Biên dịch: Yên Hy
Lục Vân Thiên muốn tới Học viện Quân sự Đế quốc làm trợ giảng sao?
Thẩm Ngôn nhìn thời khoá biểu trên màn hình, cảm giác có chút không thể tưởng.
Chức vị này kỳ thật cũng không phải dễ đảm nhiệm, lấy tuổi tác 25 của Lục Vân Thiên, có thể nói là ngoại lệ.
mỗi môn chương trình học tại Học viện Quân sự Đế quốc đều sẽ có một giáo viên cùng 1-2 trợ giảng, trong đó 90% trở lên đều là sĩ quân xuất ngũ.
Là trường quân đội đứng đầu bốn trường lớn tại đế quốc, Học viện Quân sự Đế quốc tuyển chọn giáo viên cực kỳ nghiêm khắc.
Lớp thường giáo viên ít nhất phải ở cấp bậc sĩ quan ba sao, còn lớp tinh anh ít nhất phải đến sĩ quan sáu sao, thậm chí như thiếu tá, trung tá, ngoài ra còn có hơn chục tướng lĩnh cấp cao như cấp đại tá.
Đặc biệt là những giáo viên phụ trách khóa học cao cấp, danh tính của họ là sự tồn tại mà rất nhiều người cả đời cũng không chạm tới được.
Trừ cái này ra, kinh nghiệm dạy học cùng kinh nghiệm thực chiến các giáo viên cũng cần đủ phong phú, mười năm lót nền, độ tuổi bình quân ở tinh tế là hai trăm tuổi, thì ba mươi đến bốn mươi năm kinh nghiệm giảng dạy là tiêu chuẩn.
Bởi vì bọn họ bồi dưỡng chính là hy vọng của đế quốc, là thế hệ chiến sĩ trung tâm cùng sĩ quan mới, liên quan đến tương lai toàn bộ đế quốc.
Đương nhiên, đãi ngộ của giáo viên của đủ làm người ta đỏ mắt, ký túc xá xa hoa, phần cơm sáu sao, tiền lương hậu hĩnh, còn có vinh quanh khi bồi dưỡng được tướng sĩ ưu tú.
Điểm cuối cùng đủ để khiến những sĩ quân đã về hưu này tự hào, giống như một loại truyền thừa, sinh sôi đến vô tận.
Còn về phần trợ giảng, tuy rằng thâm niên không bằng giáo viên, những cung tương tự điều là những người rất giỏi.
Chức trách của trợ giảng: Luôn sẵn sàng phối hợp với tiết tấu giảng dạy của giáo viên, làm mẫu cho nhóm quân giáo sinh, quản lý trật tự,...
Rất vất vả, hơn nữa chuyên môn phải xuất sắc.
Nếu giáo viên là người điều phối chung cục diện, thì trợ giảng chính là phó tổng phụ trách mọi công việc, mức độ quan trọng cũng không kém gì người trước.
Lấy trình độ nghiêm khắc Học viện Quân sự Đế quốc, cho dù là trợ giảng lớp tinh anh cũng phải là sĩ quan cấp bậc không thấp hơn bốn sao, còn phải có kinh nghiệm phong phú lẫn tính chuyên nghiệp.
Xét từ thân phận đến kinh nghiệm, Lục Vân Thiên dường như đều không đáp ứng hạng mục nào.
Song, anh có thể vượt qua từng tầng tuyển chọn mà trở thành trợ giảng lớp tinh anh, bản thân đã đại biểu một loại thực lực.
Thẩm Ngôn click mở tư liệu trợ giảng khác, xem lướt qua.
Quả nhiên giống với suy đoán trước đó của cậu, đều là danh hiệu sĩ quan cao cấp, hơn nữa tuổi không thấp hơn 40
Chẳng qua, đường đường là Nhị điện hạ đế quốc, vì cái gì muốn tới trường quân đội làm trợ giảng?
Công việc này vẫn rất cực khổ.
Tới trải nghiệm sinh hoạt sao? Thẩm Ngôn nhớ đến hai năm đối phương rời nhà trốn đi, lại cảm thấy quyết định này với anh mà nói không tính là gì.
Nhìn tên Lục Vân Thiên tại cột trợ giảng, lông mi nhỏ dài nồng đậm Omega như cánh bướm nhẹ nhàng vỗ, biết đối phương sắp tới, thật ra cậu rất vui vẻ.
Hệ thống: "Ký chủ, hiện tại mục tiêu nhiệm vụ đều ở Học viện Quân sự Đế quốc, có thể nhân cơ hội kiếm thêm điểm độ hảo cảm."
"Ừ." Thẩm Ngôn nửa dựa vào đầu giường, tùy tay chọn hai môn tự chọn cảm thấy tương đối hứng thú, xác nhận chương trình học này, sau đó hỏi hệ thống: "Hiện tại độ hảo cảm bọn họ đã đạt tới bao nhiêu rồi?"
Hệ thống mặt không đổi sắc: "Độ hảo cảm Hạ Lăng tới 60, Lục Vân Thiên 40, Thiệu Tinh Lan 30."
Kỳ thật Hạ Lăng đã kiếm đầy; Lục Vân Thiên dựa vào Pheromone ký chủ cung cấp thành công thoát khỏi thiên định, độ hảo cảm tăng tới 80; Thiệu Tinh Lan bởi vì ngày hôm qua lại lần nữa bị ký chủ tố cứu vớt, trước mắt hảo cảm là 60.
Khen thưởng Thiệu Tinh Lan đạt tiêu chuẩn còn chưa phát, phỏng chừng qua mấy ngày nữa mới có.
Nghe được hệ thống nói độ hảo cảm Hạ Lăng vẫn cứ duy trì ở 60, tuy nói chỉ số cũng không thể cân nhắc cảm tình, khi nhưng chân chính nghe được, Thẩm Ngôn vẫn nhẹ nhàng thở ra.
Nếu biến chất quá nhanh, cậu khả năng sẽ có chút khó tiếp thu.
Đến nỗi Lục Vân Thiên cùng Thiệu Tinh Lan, đến 60 còn một khoảng cách, có thể thử kiếm nhiều thêm một ít.
Omega duỗi cánh tay một chút, xoay người ghé nửa vào trên giường, cổ áo ngủ rộng mở một ít, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp cùng da thịt trắng nõn.
Cậu cảm thấy chính mình hình như cũng không cố tình đi làm cái gì, độ hảo cảm cứ sau những lần tiếp xúc tự nhiên lần lượt nhiều lên.
Có lẽ đây là món quà đi kèm với tình bạn ngày càng phát triển.
Thật tốt.
Buổi sáng 5 giờ rưỡi, rất nhiều tân sinh còn đang trong giấc mộng, tiếng còi vang lên.
Tiếng còi không quá chói tai, nhưng mỗi phòng ký túc xá đều có trang bị thêm sóng âm, bởi vậy rõ ràng mà truyền vào trong tai mỗi quân giáo sinh.
Học viện Quân sự Đế quốc bắt đầu huấn luyện sáng từ 6 giờ, 5 giờ rưỡi rời giường chỉ đủ thời gian cho nhóm quân giáo sinh nhanh chóng mặc quần áo, rửa mặt, tới sân huấn luyện, khả năng bữa sáng phải giải quyết trên đường hoặc sau huấn luyện.
"Lúc này mới mấy giờ mà, buồn ngủ chết mất."
"Không được, ngủ thêm năm phút nữa."
"Anh em tỉnh đi, đừng ngủ, bị muộn rồi ——"
"Đừng quên trên《 quy định trường quân đội》nói, đến phải luyện thêm!"
"Đựu!"
Một cậu cuối cùng đem tất cả tân sinh còn đang trong giấc mộng đều doạ tỉnh, bằng tốc độ mau chóng giường mặc quần áo, nút đồ tác chiến cũng chưa cài đàng hoàng, đã bay nhanh xông ra ngoài.
Học viện Quân sự Đế quốc chiếm diện tích đất cực lớn, khoảng cách ký túc xá khu nam khu bắc cách sân huấn luyện cũng không ngắn.
Trong khuôn viên trường có xe buýt bay miễn phí, bắt đầu từ 5:20 sáng, mỗi phút không dưới 20 chiếc xe buýt dừng ở lối vào ký túc xá của quận 2 phía Nam, mỗi chiếc xe buýt có thể chở 100-150 người, tiếp tục cho đến 5 giờ: 50 giờ chiều.
Lấy tốc độ xe buýt bay, mất ba phút là đến sân tập, thuận tiện nhanh chóng.
Nhưng mà mỗi ngày xe tuyến sớm đều cực kỳ trống trải, chuyến xe cuối lại phá lệ chen chúc, thảm nhất chính là, có vài người ngay cả xe lớp một cũng không đuổi kịp.
"Từ từ, đừng đi! Ế, từ từ đã, còn có người chưa lên—— má nó!"
Mấy chục tân sinh vừa kêu vừa đuổi theo phía sau, đáng tiếc xe buýt đã bay về phía không trung, thực mau liền không thấy bóng dáng.
Chúng nó là xe không người lại, dựa theo hệ thống thông minh quy hoạch nghiêm khắc con đường và thời gian, sẽ không sai dù chỉ một giây đồng hồ.
"Không có xe, làm sao bây giờ?!"
"Còn có thể làm gì, chỉ có thể chạy tới! Nhanh nhanh nhanh, đừng đến trễ quá lâu——"
"..."
Cho dù tố chất thân thể Alpha cường tráng, chạy liên tục bảy tám km cũng để bọn họ ăn đủ, hơn nữa tới sân huấn luyện tất nhiên sẽ trễ, chỉ ở chỗ sớm hay muộn thôi.
Các tân sinh ngực thấp thỏm chạy lên, ngày đầu tiên đã đến trễ, không biết sẽ bị phạt thế nào.
Cùng thời gian, biệt thự khu nam một.
5 giờ sáng, đồng hồ sinh học Thẩm Ngôn đúng giờ tỉnh lại, khi cặp mắt tím mỹ lệ kia mở ra, ánh sáng cùng độ ấm tự động điều chỉnh đến tốt nhất, cũng bắt đầu phát âm nhạc nhẹ nhàng.
Hai chân trắng nõn trầ.n trụi đạp lên thảm lông tơ cừu Tasmania, hằn vào thật sâu, có vẻ mắt cá chân càng thêm tinh tế, da thịt trơn bóng như ngọc.
Đây là anh trai Thẩm Dịch đặc biệt mang đến cho cậu, hy vọng em trai mình ở trường quân đội thoải mái giống ở nhà.
Thẩm Ngôn đánh giá hoàn cảnh sống của mình, cực kỳ ưu việt, bày biện cũng quen thuộc với mình, xác thật có cảm giác đang ở trong nhà.
Người máy nhỏ đỏ mặt sửa sang lại quần áo chú nhân muốn mặt, thuận tiện dò hỏi chủ nhân muốn ăn gì cho bữa sáng.
Bữa sáng tự phục vụ, có hơn 20 loại, mỗi tuần sẽ thay đổi phong cách, Thẩm Nghiên chọn năm sáu món ưa thích rồi vào phòng tắm rửa mặt.
Mới vừa rửa mặt xong, bữa sáng nóng hôi hổi đã được đưa tới, đều là nguyên liệu xa hoa mới chuyến đến sáng nay, tươi mới ngon miệng.
Thẩm Ngôn rất vừa lòng.
Dùng bữa xong, thiếu niên thay đồ tác chiến, cài từng nút áo lại, vuốt thẳng cổ ấy, sau đó liền nghe được tiếng còi thống nhất.
Cậu giơ tay nhìn thoáng qua quang não, 5:30 sáng.
Học viện Quân sự Đế quốc rất có tình người, trường quân đội của cậu trước đây không có còi, đều tự mình rời giường.
Hai phút sau, cửa bị gõ theo tiết tấu.
Thanh âm không nhẹ không nặng, mỗi lần cách thời gian cũng hoàn toàn nhất trí, không mang theo chút cẩu thả nào.
Thẩm Ngôn đoán, hẳn là Hạ Lăng tới.
Mở cửa, quả nhiên nhìn đến Alpha một thân đồ tác chiến màu trắng xuất hiện ở ngoài cửa.
Sắc mặt của hắn không tái nhợt giống ngày hôm qua, trạng thái tinh thần cũng ổn, hẳn đã khôi phục.
Tóc bạc tựa tơ lụa buộc sau đầu, để lộ ra ngũ quan tuấn mỹ góc cạnh, khuy áo chiến đấu cài đến nút trên cùng như thường lệ, không tì vết, dáng vẻ cao lãnh cấm dục.
Nhưng mà khi đối mặt với Omega yêu thích, lạnh lẽo quanh người Alpha được thu lại toàn bộ, đôi mắt lam của hắn giống như băng tuyết tan chảy, có chút lấp lánh: "Vốn định đánh thức em, không nghĩ tới em đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Chúng ta đi thôi." Thẩm Ngôn hướng hắn cười cười, mắt tím cong lên độ cong xinh đẹp.
"Đừng quên mang theo trang bị đo lường vật thể, còn có, chuẩn bị nhiều thêm hai phần dịch dưỡng." Ánh mắt Hạ Lăng dừng một chút trên người Omega, lấy thân phận người từng trải nhắc nhở.
Huấn luyện sáng là hạng mục đầu tiên toàn bộ quân giáo sinh đều phải tham dự, huấn luyện chạy đường dài 20 cây không chỉ rèn luyện sức bền mà còn để khởi động cho chương trình học cả ngày. Trang bị đo lường vật thể là trang bị giám sát cần thiết, dịch dinh dưỡng dùng để bổ sung thể lực tiêu hao.
"Đều mang theo rồi, đàn anh Hạ Lăng."
Thẩm Ngôn vốn định chỉ đùa một chút, lại đột nhiên phát giác xưng hô này rất phù hợp với đối phương.
Cho dù giúp mình sửa sang lại phòng, hay là săn sóc nhắc nhở vừa rồ i, hoặc là chiếu cố cẩn thận tỉ mỉ khác, hoàn toàn xứng đáng xưng hô đàn anh này.
Vừa dứt lời, tay cậu lập tức bị ngón tay thon dài lành lạnh của Alpha nắm lấy, cường thế chen vào khe hở ngón tay, mười ngón dây dưa.
Bước chân Hạ Lăng cũng theo đó dừng lại, hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn Omega, giọng lành lạnh mang theo một tia khát cầu: "Lại gọi tôi lần nữa, được không?"
Khoảng cách hai người rất gần, thiếu niên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm như biển cả của hắn, từ trong phản chiếu ra toàn bộ thân ảnh của mình.
Cảm giác kỳ lạ lại lan tràn đáy lòng, Thẩm Ngôn khẽ dời đi tầm mắt, lông mi nhỏ dài nồng đậm run rẩy, vẫn miệng nói: "Đàn anh Hạ Lăng."
"Ừ." Môi mỏng Alpha nâng lên độ cong rõ ràng, lạnh lẽo quanh thân tan đi vài phần, tay nắm thiếu niên càng chặt hơn, thoạt nhìn tâm trạng rất tốt.
Thẩm Ngôn rũ mắt nhìn chỗ hai người nắm tay.
Ngón tay Hạ Lăng cùng mát lạnh giống cậu, lạnh lẽo trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng. Lòng ngón tay có một tầng chai mỏng, xúc cảm trên da thịt sờ rất rõ ràng, nhưng cũng không trở ngại ngón tay hai người dính chặt, có thể cảm nhận được hơi ấm của nhau.
Hắn lần này cũng không mang bao tay.
Trong đầu thiếu toát ra ý nghĩ như vậy, lại liên tưởng đến thái độ Hạ Lăng đối với những người khác, dừng như hắn xử với mình khác biệt.
Trái tim đột nhiên không chịu khống chế mà nhảy lên, bước chân Thẩm Ngôn hơi dừng, trong mắt hiện lên nghi vấn nhàn nhạt.
Nhưng thời điểm muốn cảm thụ lại lần nữa, loại cảm giác này lại biến mất, giống như chỉ là ảo giác.
Hai người ngồi trên Aircar RS đế quốc chỉ có ba chiếc.
Lớp vỏ màu xám bạc, thân hình thuôn dài, hình dáng được thiết kế đẹp mắt, tất cả đều thể hiện sự phi thường của nó, đủ để mê hoặc bất kỳ người đàn ông nào.
Học sinh trong lớp tinh anh có phương tiện Aircar được nhà trường sắp xếp riêng mà không cần dùng xe buýt bay, cũng có thể ghi xe của mình vào trong hệ thống sân trường.
Hạ Lăng từ trước đến nay vốn không để ý, cho dù có Aircar quý giá cũng rất ít lấy ra trước mọi người, nhưng hôm nay lại phá lệ bất đồng.
Hắn nghiêng đầu nhìn về phía đối phương, Omega thẳng lưng ngồi ở điều khiển, xinh đẹp mắt tím trên màn hình càng thêm vẻ lấp lánh, thao tác nhanh chóng chuyển sang chế độ điều khiển bằng tay, Aircar như mũi tên rời cung bay nhanh, phun ra một dòng khí mãnh liệt.
Chỉ dùng không đến một phút, Aircar đã ngừng bên ngoài sân huấn luyện, tự động đậu vào bãi đỗ xe.
May mắn thời gian còn sớm, vẫn chưa khiến ai chú ý.
Lớp trên thuộc về một không gian khác, Hạ Lăng chỉ có thể đưa cậu đến tầng một sân huấn luyện.
Sau khi Thẩm Ngôn đi vào sân huấn luyện, nhìn chung quanh một vòng, phát hiện cũng không nhiều người.
Các tân sinh ngày đầu tiên đã phải huấn luyện mạnh, rất nhiều người còn chưa thể thích ứng.
Ngay khi cậu đi vào sân huấn luyện, gần như ánh mắt mọi người đều nhìn qua cậu.
Lúc này trời mới rạng sáng, sân tập còn chưa bật đèn, người thiếu niên tắm mình trong ánh nắng nhàn nhạt, phảng phất phủ một tầng sương mù lên khuôn mặt thanh tú, khó nhìn rõ. Tuy nhiên, đường nét của khuôn mặt rất rõ ràng, chỉ có một bên sườn mặt đã khiến họ không thể rời mắt.
Bộ đồng phục chiến đấu màu trắng tôn lên thân hình mảnh khảnh và những đường nét uyển chuyển của Omega, chiếc thắt lưng mảnh khảnh của cậu được thắt lại bằng một chiếc thắt lưng quân đội, đôi chân thon dài thẳng tắp c được quấn trong đôi bốt quân đội, khiến eo và chân cậu trông càng mảnh mai hơn, dáng người hoàn mỹ.
Các tân sinh 17, 18 tuổi đều nhìn thẳng vào cậu, Thẩm Ngôn mặc đồ tác chiến thật là quá đẹp, vừa đẹp vừa ngầu.
"Anh trai Thẩm Ngôn!" Biểu cảm Thiệu Tinh Lan vốn dĩ đang mệt mỏi, vừa nhìn đến thiếu niên lập tức tỉnh táo, đôi mắt màu hổ phách đi theo sáng lên.
Y rất nhanh đi đến bên người đối phương, đồng thời sử dụng ánh mắt lạnh lẽo cảnh cáo những kẻ mơ ước xung quanh, cảm giác như con sói hung ác bảo vệ đồ ăn.
Ứng Bác Thần cũng đây.
Là cháu trai của nguyên soái, từ nhỏ cậu chàng đã rèn luyện thói quen, thập phần thích ứng với việc dậy sớm.
Hai người vốn dĩ ghét nhau đang đứng cách rất xa, lại bởi vì Omega đã đến mà tụ lại, tuy rằng không khí không chút vui vẻ.
"Anh trai Thẩm Ngôn, xin lỗi, ngày hôm qua lúc em tỉnh dậy đã khuya rồi."
Chàng trai ảo não cắn môi, giọng mang theo ủy khuất, "Em tính muốn báo bình an với anh, nhưng lại sợ muộn rồi lại quấy rầy anh, biệt thự của anh em cũng không vào được nên đành đến đây sớm chờ đợi."
"Anh cuối cùng cũng đến." Trên mặt Thiệu Tinh Lan mang theo ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Em rất nhớ anh á, anh trai Thẩm Ngôn. Xíu nữa lúc huấn luyện chúng ta đi cùng nhau, được không?"
Đôi mắt màu hổ phách của y trong suốt không vướng bận, cứ như vậy chờ mong nhìn thiếu niên, làm người không đành lòng cự tuyệt.
"Huấn luyện sớm là mọi người làm cùng nhau." ng Bác Thần đứng một bên, ngữ khí mang theo trào phúng, "Lấy thể lực của cậu, chắc khó vào số đầu.
Cậu chàng chắc chắn thiếu niên quý tộc thích làm nũng này chỉ làm màu thôi, cơ thể chả bao nhiêu sức.
"Thẩm Ngôn." Alpha tuấn tú đối mặt Thẩm Ngôn, hoàn toàn thay đổi một bộ dáng, bên tai hơi ửng hồng, "Khụ, tôi mang theo dịch dinh dưỡng, nếu cậu cần thì ——"
"Tôi cũng mang theo!" Thiệu Tinh Lan hung tợn trừng mắt nhìn cậu ta một cái, sau đó vẻ mặt ân cần nhìn về phía thiếu niên, giọng mềm mại như đang làm nũng: "Anh trai Thẩm Ngôn, em mang theo dịch dinh dưỡng rất nhiều vị, anh thích loại nào?"
"Thật sự không cần đâu." Thẩm Ngôn có chút bất đắc dĩ từ chối cả hai, tự động đi vào đội ngũ tinh anh.
Huấn luyện viên nhìn tư thế đứng tiêu chuẩn của cậu, trong lòng gật đầu.
"Về sau cách xa anh trai Thẩm Ngôn." Thiệu Tinh Lan trước khi về chỗ lạnh nhạt cảnh cáo.
"Dựa vào cái gì?" Ứng Bác Thần khôi phục bộ dáng ngầu, "Cậu là gì của cậu ấy? Mọi người cạnh tranh công bằng."
"Cạnh tranh công bằng?" Sắc mặt Thiệu Tinh Lan trầm xuống, "Vậy lần này so xem tốc độ ai nhanh hơn."
"Được thôi." Ứng Bác Thần nghiêm túc, "Người thua hôm nay không được đi quấy rầu cậu ấy."
Hai người trong lòng hiểu rõ im lặng đạt thành ước định.
Tuy rằng ấu trĩ, nhưng dùng được, ít nhất có thể làm người khác mất đi cơ hội. Hai Alpha cao cấp đồng thời nghĩ.
Gần 6 giờ, hàng chục huấn luyện viên bắt đầu sắp xếp đội ngũ theo lớp, tất cả tân sinh viên đều mang theo thiết bị đo lường thể chất.
Đây là một vòng đeo tay, có thể tự động điều chỉnh lớn nhỏ.
Nó có thể theo dõi lộ trình, nhịp tim, thể lực, thời gian, v.v., được tự động xếp loại theo kết quả, được tải lên hệ thống, mỗi học viên quân sự đều phải bị kết nối.
"Báo cáo, em, em quên mang theo, có thể trở về lấy không?" Ở tầm mắt nghiêm khắc của huấn luyện viên viên, giọng tân sinh lớp thường này càng thấp.
"Không mang lần này hủy bỏ thành tích." Huấn luyện viên viên cười lạnh, "Huấn luyện như cũ. Một người lính không có vũ khí sẽ ra chiến trường."
"Dạ!" Tân sinh nuốt nước miếng, nhìn huy hiệu trên ngực anh ta đại diện cho huy chương cấp sáu, không dám nhiều lời thêm.
Sân tập là một sân vận động hình bầu dục, vòng ngoài là 5km, 20km cần bốn vòng, tương đương với nửa hành trình marathon.
Sinh viên năm nhất phải hoàn thành khóa học trong vòng hai giờ, sinh viên năm cuối bị giới hạn trong 90 phút, hơn nữa còn phải mang vác hơn 10kg.
Nhiệm vụ này với người thường rất khó hoàn thành, nhưng tại Học viện Quân sự Đế quốc chỉ là huấn luyện sáng đơn giản mà thôi.
Vừa đến 6 giờ, một đám tân sinh bắt đầu xuất phát, giữa vòng trong và vòng ngoài có hàng chục đường đua nhưng trông vẫn rất đông đúc.
Nhưng đây chỉ là trạng thái ban đầu, khoảng cách sẽ sớm được kéo dãn.
"Báo cáo, học viên Lưu Khắc lớp thường đến trễ 9 phút 45 giây."
"Báo cáo" một nhóm tân sinh thở hồng hộc chạy tới, sắc mặt đỏ lên, liều mạng ho khan, hơi thở hổn hển.
Huấn luyện viên viên mặt không biểu cảm liếc nhìn họ một cái, "Tập thêm 10 cây số."!!!
Chết mất thôi.
Vốn dĩ chạy 8 km đã muốn mệnh, hiện tại 20 cây số còn muốn thêm 10 km, cũng chính là 30 km đó!!
"Huấn luyện viên viên, chúng em, chúng em thật sự sai rồi, có thể hay không ——"
Huấn luyện viên viên giơ tay nhìn về phía quang não: "Hai tiếng giờ, hiện tại còn lại 1 tiếng 48 phút 27 giây."
"..."
Các tân sinh nhìn nhau vài lần, trong lòng khóc không ra nước mắt, đành phải chạy.
Học viện Quân sự Đế quốc cũng không phải nơi nói đạo lý xáo rỗng, không đạt tiêu chuẩn thì trừ điểm, trừ nhiều thì bị đào thải, chỉ đơn giản như thế.
Bọn họ sau này, nhất định, tuyệt đối, không được đến muộn nữa, chính là chết cũng phải từ trên giường bò dậy!
Thẩm Ngôn đã bắt đầu rồi.
Tốc độ cũng cậu không nhanh, vẫn luôn vẫn duy trì mức đều đều, nhanh chóng bị Alpha nhiệt huyết kéo ra khoảng cách không ngắn.
Tại phương diện thể lực Omega không bằng Alpha là chuyện mọi người đều biết, cho dù người kia là thiên tài Tinh thần lực cấp SS.
Đối chiến cơ giáp bách chiến bách thắng, không có nghĩa những mặt khác cũng đứng nhất.
Rất nhiều người đều chú ý Thẩm Ngôn, bọn họ thích, ngưỡng mộ thiên tài Omega này, nhưng đồng thời cũng muốn thắng cậu.
Có thể ném thiên tài như vậy sau người, hung hăng áp chế, đối Alpha trong xương cốt tràn ngập hiếu thắng mà nói, là chuyện kích động cỡ nào, cũng đủ làm người sôi trào nhiệt huyết!
Một người lại một người vượt qua Thẩm Ngôn, thậm chí họ còn quay lại nhìn cậu, vẻ mặt người sau không hề thay đổi, bước chân nhẹ nhàng đều đều, có vẻ như mọi khoảng cách, tốc độ, hơi thở đều hoàn toàn nhất trí, đạt tới mức chuẩn xác.
Ánh mặt trời đánh vào sườn mặt tinh xảo của cậu, những đường cơ bắp đẹp đẽ ẩn hiện mờ ảo trong bộ đồ tác chiến trắng, rất nhiều người thất thần, thiếu chút nữa đụng vào người trước.
Còn có chút Alpha ý đồ bắt chuyện với cậu, thiếu niên chỉ cười cười, vẫn tiếp tục duy trì tốc độ chạy.
Sau một vòng, Alpha vừa mới bắt đầu ra sức lao tới cảm nhận được mệt mỏi, bước chân cũng đi theo chậm lại.
Sau đó, bọn họ liền nhìn đến bóng người mảnh khảnh kia dần dần đuổi theo sau, rất nhanh vượt qua người cuối, sau đó tiếp tục đi về phía trước, vượt qua một người khác, một người tiếp một người mà ném bọn họ ra đằng sau.
Chênh lệch bọn họ dần tăng, từ 100 mét, 500 mét, 1km, nửa vòng, một vòng.
Cho tới bây giờ, theo không kịp.!
Danh Sách Chương: