“Em là loại người điển hình của việc muốn giữ thể diện mà chịu khổ.” Một lát sau, trong phòng bếp trong nhà truyền ra thanh âm Tống Lam. Cùng phiêu tán ra còn có mùi hương ngọt ngào của hoa quả, Lục Tương nhắm mắt lại, cẩn thận ngửi ngửi. Đúng vậy, đây mới là hơi thở thức ăn nên có, cô hoàn toàn không hiểu lúc dạ tiệc đến tột cùng là Cao Nguyên dựa vào cái gì mà lộ ra vẻ mặt tràn đầy tự tin như vậy. Bất quá thay vì nói là tức giận, chi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.