Mục lục
Sủng Thiếp Ở Vương Phủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chờ Tào bà đỡ lấy lại tinh thần, Lý bà đỡ cùng người trợ lý bà mang đến đi tới giường.

Một bộ dáng làm thay nhiệm vụ của Tào bà đỡ, chỉ huy vài nha đầu xoay mòng mòng.
Tào bà đỡ đi tới, tính chen lên trước, lại bị người cản trở bên ngoài.

Bà rất tức giận , nghiêng đầu thì gặp Hồng Phỉ mới vừa đem vương phi khuyên ra ngoài tiến lên kéo bà lại, bà gân giọng : "Hồng Phỉ cô nương, các ngài thật tâm cho người này giúp trắc phi nương nương đỡ đẻ?"
Tào bà đỡ thanh âm hơi lớn, tự nhiên khiến tất cả mọi người nghe thấy.

Trong sân thời gian như ngưng, ánh mắt của mọi người đều vô thức nhìn về phía Lý bà đỡ.

( Soái - Đào Quân Trang)
Bgười bên cạnh Ngọc Nương đều biết Tào bà đỡ đang nói cái gì - - nên biết Lý bà đỡ là người vương phi đưa tới.

Vương phi mặc dù đối với trắc phi tính tình ôn hòa, thân thiện, nhưng trong nội tâm cũng không phải là không có khập khiễng , đặc biệt là khi sinh không như lúc bình thường, nếu trong lúc này động tay động chân, khi hối hận thì đã muộn.
Tào bà đỡ chính là căn cứ vào điểm này mới được tìm đến, thật chẳng lẽ muốn vứt bỏ mình , rồi dùng người khác? Soái- Đào Quân Trang
Tình huống trắc phi nương nương - -( Soái - Đào Quân Trang)
Bọn Lục Hy ánh mắt chuyển đến người Ngọc Nương yếu ớt trên giường, cả người tựa hồ đã mệt lả.
Khuôn mặt dễ nhìn vặn vẹo, đủ để chứng minh đau lắm rồi , lúc trước đó rõ ràng ra nước không nên đi lại di chuyển, nhưng Tào bà đỡ thúc giục bảo đi...!Tào bà đỡ tựa hồ cũng ý thức được mình sai lầm, gấp rút giải thích: "Loại tình huống đó dù sao cũng là ngoài ý muốn, mười sản phụ cũng sẽ có một người.

Sinh hài tử là loại chuyện các nha đầu không hiểu, đều là một cước bước vào quỷ môn quan, cùng Diêm vương gia ở liều mạng.

Lão bà tử tay nghề ra ngoài không ai không nói tốt, đỡ đẻ không một ngàn, cũng có tám trăm đứa."
Lý bà đỡ chỉ cười lạnh, bà bỏ xuống tay áo đã vén lên: "Các ngươi đối với lão bà tử ta không tín nhiệm, vậy hãy để cho bà ấy giúp đỡ đỡ đẻ đi, ta ở bên cạnh xem.

Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, nàng như vậy , chỉ sợ hôm nay xử lý không được."
"Ngươi nói xử lý không được, sẽ là không được sao? Đến bên cạnh đi thôi !"
Tào bà đỡ bước vội tới, đem Lý bà đỡ chen lấn đẩy ra ngoài.

( Soái - Đào Quân Trang)
Lý bà đỡ đứng ở một bên xem Tào bà đỡ đắc ý dùng nước rửa tay, lại đem tay áo vén lên.
"Nhắc lại ngươi một sự kiện, bởi vì ngươi vừa mới sai lầm , trắc phi nương nương thai vị thay đổi , nàng vốn cũng không có nhập chậu, hiện giờ thai vị bất chính, nước ối lại chảy hơn phân nửa..." Soái- Đào Quân Trang

Lời còn dư lại Lý bà đỡ chưa nói xong, Tào bà đỡ lại thay đổi sắc mặt, có chút kinh hoảng, duỗi tay mò thai của Ngọc Nương, quả nhiên thai nhi phương hướng đã thay đổi , lại liếc, bà không dám tin, lại sờ soạng một lần, như cũ liếc .
Kỳ thật lúc trước Tào bà đỡ biết trắc phi thai vị mặc dù đúng, lại không nhập chậu, nhưng cũng không phải là không gặp sản phụ có tình huống này.

Bà danh tiếng vang lên, cũng là bởi vì có tuyệt kỹ, bà đỡ khác đụng phải tình huống như thế, tám phần luống cuống, bà lại có thể khiến người ta sinh ra hài tử.
Không nói mười phần mười, mười đứa có thể sinh tám là không có vấn đề.
Lúc trước Phúc Thành sở dĩ phải tìm Tào bà đỡ là vì nguyên nhân này.

( Soái - Đào Quân Trang)
Nhưng hôm nay lại đụng phải tình huống khó khăn, Tào bà đỡ mặc dù không hiểu vì sao ra nước thì không thể đi, nhưng bà hiểu được nước ối chảy hơn phân nửa là có ý gì.

Nước ối nhiều ít, quan hệ đến việc thai có thể ở trong bụng thời gian bao lâu, chờ nước ối ít đến trình độ nhất định, thai cho dù là sống , cũng sẽ chết ở trong bụng.

Soái- Đào Quân Trang
Thai bất chính, không có vào chậu, nước ối lại chảy hơn phân nửa...
Này, chính là chết à!
Tào bà đỡ mồ hôi bỗng chốc rơi thật nhiều , trán chảy xuống, bà không dám đóng mắt một xíu.
"Tào bà đỡ, Tào bà đỡ..." Soái- Đào Quân Trang
Tào bà đỡ lấy lại tinh thần.
"Ngươi đến cùng có thể hay không?"
Bà hạ miệng, không biết nên nói cái gì.
"Lý bà đỡ, phiền toái ngươi giúp ta đỡ đẻ.", Ngọc Nương trên giường nói chuyện .
" Trắc phi..." Đám người Lục Hy kinh ngạc.
Lý bà đỡ cũng đặc biệt kinh ngạc vì lời Ngọc Nương , bà nhìn lại, liền thấy một phụ nhân xinh đẹp cười thập phần hiền hòa, rõ ràng đau đến môi run, lại đối với nàng tươi cười: "Phiền toái Lý bà bà, ta cùng hài tử liền giao cho ngươi ."
" Được!" Lý bà đỡ đáp.
Nàng đột nhiên có cảm giác, tựa hồ người trước mắt cũng không phải là phu nhân cao quý, mà như những người bình thường , đều đối với bà toàn tâm tin cậy , nguyện ý vì mình cùng hài tử trong bụng cố gắng.

Soái- Đào Quân Trang
Lý bà đỡ kỳ thật cũng không muốn đến cao môn đại hộ đỡ đẻ, dòng dõi càng cao, càng xem thường các bà.

Mà cái gọi là nhóm quý nhân, người người sống an nhàn sung sướng, sợ đau, sợ chịu tội, không muốn nghe người ta hướng dẫn, không lăn qua lăn lại đến hấp hối, muốn xảy ra án mạng , các nàng tựa hồ không biết rõ lợi hại trong đó.
Lại trong cổng lớn nhà quyền quý việc ngấm ngầm xấu xa rất nhiều, có một số mượn tay bà mụ tay làm chút gì đó, sơ sẩy chút là liên lụy cả nhà.
Lý bà đỡ thấy được lợi hại trong đó, liền giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang lại trở về phố phường.

Nếu không phải Tấn dương Hầu phủ cùng nhà nàng có chút nguồn gốc, nàng tuyệt đối sẽ không đi chuyến này .
"Nếu trắc phi tín nhiệm lão bà tử, kia lão bà tử nói muốn làm gì, ngài phải làm theo."
*
Nghe động tĩnh, Tiểu Bảo cũng tới , Xuân nhi cản không lại.
Nó không đi vào, mà ở bên ngoài chờ .
"Tiểu công tử ở đây cùng nô tỳ thôi, trắc phi ở bên trong sinh hài tử, cũng không rỗi rảnh chơi cùng ngài."
"Sinh hài tử, sinh nhị bảo?"
Xuân nhi vội vàng gật đầu.

Soái- Đào Quân Trang
"Ta ở chỗ này chờ nương, chờ nhị bảo." Nói xong nó chạy tới một cái ghế.

Bởi bé con lại thấp, còn không tới chân ghế cao, nó quay đầu lại nhìn Xuân Nhi một cái, Xuân Nhi rất biết điều đi qua ôm nó lên trên ghế.

Nhưng vẫn thuyết phục nó: "Không bằng tiểu công tử cùng nô tỳ trở về phòng ăn điểm tâm, chúng ta ăn xong lại đến."
Bên cạnh truyền đến một tiếng cười giễu cợt, thanh âm rất nhỏ.
Tiểu Bảo nhìn qua, là Từ Trắc Phi.
" Nó nhỏ xíu, ngươi nói chuyện với nó, nó có thể nghe hiểu không?" nàng nói với Xuân Nhi.
Xuân nhi do dự : "Hồi trắc phi nương nương tiểu công tử có thể nghe hiểu, tiểu công tử rất thông minh ạ."
"Thông minh? Xác thực thông minh ." Từ Trắc Phi nhếch miệng, giống như không tin, chợt thay đổi khuôn mặt, cười thân mật, nàng vẫy vẫy tay với Tiểu Bảo: Đến đây ta ôm ngươi một cái." Soái- Đào Quân Trang
Xuân nhi có chút nóng nảy, muốn nói cái gì, thì Tiểu Bảo đã từ trên ghế tuột xuống.
Đừng nghĩ Tiểu Bảo không thể leo lên băng ghế nhưng nó có thể xuống, nó xuống rất nhanh đi tới cạnh Từ Trắc Phi.
Từ Trắc Phi ôm nó, tựa hồ có chút không quen tư thế rất không được tự nhiên.
Bất quá nàng tựa hồ rất thích Tiểu Bảo, đối với nó tươi cười rất đẹp mắt, còn chơi cùng.

Tiểu Bảo cũng cùng nàng chơi Xuân Nhi có chút khẩn trương, lại sợ quá rõ ràng.

Thấy Từ Trắc Phi xác thực không có ác ý, liền cách vài bước, xa xa xem .
Tấn Vương phi chỉ liếc một cái, con mắt lại đặt ở cửa phòng đóng chặt , tựa hồ rất lo lắng cho người bên trong.


Mà liễu trắc phi là ngồi ở chỗ kia, tựa như là đi vào cõi thần tiên, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Soái- Đào Quân Trang
Từ Trắc Phi để Tiểu Bảo ngồi ở trên đầu gối, mò tay mập của nó.

Một âm thanh thật nhỏ đột nhiên truyền vào tai Tiểu Bảo: "Ta xem nương ngươi đại khái sinh không được đệ đệ , một thi hai mệnh là kết cục."
Tiểu Bảo nghiêng đầu nhìn về phía Từ Trắc Phi, nụ cười thân mật, trong miệng lại nói lời ác độc.

Đáng kinh tởm...( 3 chữ này Soái thêm vào, với một đứa nhỏ sao có thể nói thế được chứ?)
Nàng ta chắc chắc mình nghe không hiểu, cố ý phát hận sao?
Nói với một đứa trẻ không hiểu chuyện mà lại nói nương ngươi sẽ chết , đệ đệ cũng chết , đủ để chứng minh người này tâm địa rất ác độc.

Nếu thật không hiểu chuyện, nói không chừng nó còn cười, còn vui đùa cùng nàng.
Độc phụ lòng dạ rắn rết!
Kiếp trước Tiểu Bảo biết Ngọc Nương chết bởi hậu trạch tranh đấu, nhưng đời này bởi vì Ngọc Nương vận mệnh đã thay đổi, hơn nữa Ngọc Nương lại ru rú trong nhà, từ chuyện bất hòa với Từ Trắc Phi lưu truyền , Tiểu Bảo cũng không nhận thức.

Nhưng lúc này nó chân chính ý thức được rắn rết độc phụ là dạng gì .
Nhìn đối phương cười đến sáng lạn mặt, hắn giương cao bàn tay nhỏ bé pằng một cái đánh thẳng qua.
Rất dùng sức đánh cũng rất vang lên, bỗng chốc hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Từ Trắc Phi sắc mặt dáng tươi cười ngưng lại .
Lại là pằng một tiếng, Tiểu Bảo thuận thế từ trên chân nàng trượt xuống, chạy đến cạnh Xuân nhi , mới quay đầu lại nhìn nàng: "Xấu, ngươi lớn lên quá xấu, ta không đùa với ngươi."
Từ Trắc Phi rạn nứt.

Soái- Đào Quân Trang
Đúng lúc này, bên trong truyền đến tiếng lảnh lót của hài nhi khóc gáy.
*
Ngọc Nương sít sao nhắm hai mắt lại, bên tai truyền tới tiếng chúc mừng : "Chúc mừng trắc phi, là tiểu công tử."
"Ngài trước nghỉ một lát, đợi lát nữa các nàng lấy vài thứ cho ngài ăn rồi lại ngủ."
Nàng gật đầu một cái, lại không dư thừa khí lực nói chuyện.
May mắn, may mắn sinh hạ thành công , cũng may mắn có Lý bà đỡ tay nghề tốt, không ai biết vô số lần nàng sắp kiên trì không nổi , đều là Lý bà đỡ ở bên cạnh nhắc nhở nàng cổ động nàng.
Lục Hy bưng nước ấm, Lý bà đỡ trên tay còn máu ôm hài tử vừa sinh ra, dự định đem nó rửa sạch.

Tào bà đỡ chen lấn lại, "Lý tỷ tỷ, để ta giúp ngươi hỗ trợ đi."
Cùng thái độ lúc trước khinh thường quay quắc đến một trăm tám mươi độ đại chuyển biến, thật sự là Lý bà đỡ xem thế là đủ rồi.
Lý bà đỡ nhìn bà ta một cái, tránh qua một bên, "Không cần, một chuyện không nhọc nhằn hai chủ."
"Vậy ta đi xem trắc phi nương nương, còn công việc phía sau, bà tử chưa biết phải làm sao." Nói xong , Tào bà đỡ liền tới giường, lại bị người Lý bà đỡ mang đến ngăn trở.
"Ngươi thật không hiểu được, đã nói một chuyện không nhọc hai chủ, ngươi chẳng lẽ biết ý tứ trong đó?" Soái- Đào Quân Trang
Tào bà đỡ mặt tức khí thành màu gan heo, đang định nói gì, Lý bà đỡ đã ôm nãi oa lại đây .
Trước tiên bà đem nãi oa phóng ở trong du xe , mới lại bên giường vén bố che trên người Ngọc Nương.

Không lâu sau, trong tay nâng một vật đi ra, trên mặt mang dáng tươi cười: "Nương nương phúc khí, đã đầy đủ ."
Hồng Điệp cầm một cái hộp gỗ tử nhận lấy, khép nắp lại.

Bên kia Lục Hy lại bưng nước nóng đến, Ngọc Thiền không tốn chút sức đem Ngọc Nương ôm đến chiếc giường êm , cho nàng lau sạch sẽ thân thể, lại thay xiêm y.

Cùng lúc đó giường đã sửa sang xong , mới lại đem Ngọc Nương lên giường.
Máu tanh cuối cùng cũng nhạt một chút, đắp chăn đơn mềm mại, Ngọc Nương đóng chặt hai mắt, như trút được gánh nặng .
Trong mơ mơ màng màng, Ngọc Thiền bưng chén gì đó đến, hầu hạ nàng uống xong.
Uống xong sau, nàng liền ngủ say sưa.
...
Cửa mở, Lý bà đỡ hướng ra phía ngoài báo tin mừng.
"Trắc phi nương nương sinh tiểu công tử, mẫu tử đều bình an."
Từ Trắc Phi còn đắm chìm vào việc bị Tiểu Bảo đánh hai bàn tay, lại bị mắng xấu xa, trong lúc khiếp sợ, nghe nói như thế, vô thức ngẩng đầu xem Tấn Vương phi.
Đều bình an, như thế nào liền bình an ? Như thế nào có thể bình an?
Từ Trắc Phi cho rằng mình hiểu rất rõ đích tỷ , nàng ta muốn hài tử, Tô Ngọc Nương tất nhiên sẽ không thể sống.

Nàng thậm chí dự định, nếu Tô Ngọc Nương chết , nàng ta có hai đứa bé, mình như thế nào cũng phải tranh một đưa.

Đều bình an, cũng chính là Tô Ngọc Nương không chết, sao lại không chết chứ! Soái- Đào Quân Trang
Tấn Vương phi đang xem hài tử.
Hồng Phỉ bưng khay đến.
Biết rõ bên trong quả nhiên là dược, tất cả tránh ra , Tấn Vương phi ngắm thuốc kia trên mặt cười: "Tô trắc phi có công ! Cho nàng nghỉ ngơi thật tốt, ta phái người vào cung báo tin."
Nếu đã sinh, tự nhiên không thích hợp lại chỗ này.

Tấn Vương phi đầu lĩnh liền ra ngoài , Liễu trắc phi chờ Tấn Vương phi ra cửa , cũng đứng lên ra ngoài.

