ngài quan chỉ huy đang định buộc chặt chiếc khăn quanh eo để che đi nơi đã lộ rõ, nhưng Thẩm Ngôn lúc này lại quay lại, đặt cánh tay đầy hạt nước lên mép hồ bơi, ngước mắt lên nhìn hắn, "Hạ Văn Xuyên, sao anh không xuống?"
Trong sương mù mù mịt, khuôn mặt thanh tú của chàng trai đẹp như mơ, những giọt nước lăn xuống chiếc cổ thon dài, làn da trắng sứ dưới hơi nước hồng nhạt, đôi mắt tím phản chiếu muôn vàn ánh sao, mỹ lệ vô ngần.
Thẩm Ngôn như vậy giống như mỹ nhân ngư trồi lên mặt nước, lại như hải yêu quyến rũ người, hấp dẫn người vô tội tiến lên, cam tâm tình nguyện dâng toàn bộ lên cho cậu.
Thẩm Ngôn như vậy giống như mỹ nhân ngư nổi lên từ mặt nước, với giọng ca mê đắm, hấp dẫn những người vô tội tiến tới và sẵn sàng trao mọi thứ cho cậu.
Hạ Văn Xuyên chỉ cảm thấy tim mình bị đánh mạnh, nhịp tim đập mất kiểm soát, ngón tay dừng lại, kịp thời đỡ lấy chiếc khăn sắp tuột ra, sau đó buộc chặt quanh eo, vẻ mặt căng thẳng.
Chỉ có điều, Thẩm Ngôn đã thấy được.
Lỗ tai thanh niên hơi đỏ lên, không dấu vết quay người lại, dùng đầu ngón tay trắng như ngọc ra hiệu.
Hình như... So với trí nhớ của cậu còn lớn hơn.
Chẳng lẽ phát triển tinh thần lực cũng sẽ kéo theo thân thể phát triển sao?
Cũng có khả năng này.
Trong lúc cậu đang suy nghĩ lung tung, nước xung quanh nhanh chóng lan ra khắp nơi, tạo thành gợn sóng ở mép hồ.
Hạ Văn Xuyên đã xuống rồi.
Hai người cạnh nhau ngâm mình trong suối nước nóng, một lúc lâu chỉ còn lại sự im lặng của dòng nước chảy.
Thẩm Ngôn có thể cảm giác được ánh mắt như muốn hóa thành thực thể của đối phương, nóng bỏng chăm chú.
Không biết có phải hay không do hơi nước bốc lên làm độ ấm cũng tăng lên, cậu cảm giác thân thể mình cũng như đang nóng lên, rất muốn chạm vào đối phương.
Trong sương mù mờ mịt, hai bóng người dần dần tới gần nhau.
Thẩm Ngôn bị Hạ Văn Xuyên hôn lấy mãnh liệt, cậu nửa ngẩng đầu thừa nhận nụ hôn thâm nhập thật sâu, giữa môi răng giao triền không còn kẽ hở.
Cậu chủ động vươn tay ôm lấy vai đối phương, những giọt nước lăn xuống tấm lưng rộng rãi của người đàn ông, chìm vào trong nước, khiến không khí càng thêm nóng bỏng.
Được dẫn dắt bởi làn nước ấm áp, những đầu ngón tay thon dài lạnh lẽo di chuyển từng tấc dọc theo cơ thể mịn màng của chàng trai, cảm giác mềm mại và tinh tế của bạch ngọc thu hút lòng bàn tay như nam châm, khiến nó nán lại.
Những giọt nước trên vai thanh niên bị hút đi nhẹ nhàng, cảm giác ẩm ướt nóng bỏng tiếp tục hướng xuống theo phương hướng của những giọt nước lăn xuống...
Đôi mắt tím của Thẩm Ngôn long lanh bởi nước mắt sinh lý, cơ bụng trong nháy mắt căng chặt, đôi chân dài vô thức run rẩy, thở hổn hển như không thể chịu nổi.
......
Nụ hôn càng lúc càng kéo dài, những nụ hôn mê muội dày đặc rơi xuống như mưa.
Đôi môi của chàng trai bị hôn đến đỏ tươi, hàng mi dài ướt khép lại một nửa, cậu cảm thấy một dòng điện chạy dọc theo sống lưng, khiến cậu rùng mình từng đợt.
Những ngón tay thon dài trắng nõn lạnh lẽo trượt dọc theo vòng eo mịn màng, động tác nhẹ nhàng và kiên nhẫn, nụ hôn giữa môi lưỡi không ngừng nghỉ.
Suối nước nóng ở đây đưa vào nguồn nước sinh hoạt tự nhiên, sự chuyển động của núi lửa khiến sương nước bốc hơi và nước chảy thành dòng.
Trong hồ suối nước nóng đầy sương mù, nước suối chảy nhịp nhàng, tràn ra và trượt xuống từ mép hồ, không ngừng vỗ vào thành hồ, tiếng nước bắn tung tóe phát ra âm thanh ướt át.
Hơi nóng của suối nước nóng đã hun nóng làn da trắng sứ của thanh niên cho đến trắng hồng, đôi mắt tím rưng rưng ướt át. Những giọt nước nhỏ lăn xuống cơ thể, phản chiếu vầng hào quang lấp lánh dưới ánh đèn.
Cảm nhận được cảm giác ướt át trên mí mắt, Thẩm Ngôn hé mắt nhìn thấy một đôi mắt đỏ đang chăm chú nhìn mình.
Tuy rằng không thể khôi phục màu xanh thẳm thường thấy nhưng cảm xúc nóng cháy chứa đựng trong đó vẫn như vậy.
