Xứng đáng không? Tôi nhắm mắt lại, rồi lại mở ra tiếp tục nhìn lên trần nhà. Tôi thậm chí không dám nhắm mắt lại, bởi vì vừa nhắm lại, liền phảng phất như nhìn thấy Kim Hà đứng trước mặt tôi, giọng điệu lạnh như băng nói với tôi: "Ta thật có lỗi với ngươi, Tiểu Ngũ.” Ta thật có lỗi với ngươi? Ta thật có lỗi với ngươi! Khóe miệng tôi vô thức nhếch lên một nụ cười, sau đó ánh mắt dừng lại trên mặt lão béo, chậm rãi nói: "Ta... không biết." Khuôn mặt lão béo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.