Quay người lại, tôi nhìn thấy Kiều Kiều vẫn ngồi ngây ngốc ở đó, ánh mắt mông lung, giống như con mắt bị chọc tức, giống như vừa mới bị xã hội đen cưỡng hiếp, còn đang khóc rống lên. A Trạch bên cạnh nhếch mép cười đắc ý, nhìn biểu tình trên mặt hắn, hận không thể lấy điện thoại ra chụp một tấm bộ dạng của Kiều Kiều. Tôi bước tới , nhưng Kiều Kiều vẫn đang lẩm bẩm một mình: “Mắt của ta … Mắt của ta…” Tôi tiến lên đá nhẹ vào người cô ấy, Kiều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.