Trái tim cậu run rẩy kịch liệt, giữa tiếng nước chảy, Thẩm Ngôn ôm vai đối phương, đắm chìm trong nụ hôn tưởng chừng là vô tận.
......
Bầu trời dần tối lại, ánh sáng dịu nhẹ tràn ngập căn phòng.
Người ta nói hành tinh Kroll là nơi tụ tập của những người giàu có, nhiều người thà bỏ ra hàng chục triệu tinh tệ để đến thăm nhưng thanh niên lại thấy nơi này thật hữu danh vô thực.
Ngâm lâu như vậy mà hầu như không có tác dụng làm dịu cơ bắp hay loại bỏ mệt mỏi.
Còn dưỡng nhan, cậu đại khái không cần.
Thẩm Ngôn mở mắt từ trong vòng tay đối phương rồi nhanh chóng nhắm lại, giọng nói có chút khàn khàn: "Lần sau đừng đến đây."
Bước chân của người đàn ông dừng lại, cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy chàng trai trẻ trong lòng: "Thật xin lỗi, là lỗi của tôi."
Lần này hắn xác thật thật quá đáng.
Có vẻ như kể từ khi đối phương tỉnh lại, hắn đã mất kiểm soát hết lần này đến lần khác.
Hạ Văn Xuyên nhắm mắt, nhưng hắn căn bản không khắc chế được.
Khát vọng đối với Thẩm Ngôn dù được bị chôn sâu dưới đáy lòng, cũng vẫn áp đảo cảm xúc cùng bản năng của thân thể.
Lại thêm một lần nữa, cũng vẫn sẽ như vậy.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Ngôn ngồi dậy phải nhăn mày, may mắn thể chất của cậu là cấp SSS.
"Có ổn không?"
"Ừm." Thẩm Ngôn nhận lấy nước ấm từ tay đối phương, uống một hơi cạn sạch.
"Đêm qua, em cảm thấy... Thế nào?" Hạ Văn Xuyên quỳ một gối xuống đất, rũ mắt nắm lấy những ngón tay xinh đẹp như ngọc của thanh niên mà vuốt ve, ngữ khí bình tĩnh nhưng thật ra nội tâm đã tràn ngập khẩn trương.
Ngày hôm qua là lần đầu tiên chân chính của bọn họ, hắn không biết liệu biểu hiện của mình có làm vừa lòng đối phương hay không.
Thẩm Ngôn nâng mắt, nhìn vẻ khẩn trương căng chặt của đối phương giấu sau biểu tình lãnh đạm, biết rằng lúc này ngàn vạn lần không thể đả kích đến hắn.
Vì thế cậu nhẹ giọng bên tai Hạ Văn Xuyên: "Rất tuyệt, rất mạnh mẽ."
Đôi mắt Hạ Văn Xuyên lập tức tối đi, hô hấp trở nên dồn dập.
Hắn nắm lấy đầu ngón tay bạch ngọc của đối phương đặt lên môi, tầm mắt khóa chặt khuôn mặt xinh đẹp kia, nhiệt độ nóng bỏng như muốn hòa tan cậu, thanh âm trầm thấp: "Hiện tại anh muốn thêm một lần, có được không?"
Hiện tại? Lại đến một lần?
Thẩm Ngôn mặt không biểu tình rút về tay: "Không được."
"Vậy còn chiều nay ——"
"Không được."
"Buổi tối hôm nay, có thể chứ?"
"......"
Vậy là ban đêm, Thẩm Ngôn lại lần nữa chìm chìm nổi nổi trong khoái cảm đối phương mang đến, thẳng đến lúc gần sáng mới nặng nề thiếp đi.
*
Tin tức Thẩm Ngôn thức dậy nhanh chóng được truyền ra, quân bộ từ trên xuống dưới đều hoan nghênh chiến thần trở về
Tinh Võng cũng bị tin tức này bạo phá, hotsearch "chiến thần trở về" treo trên top 1 suốt một tháng.
Vị thiên tài cấp SSS, nguyên soái trẻ tuổi nhất của đế quốc từ trước tới nay, có được thiên phú chữa trị độc nhất, sau mười năm rốt cuộc cũng thức tỉnh.
Đây là việc trọng đại của toàn bộ tinh tế, bị các báo đài truyền thông lớn tranh nhau đưa tin, vô số tin tức chen chúc tới, nhiệt độ không ai sánh bằng.
5 tỷ fan vui mừng đến phát khóc, đốt pháo vui hơn cả ăn tết.
Bọn họ ở các khu vực kiến trúc của hành tinh thủ đô mua bảng , toàn bộ tinh cầu đều vì Thẩm Ngôn mà lấp lánh.
Khi Thẩm Ngôn tới quân bộ lần nữa, mấy trăm vạn quân sĩ của quân khu trung tâm xếp thành đội ngũ mênh mông cuồn cuộn, liếc mắt không cũng không thấy điểm cuối của đội ngũ.
Sau đó quân sĩ đồng loạt cúi chào nguyên soái Thẩm Ngôn, biểu đạt sự khâm phục cùng vui mừng của bọn họ, chào đón nguyên soái trở về.
Thẩm Ngôn mặc quân trang màu trắng chỉnh tề, cầu vai lấp lánh huân chương ánh vàng, cũng hướng bọn họ kính một quân lễ tiêu chuẩn.
Chiến thần của đế quốc, rốt cuộc cũng trở về.
HOÀN CHÍNH VĂN
Biên dịch có lời muốn nói:
Còn 17 chương ngoại truyện, hẹn gặp các bạn vào tuần sau.
Danh Sách Chương: