Lãnh Tư Thành một người đứng ở đằng trước, thần thái lạnh nhạt, ánh mắt cao ngạo, chỉ có khóe miệng gợi lên một chút ý cười như có như không, một động một tĩnh đều như là đang quay chụp, không phải minh tinh, lại còn muốn quang mang loá mắt hơn minh tinh!
Mà một đám người này, cũng rất có mục đích, di động tới nơi bọn họ quay quảng cáo!
Quả nhiên, quả nhiên Lãnh Tư Thành, là đi về phía bọn họ quay quảng cáo!
Lúc này cô mới nhớ tới, trung tâm thương mại bọn họ quay lần này, tựa hồ, cũng có tập đoàn Lãnh thị nhập cổ phần! Nói cách khác, Lãnh Tư Thành là chủ nhân tòa nhà bách hoá này!
Còn không chỉ có một mình Lãnh Tư Thành! Chờ sau khi Lãnh Tư Thành xuống thang máy, phía sau anh, lại còn đi theo một đám người cầm camera, tấm phản quang cùng microphone, thoạt nhìn như phóng viên! Như là cũng đang quay tiết mục!
Cố Thanh Thanh ở trong đám người, vừa thấy được loại tình huống này, lập tức sợ tới mức liên tục lui về phía sau!
Cho dù cô biết, Lãnh Tư Thành cũng không phải vì cô mà đến, nhưng là, chẳng may chờ lát nữa anh nhìn thấy cô thì sao?
Cô vừa cúi đầu, vừa lui về phía sau, Trương Dư Hi bên cạnh cô phát hiện trước, nhỏ giọng hỏi: “Thanh -- Cố tổ trưởng, làm sao vậy?”
“Tôi, thân thể tôi không quá thoải mái, muốn đi toilet một chuyến.” Cố Thanh Thanh tận lực đè thấp mũ lưỡi trai, để mũ che khuất mặt của cô.
Lúc cô đang lui về phía sau, Lâm Chu Dật bên cạnh cũng nghe được, thấy được. Nhìn thấy cô che dấu lên nửa bên khuôn mặt trắng bệch, trong ánh mắt mơ hồ tựa hồ có chút kinh sợ.
Tuy rằng không biết tại sao lại như vậy, nhưng là, ấn đường nhăn lại của Lâm Chu Dật thực mau giãn ra, sau đó cố ý thực quan tâm hỏi: “Cố tiểu thư, làm sao vậy?”
“Thân thể cô ấy có điểm không thoải mái, Lâm tổng……” Cố Thanh Thanh không dám trả lời, Trương Dư Hi giúp cô nói.
Lãnh Tư Thành hẳn là đi về phía bọn họ quay quảng cáo, Cố Thanh Thanh đi toilet, liền không thể tận mắt nhìn thấy anh.
Lâm Chu Dật cười cười -- dù sao, ngày tháng sau này còn trường, có rất nhiều thời điểm thử chuyện của cô, “Nếu không thoải mái, liền đi nghỉ ngơi trước một chút, chi là quảng cáo còn chưa quay xong, cô cũng đừng nhân cơ hội trốn a!”
“Sẽ không, cám ơn Lâm tổng.” Cố Thanh Thanh hạ giọng, đầu cũng không nâng, thực mau thối lui đến một bên.
Cố Thanh Thanh cũng sẽ không thật sự đi toilet, cô lánh khỏi đám người, lặng lẽ từ bên kia ngồi thang máy lên lầu, sau đó, lại vòng lại đây, trốn đến sau bảng quảng cáo của một cửa hàng ở lầu hai, lẳng lặng nhìn trạng huống lầu một.