Chỉ để lại Từ Trắc Phi ngồi ở chỗ kia, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
Nha đầu bên người nàng khẽ gọi nàng một tiếng, nàng mới phản ứng tới, thấy vương phi cùng Liễu trắc phi cũng đã đi , gấp rút đứng lên, mang nha đầu vội vã rời đi.
*
Trong phòng nhàn nhạt mùi vỏ quýt mùi thơm, mơ hồ còn có mùi tanh , nhưng đã cực nhạt .
Tấn Vương mặc thường phục xuất hiện ở giường, chậm rãi trên mép giường ngồi xuống.
Trong du xe một đứa trẻ đang ngủ say, đỏ rực , da vô cùng mịn màng, mặt mày có chút sưng.

Nàng lẳng lặng nằm ở trên giường, vốn đã có thói quen bụng bự đột nhiên xẹp xuống , cảm giác bỗng chốc gầy rất nhiều, làm cho người ta thấy đáng yêu , suy nhược, mỏng manh.

Sắc mặt có trắng, nhưng khí sắc còn tốt.

Soái- Đào Quân Trang
Ngọc Nương đột nhiên từ trong giấc mộng tỉnh lại, mở mắt đã nhìn thấy Tấn Vương.

Tâm tình có chút phức tạp, tựa hồ thiên ngôn vạn ngữ muốn nói, lại không biết nói gì.
"Làm sao ngươi biết có thể sử dụng Lý bà đỡ, không thể dùng Tào bà đỡ?"
" Lý bà đỡ có phải là chàng an bài, cố ý gạt người ?"
Hai thanh âm là cùng nhau vang lên, Ngọc Nương sớm cũng cảm giác không thích hợp , nàng thật đau, nhưng tuyệt đối không có như Lý bà đỡ nói nghiêm trọng vậy.

Vừa mới bắt đầu bởi vì trong lòng quá sợ không có chú ý cái nào, nhưng khi Lý bà đỡ kiểm tra hạ thân, thời điểm đó nàng cùng đối phương đều trông thấy quần lót dính máu.
Rõ ràng thấy máu, Lý bà đỡ lại ngoảnh mặt làm ngơ nói linh tinh, Ngọc Nương cảm giác không thích hợp.

Cho đến khi Tào bà đỡ đoạt việc, nàng để Lý bà đỡ giúp mình đỡ đẻ.
Tấn Vương chỉ từ trong mắt dẫn theo chút cười, cũng không nói, tựa hồ đang đợi Ngọc Nương nói.
Nàng suy nghĩ một chút, mới nói: "Lý bà đỡ là vương phi đưa tới, lại cũng nói là Tấn Dương Hầu thế tử phu nhân quen dùng.

Vương phi nếu muốn hại ta, nàng cũng không thể nào giội nước bẩn lên mình, còn kéo Tấn Dương Hầu phủ xuống nước, cho nên cảm thấy Lý bà đỡ có thể dùng ."
Tấn Vương xoa má nàng, cười nói: "Còn coi như ngươi không ngu ngốc."
Ngọc Nương không cam lòng miệng động động, ngươi mới ngốc.

Bất quá không có dám nói ra.
Nàng còn muốn nói thì lúc này Phúc Thành từ bên ngoài đi vào: " Ở trong dược có bỏ này nọ , nha đầu kia đã bị bắt lại , Tào bà đỡ cũng có người trông chừng."
Ngọc Nương lập tức nghi ngờ, nguyên lai vương phi thật muốn ra tay, nàng còn thật cho là mình nghĩ nhiều .
" Tào bà đỡ không phải là Phúc nội thị tìm đến ?"
"Là lão nô tìm đến ." Phúc Thành cười híp mắt nói: "Lão nô tìm nàng xong lại có người đi tìm nàng ."
Cho nên nói, Lý bà đỡ mới là người được chọn , Tào bà đỡ là bia đỡ ?
Cái này gọi minh tu sạn đạo, ám độ trần thương? Soái- Đào Quân Trang
Ngọc Nương cảm thấy thật phức tạp, nàng nên ăn , lại ngủ một giấc là tốt nhất.
Tác giả có lời muốn nói: nhị bảo là nam hài.

Cá nhân ta cảm thấy nhượng Tiểu Bảo mang đệ đệ cùng Tấn Vương đối nghịch, này loại hình ảnh so sánh manh.

< ( ̄︶ ̄ )>
Tam bảo là muội muội đi, có hai cái ca ca đau.
~
Thỉnh cầu cái dinh dưỡng dịch.

Soái- Đào Quân Trang
Cảm ơn các vị thân ái sấm, cho các ngươi tiêu pha , kỳ thật đặt chính là đối tác giả tối đại ủng hộ ..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK