Mục lục
Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 09/10/2023

【Mục tiêu nhiệm vụ Lục Vân Thiên, độ hảo cảm +10. 】

Hệ thống nghe được thanh âm này, tập mãi thành quen.

Nó còn chưa thông báo nhiệm vụ cho ký chủ, hơn nữa lần đầu họ gặp mặt hẳn ở ba tháng sau.

Hệ thống vô cùng kính nể nghĩ, mỗi lần ký chủ kiếm độ hảo cảm đều dùng phương thức không giống bình thường, thần không biết quỷ không hay đã kiếm được.

Quả nhiên quá lợi hại!

Thẩm Ngôn đương nhiên không biết.

Vũ hội hữu nghị tới gần, học viện cũng coi trọng việc này, cấp riêng nhóm Omega nghỉ hai ngày, để bọn họ mau chóng chọn lựa quần áo, trang sức thích hợp.

Dù sao vũ hội long trọng như vậy, một năm mới có một lần.

Hệ thống: "Ký chủ, cơ hội kiếm độ hảo cảm tới!"

Ở những buổi khiêu vũ trước, Lăng sẽ chọn ngẫu nhiên một Omega múa cùng. Cậu nghĩ xem, ánh đèn ái muội, âm nhạc tao nhã, cơ thể đụng chạm, woa, quá lãng mạn."

Thẩm Ngôn không thấy lãng mạn, nhưng thật ra chú ý khởi sự kiện khác, "Ngẫu nhiên? Vậy thì xác suất mỗi người có ít hơn một trên mười hai nghìn."

Dẫu sao, trước mắt học viện hơn mười hai ngàn Omega.

Hệ thống "Hắn sẽ chọn cậu."

Thẩm Ngôn nhướng mày "Lý do?"

Độ hảo cảm Hạ Lăng chỉ có 10, bọn họ nhiều nhất xem như bạn bè mới gặp.

Lại nói, không phải ngẫu nhiên sao?

Hệ thống nghẹn lại, sợ ký chủ phát hiện, vội vàng che giấu nói "Trực giác, trực giác của tôi rất chuẩn."

Nó lại không thể nói cho ký chủ, độ hảo cảm đối phương đã đạt tới 35, đã có ấn tượng tốt về ký chủ hơn tình bạn.

Ngay sau đó nó bổ sung: "Ký chủ, ngay cả cậu không thành bạn nhảy, đây cũng là cơ hội ngàn năm, dù sao bình thường Hạ Lăng sẽ không xuất hiện trước mặt đại chúng.

Cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội nha, ký chủ!"

Thẩm Ngôn nghĩ nghĩ "Cũng đúng."

Lại nói tiếp, cậu và Hạ Lăng còn chưa chính thức gặp mặt, lần này phải gặp mặt một chút, tiện thể kiếm độ hảo cảm một chút.

Tuy rằng cậu không có cảm tình với vũ hội lắm, những không ai quy định không thể về nửa buổi, chờ nhìn thấy Hạ Lăng cậu về trước là được.

Đến nỗi quần áo, Thẩm Ngôn nhìn về phía tủ quần áo của mình.

Từ lúc Thẩm Dịch trở về, cực kỳ có đam mê mua quần áo cho cậu em trai duy nhất này. Chưa được một tháng, tủ quần áo đã nhét đến đầy, sắp không nhét thêm được nữa.

Đến lúc đó chọn một bộ lịch sự tham gia vũ hội là được.

Hạ quyết tâm, thanh niên liền đem chuyện này vứt sau đầu, chuyên tâm nghiên cứu phương án cải tạo cơ giáp.

Thế cho nên cậu xem nhẹ một vấn đề quan trọng, chờ vũ hội bắt đầu mới phát hiện.

Học viện Quân sự Đế quốc, Phòng hiệu trưởng ngồi.

Một ông chú thoạt nhìn hơn bốn mươi tuổi phía sau bàn làm việc, dung mạo có bốn năm phần tương tự Hạ Lăng, lại càng thêm cương nghị nội liễm, mang theo khí chất thành thục.

Ông chính là hiệu trưởng đương nhiệm của Học viện Quân sự Đế quốc—— Hạ Vĩnh Thư.

Hạ Vĩnh Thư là thượng tướng sáu sao xuất ngũ, đồng thời là một thiên tài quản lý.

Ông mười năm trước tiếp nhận Học viện Quân sự Đế quốc, rồi sau đó mạnh mẽ tiến hành cải cách, đề ra nhiều biện pháp thưởng phạt, chính sách tuyển dụng ưu đãi để động viên học viên quân sự, đồng thời chống lại dư luận mở rộng tuyển chọn học viên từ nhóm bình dân, đem quy mô học viện mở rộng lên gấp hai.

Những năm gần đây, ông vì quân bộ bồi dưỡng một nhóm nhân tài, có uy tín cao trong số các hiệu trưởng trước đây.

Đừng nhìn ông chú này trông còn trẻ, thật ra đã gần bảy mươi tuổi.

Đương nhiên, ở độ tuổi bình quân đế quốc là một trăm năm mươi tuổi, ông vẫn đang trong thời kỳ đỉnh cao, có thể phục vụ thêm hai mươi hoặc ba mươi năm nữa.

Lúc này, ngồi đối diện ông là Hạ Lăng một thân đồ tác chiến trắng.

Lưng thẳng tắp, bộ đồng phục chiến đấu phác họa đường cong lưng hoàn mỹ, cúc áo vẫn như thường lệ cài đến nút trên cùng, quần áo phẳng phiu không một nếp nhăn, hai tay đeo găng tay màu trắng đặt trên chân, mỗi động tác đều bộc lộ tư thế quân nhân, cho dù không phải trạng thái huấn luyện.

Tóc bạc lóa mắt Alpha rũ trên sườn vai, nước da trắng mát lạnh của hắn sáng lên dưới ánh đèn.

Lông mi hắn còn muốn dài hơn nhiều Omega, đôi mắt xanh thẳm cho dù nhìn người thân vẫn như cũ không có một tia dao động, ngữ khí cũng lãnh đạm "Bác, tìm cháu chuyện gì?"

"Không có việc thì không thể tìm cháu à? " Hạ Vĩnh Thư đùa, thấy trên mặt cháu trai không có ý cười, cũng không cảm thấy xấu hổ, như đã quen rồi.

Cháu trai ông từ nhỏ đã như thế, tính tình quạnh quẽ, tựa tuyết trên núi cao, xem từ xa mà không thể kinh nhờn.

Có bao nhiêu Omega yêu thích hắn, theo đuổi hắn, trong đó không thiếu người ưu tú, nhưng hắn không chút lay chuyển.


Tình trạng này ở độ tuổi Pheromone xao động, thật sự không nên đâu.

"Hạ Lăng, lần này vũ hội hữu nghị với Học viện Quý tộc Tinh Nhã cháu nhất định phải tới."

Thấy đối phương nhíu mày, Hạ Vĩnh Thư dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn: "Coi như cho bác mặt mũi đi. Ngẫm lại xem, có bao nhiêu Omega đều hướng về phía cháu, nếu không thấy được người thật, bọn họ sẽ thất vọng thế nào?"

Ông tiếp tục bổ sung: "Yên tâm, đây là lần cuối cùng."

Giọng nói Hạ Lăng không có phập phồng, chỉ trình bày một sự thật: "Lần trước bác cũng nói như vậy."

"Phải không? À... Điệu nhảy đầu vẫn do cháu mở màn." Da mặt Hạ Vĩnh Thư đủ dày, trực tiếp bơ đi lời hắn nhảy qua đoạn tiếp theo, "Cháu hy vọng Omega nào trở thành bạn nhảy của mình?"

"Cháu sẽ không đi." Hạ Lăng nhìn đến ngón tay đối phương không cẩn thận dính dơ, không khoẻ dời mắt, sau đó đứng lên, "Nếu không còn chuyện gì khác, cháu về huấn luyện trước."

"Chờ bác nói xong đã." Ông chú cười cười, đôi tay đan lại đặt lên bàn, "Ngoại trừ cháu, Học viện Quý tộc Tinh Nhã đáp với bác, đề cử một Omega tên Thẩm Ngôn, nhân khí cực cao. Nếu cháu không muốn nhảy đầu, vậy để cậu ấy lên."

Hạ Vĩnh Thư vừa nói vừa quan sát động tác hắn, quả nhiên nhìn thấy Alpha rời đi dừng bước.

"Bác có chắc cậu ấy sẽ đến không?" Thanh âm như băng tuyền của Hạ Lăng vang lên, mang theo một tia hoài nghi.

Hắn cảm thấy Omega không giống như người sẽ tham gia loại vũ hội này.

"Chắc chắn." Hạ Vĩnh Thư trả lời, "Danh sách đã báo lên đây."

"Cho nên —— Cháu tham gia không?"

Hạ Lăng trầm mặc vài giây "Vâng."

"Ai nha, cháu vừa rồi không phải nói không đến sao, tự nhiên đổi ý nhanh vậy?"

Khó khăn lắm mới bắt được nhược điểm của cháu trai, trên mặt Hạ Vĩnh Thư tràn đầy ý cười, nhịn không được muốn trêu chọc hắn, "Chẳng qua, những năm trước, bạn nhảy cho điệu nhảy đầu tiên là lựa chọn ngẫu nhiên, không biết Omega may mắn nào, có thể nhảy cùng cháu đây."

Hạ Lăng xoay người, đôi mắt xanh thẳm nhìn thẳng đối phương, ngữ khí chắc chắn "...Cháu biết bác có thể khống chế, bằng không vừa rồi sẽ không hỏi cháu.

Còn đáp án của cháu, hiện tại bác đã biết."

Hạ Vĩnh Thư âm thầm chửi thầm Tên nhóc này thông minh quá.

Chỉ có điều đây quả thật là lần đầu Hạ Lăng bộc bạch tâm tình với ông, đúng là hiếm thấy, là một người bác, ông sao có thể không đồng ý.

"Bác đồng ý, bạn nhảy cháu nhất định sẽ là Thẩm Ngôn, như vậy được rồi chứ?"

Hạ Lăng rũ mắt, khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên, núi tuyết cao trắng xóa trong phút chốc tan ra, hóa thành nước suối uốn lượn, tuấn mỹ vô song.

Hạ Vĩnh Thư có điểm kinh ngạc, cháu trai lớn luôn lạnh mặt của ông, cười rồi?

Tới gần vũ hội, Học viện Quân sự Đế quốc tri kỷ cho nhóm quân giáo nửa ngày nghỉ, để họ về sửa soạn một phen, hưởng thụ thật tốt vũ hội hữu nghị năm mới có một lần này.

Cửa học viện quân sự dừng lại rất nhiều Air Car, trong đó thấy được Air Car bản RS giới hạn, vỏ ngoài màu xám bạc, thân xe hình giọt nước, tạo hình đầy thiết kế tỏ rõ nó không tầm thường.

Làm người ta khó tin nhất chính là chất liệu của nó rất mỏng, dẫn tới xe này rất nhẹ nhàng, tốc đô so với bản X còn nhanh gấp hai; nhưng tính bảo mật lại ở cấp quốc phòng bản S, thậm chí dùng vũ khí cơ giáp tiên tiến nhất cũng không phá hư được.

Phiên bản Air Car siêu cấp RS này, toàn Đế Quốc chỉ có ba chiếc.

Xung quanh Air Car không ít người chụp ảnh, cảm thán vẻ ngoài xinh đẹp cùng tính năng mạnh mẽ của nó, sôi nổi bàn tán xem chiếc xe này thuộc về ai.

Rốt cuộc phiên bản RS không phải có tiền là có thể mua được, chưa đưa thị trường đã bị đại lão bí mật định trước rồi, chỉ còn những hình ảnh lập thể ba chiều trên Tinh Võng để công chúng tham khảo.

"Có lẽ là Thường Hạo, anh ta luôn lái xe phiên bản giới hạn tới trường, đã đổi ít nhất bốn năm chiếc rồi."

"Hẳn không phải. xe này toàn tinh tế chỉ có ba chiếc, Thường thị chỉ sợ chưa đạt được tiêu chuẩn này."

"Có lẽ là Tống gia, gia tộc bọn họ xếp hạng cũng rất cao."

Cũng có người suy đoán Nguyên thị - gia tộc mẹ Hạ Lăng.

Nhưng Hạ Lăng từ tiến khi vào Học viện Quân sự Đế quốc, chưa từng nghỉ ngơi.

Hắn luôn huấn luyện, cho dù nghỉ cũng không về nhà, ngược lại thường xuyên bắt gặp hắn ở sân huấn luyện, bởi vậy có danh hiệu Cuồng huấn luyện.

Thiên tài tinh thần lực sắp đạt tới 2S, còn nỗ lực như vậy, danh hiệu đệ nhất xứng với thực, đủ để trở thành mục tiêu đại đa số người sùng bái.

Cho nên nhóm Alpha rất nhanh bỏ lựa chọn này.

Vì thế, khi Hạ Lăng một thân đồ tác chiến trắng bước lên Air Car, rất nhiều người còn chưa kịp định hình.

Ơ, thật sự là hắn?

Hắn không phải chưa bao giờ về nhà sao?!

Hạ Lăng trở lại một khu biệt thự trung tâm, trong nhà vẫn như cũ không một bóng người.

Nơi này có sân huấn luyện cơ giáp thiết bị tiên tiến nhất, còn nhiều quang cảnh gia tộc khác nhìn không tới, đáng tiếc rất ít người nhìn thấy."

Mẹ hắn – Nguyên Thu, tuy rẳng là một Omega, lại là người cầm quyền sản nghiệp Nguyên thị khổng lồ, ngày thường vẫn luôn bận rộn; còn cha ruột hắn là nguyên soái, hàng năm ở quân bộ, thời gian hai người về nhà càng ít, một căn biệt thự to như vậy, chỉ có quản gia ở.

"Thiếu gia, cậu đã về rồi. Phòng đã dọn dẹp tốt, đêm nay có ở lại không?"

"Không, cháu chỉ lấy vào bộ đồ."


Hạ Lăng ngày thường đều mặc đồ tác chiến của quân đội, có năm bộ, cũng tiện tắm rửa. Trừ cái này ra, cũng đều mặc chế phục, cũng không thích hợp tham gia vũ hội.

"Được thiếu gia, cậu có thể mang nhiều một chút. Mỗi tháng thương hiệu đều đưa quần áo sang, đáng tiếc cậu không ở đây."

Quản gia ấn chốt mở, tủ quần áo từ vách tường theo thứ tự mở ra xếp thành một hàng, hàng trăm bộ quần áo được phân loại theo màu sắc, kiểu dáng, nhãn hiệu, đều là những kiểu mới nhất của mùa, được ủi ngay ngắn không một nếp nhăn.

Bên mặt tường khác là phụ kiện, cà vạt đủ chất loại khác nhau, thắt lưng, khuy măng sét, đồng hồ cổ điển, v.v.,. Thậm chí Quang Não kiểu dáng khác nhau để phối hợp cũng có.

Hạ Lăng nhìn lướt qua, khẽ nhíu mày.

"Thiếu gia, tôi chọn giúp cậu vài bộ." Quản gia kinh ngạc, đúng lúc kiến nghị với hắn.

Khó có thể tưởng tượng thiếu gia lại lãng phí thời gian ở chỗ này thử quần áo, quả thực ngoài dự đoán của mọi người.

Nhưng dáng người tốt như vậy, mặc gì cũng đẹp.

Quản gia nhìn thanh niên vai rộng chân dài trong gương, đầy hài lòng.

Dáng vẻ xuất chúng như thế, lại phối với trang phục thích hợp, đến lúc đó thiếu gia nhất định sẽ hạ gục toàn trường,được nhiều Omega thầm mến.

Chỉ là không biết đến tột cùng Omega nào có mị lực làm thiếu gia cao ngạo thay đổi.

"Chú Hứa, giúp cháu nhà tìm một nhà thiết kế châu báu."

Hạ Lăng dường như nghĩ tới gì đó, khí chất thanh lãnh trở nên càng cách biệt khóe môi nhấp thành một đường.

"Cậu muốn ——" Quản gia hơi kinh ngạc, thiếu gia cũng không giống người đeo trang sức.

"Thiết kế một chiếc vòng cổ, kiểu dáng đơn giản nhất."

"Được." Quản gia thầm nghĩ, xem ra thiếu gia cũng có Omega yêu thích rồi.

Ngày tổ chức Vũ hội hữu nghị.

Trong sảnh tiệc sang trọng, các Omega đều ăn mặc vô cùng tinh xảo, khoác lên mình những bộ váy cao cấp lộng lẫy, đeo đủ loại trang sức chói mắt, từ đầu đến chân đều là đồ mới, ngay cả đầu tóc cũng được chăm chút kỹ càng. Toàn cảnh có thể so với cuộc họp báo của thương hiệu cao cấp.

Nhiễm Tân Ngữ vẫn chọn lễ phục màu đỏ yêu thích.

Váy ôm đuôi cá tôn lên dáng người hoàn hảo của cô, thiết kế hở nửa lưng tôn lên làn da trắng nõn và vòng eo thon thả. Bắt đầu từ eo, chiếc váy chuyển dần từ màu đỏ sang màu xanh nhạt dịu dàng, dưới ánh sáng như nước biển chậm rãi chảy, phản chiếu sóng lấp lánh, hệt như công chúa tiên cá từ biển lên bờ.

Thiết kế sang trọng, vừa xuất hiện khiến toàn trường kinh diễm.

Rất nhiều Omega đứng trước cô bị lu mờ, ánh mắt hâm mộ lẫn ghen ghét không ngừng bắn tới, đồng thời cách xa cô một chút, tránh trở thành bức nền.

Nhiễm Tân Ngữ cũng không nhìn họ, cũng không phản ứng lại Alpha đến gần, mà trong đám người tìm thân ảnh Thẩm Ngôn, giữa mày không tự giác nhiễm vài phần nôn nóng.

Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, sao đối phương còn chưa tới?

Khi cô chuẩn bị nhắn tin, thanh niên cũng xuất hiện trong tầm mắt cô.

Nhiễm Tân Ngữ nghe được từng tiếng hít khí xung quanh hết đợt này đến đợt khác, mà chính cô cũng không kém họ là bao, cứ như vậy ngây ngốc tại chỗ, toàn bộ ánh mắt bị cậu hấp dẫn.

Omega mặc một bộ âu phục trang trọng hơn bình thường, áo khoác màu nâu đen trông quý phái nội liễm, mang theo tao nhã Anh Quốc.

Bên trong là áo sơ mi thuần trắng, cổ tay và cổ áo được trang trí bằng ren, lại không mang vẻ nữ tính, trái lại tôn lên khí chất, có lẽ do thiết kế nên áo không có cúc phía trên cổ áo,cổ áo mở rộng, có thể nhìn được một đoạn da thịt trắng nõn và xương quai xanh thanh tú, kết hợp với vòng cổ bằng bạc càng làm tăng thêm sức quyến rũ.

Viền áo sơ vin vào thắt lưng đen ở eo, vừa vặn bị áo khoác che khuất, theo động tác lộ vòng eo thon gọn.

Đôi chân dài được bao bọc trong một chiếc quần tây hơi rộng, bên dưới là đôi bốt ngắn, tôn lên đường nét của đôi chân khiến đôi chân trông dài.

Omega này như quý tộc châu Âu bước ra từ thời Trung cổ, đôi mắt màu tím xinh đẹp kia lại càng mê hoặc lòng người, mỗi cử động đều lộ ra sự tao nhã và thần bí thân sĩ.

Vẻ đẹp Thẩm Ngôn hôm nay đã đạt đến một tầm cao mới, khiến nhiều Omega phải đỏ mặt.

Quý công tử Anh quốc, thật khó để từ chối.

Nhiễm Tân Ngữ tiếp xúc với cậu không ít, nhưng lúc này cũng cảm thấy trái tim bắt đầu không chịu khống chế nhảy loạn, đặc biệt nhìn đối phương từng bước đi về phía mình, không khỏi âm thầm hít sâu, mượn nó ổn định lại tâm trạng.

Trên thực tế so với những Omega khác, Thẩm Ngôn không cố ý ăn diện, nhưng bản thân tướng mạo và khí chất đã là một loại ưu thế không nói nên lời, ngoại vật không thể so sánh được.

Thẩm An hôm nay cũng trang điểm lộng lẫy, tóc tai cũng xử lý tỉ mi.

Vì làm eo càng nhỏ hơn, cậu ta thậm chí trước một tháng đã bắt đầu cố tình nhịn ăn, còn mang nịt bụng, hô hấp cũng phản cẩn thận.

Đương nhiên hiệu quả cũng không tồi, trên nền trang phục định chế, vòng eo Omega có thể ôm hết bằng một tay, nụ cười ngọt ngào treo trên khuôn mặt nhỏ, hoàn toàn thể hiện được sự mềm mại của cơ thể.

Dù vậy thủ đoạn này trước mặt Thẩm Ngôn vẫn bị làm mờ, không có bất cứ tác dụng nào.

Thẩm Ngôn cứ như đèn bắt sáng, hấp dẫn sự chú ý ở đây, bất kể Alpha hay Omega, cũng cả Beta, không một ai kháng cự được, căn bản sẽ không có người chú ý đến cậu ta.

Trong lòng Thẩm An ghen ghét không thôi, hung hăng cắn môi dưới, ngực bởi vì tức giận kịch liệt phập phồng, lại quên mất còn đang đeo nịt bụng, nhất thời cảm thấy đau như bị rạch trúng, bất đắc dĩ tìm chỗ ngồi nghỉ.

Mà bên này, Nhiễm Tân Ngữ rốt cuộc cũng khôi phục từ sắc đẹp, nhìn cậu chớp chớp mắt cười, "Thẩm Ngôn, cậu đừng quên ước định chúng ta nha. Nếu không được Hạ Lăng chọn, cậu phải nhảy đầu với tôi."

"Được." Thẩm Ngôn không có từ chối.


Đang nói, Thường Hạo lớp Tinh anh mang theo một nhóm Alpha tới.

Anh ta hôm nay ăn mặc rất cẩn thận, mái tóc đỏ đã được chải chuốt cẩn thận, so với ngày thường càng thêm chói mắt, tóc được chải ngược ra sau, lộ ra vầng trán cùng đôi lông mày tuấn mỹ, khiến anh ta nhìn so với trước kia trưởng thành hơn rất nhiều.

Tây trang màu xám cắt may vừa người cao lớn, vạt áo sơ mi vào bên hông, nút tay áo bằng đá hồng bảo cùng với màu tóc càng tô điểm thêm; Cà vạt cũng được thắt trang trọng ở đường viền cổ áo, để lộ yết hầu gợi cảm.

Cảm giác tổng thể cùng với vẻ lưu manh trước khác nhau rất lớn, giống như đổi một người khác.

Ngoại hình Alpha vốn không tồi, sửa soạn lên, không thể nói không có sức hấp dẫn.

Dọc đường đi không ít Omega nhìn anh ta, càng giúp anh ta thêm vài phần tự tin.

"Thẩm Ngôn, lần trước —— khụ." Thường Hạo lấy tay để môi ho khan một tiếng, tai đỏ lên, rốt cuộc không có mặt mũi nói ra chuyện mình bị đánh, hơi úp mở nói, "Tóm lại, xóa bỏ toàn bộ sự kiện kia nha."

"Sau mở màn, cậu cùng tôi nhảy, ý tôi là, có thể mời cậu nhảy điệu đầu không?" Lần này Alpha như học ngoan, không sử dụng giọng điệu ra lệnh, chẳng qua giọng điệu vẫn cứng nhắc.

Anh ta đã sớm đã cảnh cáo những Alpha mơ ước Thẩm Ngôn, không cho phép đến gần.

Trường quân đội chính là như vậy, dùng thực lực nói chuyện, anh ta nhất định phải có được thiếu niên này.

"Này, anh tưởng bở à, điệu nhảy đầu của Thẩm Ngôn hoặc là cùng Hạ Lăng, hoặc là cùng tôi." Nhiễm Tân Ngữ đối mặt người khác luôn cao ngạo, hơi ngẩng đầu cười lạnh "Anh còn chưa đủ tư cách."

Thái dương Thường Hạo nổi gân xanh, vừa muốn nói, trong đám người bỗng nhiên truyền đến một trận xôn xao, kèm theo tiếng gọi to: "Hạ Lăng tới ——!!"

Hệ thống trong đầu hưng cũng phấn: 【Mục tiêu nhiệm vụ tới rồi, Ký chủ xông lên!】

Nhiễm Tân Ngữ sau khi nghe được, lập tức lôi kéo Thẩm Ngôn đi về phía trước, xung quanh tất cả đều là Omega, bọn họ thật vất vả mới chen vào hai ba vòng ngoài.

Thẩm Ngôn ngước mắt, dựa vào ưu thế chiều cao đã thấy thân ảnh đang đi tới cửa.

Từ trước đến nay Hạ Lăng chỉ mặc đồ tác chiến, hôm nay hoàn toàn đổi sang dáng vẻ khác.

Mái tóc dài màu bạc mượt mà như tơ lụa được buộc lỏng lẻo phía sau bằng một sợi dây ngọc bích, để lộ những đường nét trên khuôn mặt tuấn mỹ, đôi mắt xanh thẳm như đại dương, chỉ riêng sườn mặt đã đủ cho vô số Omega mê muội.

Hắn mặc một bộ âu phục màu đen giản dị, thân hình mảnh khảnh làm tôn lên vóc dáng cân đối với bờ vai rộng, hoàn mỹ không hơn không kém, khác xa với bộ đồng phục trắng tinh thông thường, đem cảm giác đóa hoa cao lãnh hòa tan không ít.

Lễ phục cực kỳ tinh xảo, vô cùng xa hoa, vừa nhìn đã biết là thiết kế độc đáo.

Lễ phục có nửa phần vai có đính áo choàng, tăng thêm vẻ sang trọng điển trai, chiếc trâm cài thạch anh tím trên ngực tỏa sáng.

Hắn ngẩng đầu, tầm mắt hướng về phía Thẩm Ngôn, lại bị bóng người ngăn trở.

"Nhìn kia, hôm nay Hạ thần lại mặc lễ phục, quả nhiên đẹp trai quá!"

"Lần đầu tiên nhìn nam thần mặc lễ phục, a a a, đẹp trai muốn xỉu."

"Hy vọng có thể cùng hắn nhảy điệu nhảy đầu tiên!"

"Chọn tui đi, tui nguyện ý dùng mười năm tuổi thọ ——"

Tất cả Omega xung quanh đều bàn tán, mắt họ hận không bay ra mấy ngôi sao, bọn họ thật sự ngạc nhiên, Hạ Lăng mặc lễ phục đó!

Phải biết rằng bữa tiệc năm trước cùng với các cuộc gặp gỡ xã giao lớn nhỏ khác, cho dù Hạ Lăng có tham gia, hắn vẫn mặc quân phục chiến đấu màu trắng, như thể đang lang thang bên ngoài, hết thảy không có gì khiến hắn hứng thú.

Đây là lần đầu tiên hắn mặc lễ phục, hơn nữa còn sửa soạn trang trọng!

Nhiễm Tân Ngữ nhiều chuyện nói với Thẩm Ngôn: "Tuyệt đối có chuyện! Tôi đoán Hạ thần khả năng có người thích rồi, hơn nữa còn có mặt trong bữa tiệc này."

Nếu không phải, sao lại để ý hình tượng như thế? Đây không phải phong cách của hắn.

Thẩm Ngôn không suy đoán lung tung, nhưng cậu cảm thấy Hạ Lăng hẳn giống mình, thích cơ giáp hơn những thứ khác.

Lần này hẳn xuất phát từ lễ phép nhỉ.

Tám giờ tối, bữa tiệc chính thức bắt đầu.

Hiệu trưởng Học viện Quý tộc Tinh Nhã, một Omega nữ 108 tuổi, từng động tác đều bày ra khí chất cao quý.

Bà dẫn đầu nâng chén,trước ánh mắt ngưỡng mộ của đám đông, bà nói Chúc các bạn tối nay vui vẻ rồi rời sân khấu, nhường lại sân khấu cho những người trẻ tuổi.

Hiệu trưởng Học viện Quân sự Đế quốc Hạ Vĩnh Thư đứng trên bục cười nói: "Không ngoài dự đoán, quân giáo được hoan nghênh nhất lại là —— Hạ Lăng, hôm nay hắn có phải càng đẹp trai hơn trước không?"

"Phải!!" Phía cùng lúc nhất trí trả lời, Alpha hỗn loạn huýt sáo.

Trường hợp này, mọi người đều thả lỏng rất nhiều, không ai để ý biểu hiện khác ngày thường của người khác.

"Dựa theo lệ thường, điệu nhảy đầu tiên hôm nay vẫn do Hạ Lăng mở màn, ai sẽ là bạn nhảy may mắn đây?"

Không trung xuất hiện màn hình thực tế ảo thật lớn, vô số tên Omega như ngôi sao không ngừng phát sáng.

Omega bên dưới ngay lập tức ngừng thở, từng người đều đầy mong chờ ngẩng đầu, khẩn trường mong tên mình được chọn.

60 giây đếm ngược cuối cùng 5, 4, 3, 2, 1——

Mọi người đều thầm nghĩ trong lòng, khi giây cuối cùng đến, tất cả Omega đều tim đập thình thịch, bọn họ nhìn màn hình lớn không chớp mắt.

"Ôi, sao lại là cậu ta?"

"Cậu ấy cũng may mắn quá."

"Tui tan nát lòng rồi."

"Hu hu, lại không phải tui, khi nào mới có thể đến phiên tui?"

Màn hình đóng băng, tên của Thẩm Ngôn xuất hiện giữa màn hình, bên dưới lập tức truyền lên nhiều giọng nói thất vọng.

Không chỉ có Omega, còn có rất nhiều Alpha, đặc biệt là Thường Hạo, hận không thể đập nát màn hình đi.

Tại sao lại như vậy?

Anh ta trong thời gian này cảnh cáo nhiều Alpha không có mắt vậy, chỉ để trong bữa tiệc có thể tiếp cận Thẩm Ngôn, làm bản thân trở thành bạn nhảy duy nhất của cậu, mà hiện tại ——

Thường Hạo cắn chặt răng, sắc mặt âm trầm.


Nhưng đó là Hạ Lăng, dù thực lực hay gia thế đều tốt hơn cậu ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Vô số Omega đem ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét nhìn Thẩm Ngôn, nhưng bản thân cậu cũng không có lộ ra vẻ vui mừng hay ngây ngốc như những Omega khác, ngược lại trong ánh mắt lại lộ ra một tia kinh ngạc.

Cậu nói với hệ thống trong đầu: 【Trực giác của mày chuẩn thật.】

Xác suất một trên mười hai nghìn, thật sự dừng trên người cậu.

Hệ thống khiêm tốn: 【Ký chủ quá khen.】

Nó nào có trực giác gì, chẳng qua có thể nhận thấy được độ hảo cảm của đối phương thôi.

Đóa hoa cao lãnh thì sao nào?

Không ai có thể chống cự mị lực ký chủ.

Âm nhạc du dương chậm rãi vang lên, là điệu nhảy thường thấy của quý tộc ——tanscoa.

So với những vũ điệu mềm mại uyển chuyển kia, động tác của loại vũ đạo này cứng rắn và mạnh mẽ hơn, càng thích hợp với nam Omega hơn.

Từ từ......!

Thẩm Ngôn đột nhiên nhớ tới một vấn đề nghiêm trọng, cậu cùng Hạ Lăng ai nhảy bước nữ?

Cho dù là tanscoa cũng phân chia bước nam bước nữ, bước nữ tương đối nhu hòa hơn, còn có vài động tác đặc biệt, nhớ tới đã thấy đau đầu.

Mặc kệ, tiên hạ thủ vi cường(*).

(*)Binh pháp Tôn Tử có câu Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương có nghĩa là nếu có thể ra tay trước thì sẽ chiếm thế mạnh, nếu ra tay sau đối thủ thì sẽ gặp tai họa.

Cho dù thế nào, cậu tuyệt đối không nhảy bước nữ!

Thẩm Ngôn ngay lập tức nghĩ ra một biện pháp đối phó.

Cậu dẫn đầu mời Hạ Lăng, đối phương khẳng định sẽ từ chối, vậy thuận thế đem tấm vé này nhường cho người khác, hoặc để hiệu trưởng rút lại lần nữa.

Tin tưởng rất nhiều Omega sẽ vì tấm vé này mà điên cuồng.

đến nỗi độ hảo cảm chỉ có thể chờ sau điệu nhảy này kiếm lại. Thẩm Ngôn trong lòng tiếc nuối nghĩ.

Vì thế, khúc nhạc dạo còn chưa kết thúc, mọi người trong tiệc trơ mắt nhìn Omega may mắn được chọn này làm lơ ánh mắt họ, bỗng nhiên đi nhanh về phía Hạ Lăng, rồi sau đó dừng trước mặt hắn nửa mét, hơi khom người, làm một tư thế vô cùng ưu nhã.

Omega vươn tay phải thon dài, trắng nõn, tinh xảo đến như tác phẩm nghệ thuật, nhưng cũng không thể làm người ngoài xem nhẹ ý nghĩa đại diện cho động tác này ——

Đây là tư thế tiêu chuẩn mời nhảy của người nam nói cách khác, Thẩm Ngôn chủ động mời nhảy, là muốn Hạ Lăng nhảy bước nữ??

!!!

Tất cả có mặt đều sợ ngây người, tất cả đều mang dáng vẻ không tin, tròng mắt muốn rớt xuống.

Omega này có phải này điên rồi không?

Để Hạ Lăng nhảy bước nữ, bọn họ cả tưởng tượng cũng không dám, quá kinh khủng.

Không nói cái khác, đổi thành bất luận Alpha nào, hành động này với học đều tính đang khiêu khích tôn nghiêm, tuyệt đối không chấp nhận.

Huống chi người này là Hạ Lăng!

Thực lực tổng hợp cùng trình độ hoan nghênh đều đứng đầu Học viện Quân sự Đế quốc, nam thần trong cảm nhận bao nhiêu người, gia thế, thực lực, nhân sắc cùng tồn tại ở một người

Nếu có thể cùng hắn nhảy một bài, đó là việc không ít Omega cầu không được.

Không nghĩ tới Thẩm Ngôn lại đem cơ hội này chắp tay cho người khác?

Cậu ta có bị ngốc không?

Nhưng mà vậy cũng tốt, như vậy bọn họ có thêm cơ hội.

Nhóm Omega suy tư, trong lòng không ngừng cầu nguyện chính mình sẽ được chọn tiếp theo, mà khóe miệng Thường Hạo nâng cao.

Tuy rằng anh ta không thể cùng Thẩm Ngôn khiêu vũ, nhưng Alpha khác cũng không thể, cho dù người kia là Hạ Lăng.

Hạ Lăng rũ mắt nhìn bạn tay duỗi đến trước mặt.

Lòng bàn tay đối phương hướng về phía trước bày ra tư thế mời, năm ngón tay thon dài như ngọc, hơi duỗi mở ra, tựa cành hoa trắng bị cắt tỉa, thuần khiết không tì vết.

Lòng bàn tay được bao phủ bởi một lớp chai mỏng, nhưng lại không tổn hao vẻ đẹp của nó.

Một bàn tay rất đẹp.

Như vậy xứng với động tác hoàn mỹ của Omega, có chút khí chất khó diễn tả, giống quý tộc cổ Châu Âu mời tiểu thư ái mộ nhảy cùng, tràn ngập phong độ thân sĩ, làm người không đành lòng cự tuyệt.

Vì thế, nhóm Omega khiếp sợ vạn phần nhìn nam thần bọn họ, gỡ xuống găng tay trắng ngày thường vẫn luôn mang, đem bàn tay khớp xương rõ ràng thả lên, hơn nữa cầm tay đối phương.

!!!

Ủa gì dị, bọn họ bị hoa mắt rồi?

Hạ Lăng vậy mà đồng ý rồi?!

Này, sao có thể chứ, nam thần có phải chưa hiểu rõ tình huống không?

Quan trọng nhất chính là, hắn còn cởi bao tay trắng đó!!!!

Phải biết rằng, tính yêu sạch sẽ của Hạ Lăng phi thường nổi danh, dưới trường hợp fans có thể nhìn thấy, cho dù phát sóng trực tiếp huấn luyện, khiêu chiến hay ảnh chụp lén, hoặc gặp mặt cái Alpha khác, chưa từng lấy xuống bao tay!

Thẩm Ngôn cũng có chút hoảng hốt, cái này không giống dự đoán của cậu.

Khi bị nắm tay đi vào trung tâm sân nhảy, cậu nghi hoặc hỏi Alpha: "Vừa rồi sao anh không từ chối?"

"Không sao, tôi không ngại."

Hạ Lăng nắm lấy tay Omega đặt trên eo mình, đối mắt bình tĩnh xuất hiện một tia gợn sóng, dường như ánh mặt trời chiếu vào mặt biển xanh lam, sóng nước lóng lánh, "Bởi vì tôi muốn nhảy điệu đầu tiên cùng em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK