Chương 237
Nhìn thấy động tác của cô, Thiếu chủ Thiết Quyền cười lạnh.
“Đừng ngốc! Cô không trốn thoát được! Tôi là người tu luyện, có ta ở đây thì cái trâm ngực nho nhỏ kia căn bản không có cách giết chết cô!”
Lời vừa nói ra, Mục Y Nhân trong lòng, càng thêm tuyệt vọng.
Nhưng ngay lúc này, điện thoại trong túi Thiếu chủ Thiết Quyền lại đột nhiên vang lên.
Gã không khỏi khẽ nhíu mày, móc điện thoại ra không kiên nhẫn nói: “Alo? Không phải tôi đã nói rồi sao? Không có việc gì đừng đến phiền tôi?”
Đầu bên kia điện thoại trực tiếp truyền tới một tiếng quát lớn: “Phiền cái đầu mẹ mày! Thứ ngu ngốc nhà mày! Mày gây đại họa! trăm ngàn năm cơ nghiệp của Thiết Quyền Môn của chúng ta sắp bị hủy trong tay thằng ngu này rồi!”
Sắc mặt Thiếu chủ Thiết Quyền thật lạnh lẽo: “Khốn kiếp! Ta là Thiếu chủ, ông dám can đảm nhục mạ tao?”
“Còn thiếu chủ cái gì! Thằng ngu! Lão phu mắng mày còn nhẹ! Có phải mày đã bắt Mục Y Nhân, mày có biết nó là phu nhân của Thiếu chủ Quỷ Cốc không?”
“Hừ! Tất nhiên ta biết, nhưng đã sao?”
“Mày — —! Mày thật là hại giết chúng ta! Thiếu chủ Quỷ Cốc đã đi tìm mày, bây giờ mày mau thả Mục Y Nhân ra, nói không chừng còn có khả năng cứu vãn! Bằng không Thiết Quyền Môn chúng ta sẽ triệt để xong đời!”
Thiếu chủ Thiết Quyền khịt mũi coi thường, khinh thường cười một tiếng: “Đám kém cỏi các người thật sự muốn nâng Thiếu chủ Quỷ Cốc chó má kia lên trời! Hắn là thiếu chủ, ta cũng là thiếu chủ, sao ta lại sợ hắn? Nếu hắn dám tới thì ta sẽ làm thịt luôn hắn! Cũng không cần nói chuyện gì nữa!”
“Mày — —! Mày có biết Thiếu chủ Quỷ Cốc đã đánh gãy hai tay Thất trưởng lão, còn giết Nhị trưởng lão không?”
“Cái gì?”Thiếu chủ Thiết Quyền lập tức sững sờ, sắc mặt hơi cứng lại.
“Làm sao hắn giết bọn họ được?”
“Giết trong nháy mắt! Nhất kích là giết được! Thằng ngu này, cả Thất trưởng lão mà mày cũng đánh không lại, mày còn dám trêu chọc hắn? Chọc giận hắn thì toàn bộ Thiết Quyền Môn chúng ta không ai giữ được mày!”
Trong lòng Thiếu chủ Thiết Quyền run lên, trên mặt rốt cục cũng xuất hiện chút bối rối.
“Cái này… Sao có thể? Hắn chỉ là một thiếu chủ mà thôi, tuổi tác không lớn, sao lại lợi hại như vậy? Thất trưởng lão và Nhị trưởng lão đều là cao thủ cấp bậc Võ Thánh! Hắn… Sao hắn có thể giết chết Võ Thánh?”
“Con mẹ nó mày còn nhiều lời! Tranh thủ thả người! Không thì Thiết Quyền Môn chúng ta đều xong đời!”
Đầu tóc của thiếu chủ Thiết Quyền lập tức nổ tung.
“Cái này… Tại sao có thể như vậy? Hắn chỉ là một thiếu chủ, sao có thể lợi hại như vậy?”
Đang nghĩ ngợi, trên bầu trời xa xăm có một luồng sát ý sắc bén cùng cực đã tràn tới. Thiếu chủ Thiết Quyền lập tức run lên một cái.
“Cái gì… Tên này thật sự tới? Thật là sát ý đáng sợ! Không được, mình không thể ở lại chỗ này nữa, mình phải đi nhanh!”