Mục lục
Thần Y Phục Thù!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 125

Đây là chuyện buồn cười cỡ nào?

Càng buồn cười hơn chính là, cô từ nhỏ đến lớn sống dưới một gia đình như vậy, cũng biến thành bộ dáng như vậy.

Một bên khác, sau khi Lăng Việt và Mục Y Nhân dùng cơm xong thì từ biệt nhau.

“Hôm nay thật sự cảm ơn anh! Nếu không có ánh, chỉ sợ tôi không thể cầm được di vật gia tộc người yêu của tôi. Mặt khác cũng không có khả năng sẽ có cơ hội đạt được công nghệ thêu thùa thời cổ đại.”

“Cô quá khách khí, chẳng phải cô đã mời tôi ăn cơm hay sao? Giữa chúng ta hòa nhau.”

“Khó mà làm được, về sau có cơ hội, tôi vẫn còn muốn cám ơn anh.”

“Vậy thì cô nên nghiên cứ cho tốt công nghệ thêu thùa, nếu sau này có thể bán chạy được, nói không chừng tôi còn muốn dựa vào cô để kiếm một số tiền lớn!”

Mục Y Nhân cười cười.

“Anh yên tâm đi, chỉ cần kiếm được tiền, tôi nhất định sẽ không bạc đãi anh!”

Lăng Việt gật gật đầu, quay người lên xe, cùng ba người Minh Thừa rời đi.

Tú Nhi nhịn không được nghi ngờ hỏi:

“Thiếu chủ, vì sao ngài không nhận Mục tiểu thư?”

Minh Thừa cười hắc hắc, nói:

“Thiếu chủ đã nói qua, ngài ấy muốn chờ đến lúc nắm giữ được Giang Châu, sẽ cầu hôn với Mục tiểu thư! Ngài ấy muốn đem tất cả những thua thiệt từ trước cho đến nay của Mục tiểu thư bù đắp cho cô ấy!”

Tú Nhi nhịn không được lắc đầu, thở dài một tiếng, nói:

“Thiếu chủ, có lúc nữ nhân muốn, không nhất định là những thứ phù phiếm ở trên đời. Có lẽ bọn họ chỉ cần một người bầu bạn với họ đến cuối cuộc đời!”

Lăng Việt nhìn những cây đèn đường đang không ngừng lóe lên ở bên ngoài cửa sổ, cười nhạt một tiếng.

“Có lẽ như vậy! Nữ nhân và nam nhân vẫn là không giống nhau!”

Nữ nhân sẽ đem tất cả những gì của mình đều cho nam nhân!

Bởi vì nam nhân chính là thế giới của nữ nhân!

Nhưng nam nhân sẽ đem toàn thế giới đều đoạt đến, đưa cho nữ nhân!

Nắm toàn bộ Giang Châu, chiếm lấy thiên hạ.

Sắp trở lại khách sạn lớn Giang Châu, đi ngang qua một con đường mới, bầu không khí có mấy phần quỷ dị, xe chậm rãi dừng lại.

Tài xế hô:

“Thiếu chủ, con đường phía trước bị phong tỏa rồi!”

Lông mày của Tú Nhi hơi nhíu.

“Kỳ quái, lúc trước rõ ràng không có bị chặn mà?”

Lập tức ánh mắt của Lăng Việt và Minh Thừa híp lại.

“Thiếu chủ, để thuộc hạ đi xuống xem sao.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK