Mục lục
Thần Y Phục Thù!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 202

“Trời ơi, thật mạnh!”

“Đây là… Thần tiên hạ phàm sao?”

Mọi người chung quanh không nhịn được hít sâu một hơi.

Một số phú hào có chút kiến thức cũng cảm thấy rung động không thôi, chứ đừng nói chi là những thôn dân chưa bao giờ tiếp xúc qua người tu luyện Võ đạo, họ càng bị dọa đến há to miệng, vẻ mặt như gặp quỷ!

Mọi người trong Lăng gia đều đã hoá đá!

Lăng Tuyết còn trợn đôi mắt lên thật lớn, có thủ đoạn như thế còn là người không?

Trong những người ở đây, chỉ có Lăng Việt vẫn không có chút rung động nào.

Khi một đợt tro bụi thổi đến, hắn khẽ hừ một tiếng, lớp tro bụi cao hơn hai mét, như sóng biển lại biến mất trong nháy mắt, đã phân tán ra hai bên.

Chiêu này lại khiến tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi.

Tô Hoành cũng không nhịn được hơi nheo mắt lại.

“Không ngờ ngươi cũng có chút bản lĩnh, khó trách có thể giết chết sư đệ Diệp Thành! Nhưng đáng tiếc, chung quy ngươi vẫn còn quá trẻ! Lấy thiên phú của ngươi, nếu may mắn bái vào môn hạ sư phụ ta thì ngày sau nhất định có tương lai rộng mở! Nếu ngươi như chấp nhận, ta có thể làm người dẫn đường cho ngươi! Đồng thời chuyện ngươi giết chết Diệp Thành coi như bỏ qua!”

Lời nói này cực kỳ ngạo mạn, cứ như trong mắt ông ta, Lăng Việt chỉ là một con kiến có thể tùy ý bóp chết.

Lăng Việt vẫn rất lạnh nhạt, không vui không giận.

“Ta cũng muốn tìm một sư phụ, chỉ tiếc… Dù sư phụ ngươi rửa chân cho ta, ta còn lười muốn.”

Ánh mắt Tô Hoành trầm xuống, lại trừng lớn đôi mắt, ánh mắt đanh như kiếm, ép thẳng về hướng Lăng Việt!

“Nếu đã như vậy, thế thì không cần nhiều lời! Chuẩn bị xong chưa? Đường Hoàng Tuyền đã mở ra cho ngươi!”

Vừa dứt lời, chân ông ta điểm nhẹ một bước, thân thể chậm rãi bay lên không, đứng ngạo nghễ giữa không trung hơn mười mét cao.

Chiêu này đáng kinh ngạc đến cỡ nào? Đã dọa ngất mấy thôn dân ở đây,

Mà ngài Tôn đứng sau đám người lại nhịn không được nheo mắt lại, cười nhạt và nói: “Đứng lơ lửng trên không? Võ Thánh? Không hổ là đồ đệ của Tô Yên Nam, cũng có mấy phần thực lực!”

Cục trưởng Tào nghe thấy hai chữ ‘Võ Thánh’ thì không nhịn được run lên một cái. Ông cũng có nghe loáng thoáng về cách phân chia cảnh giới võ giả!

Võ Thánh không phải cảnh giới mà người bình thường có thể đạt tới!

Võ Thánh nào mà không phải được trời ưu ái? Dựa vào thiên phú không gì sánh kịp, lại thêm sự chăm chỉ ngày ngày đêm đêm thì mới có thể đạt tới.

“Thầy Tôn, Tô Hoành này là Võ Thánh sao! Vậy chẳng phải lần này Lăng Việt gặp phiền phức rồi?”

Tôn Cao Quan cười ha ha.

“Tào, đừng hiểu lầm. Mặc dù Võ Thánh trâu bò, nhưng cũng không sánh bằng Lăng Việt!”

“Cái gì? Võ Thánh cũng không đánh lại Lăng Việt? Rốt cuộc hắn mạnh đến cỡ nào?”

“Anh hoàn toàn không biết gì về sức mạnh của thiếu tướng Long Tổ!”

Cục trưởng Tào nghe ngài Tôn nói xong thì vô cùng chấn động, nhìn thoáng qua người thanh niên đang đứng đứng ở nơi đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK