Từ Tử Câm nhìn Nhiếp Chi Ninh gật đầu, vẻ mặt lập tức ngọt ngào. Muốn tìm Lãnh Tư Thành cắt bánh kem, quay đầu vừa nhìn, ánh mắt Lãnh Tư Thành tương đối -- vi diệu, khổ đại cừu thâm cau mày, tựa hồ đang nỗ lực suy nghĩ gì đó. Từ Tử Câm lắc lắc cánh tay anh: “Anh Tư Thành, cắt bánh kem!”
Lãnh Tư Thành gật gật đầu, trong tay cầm thanh dao cắt bánh kem, vạch trái vạch phải trên không trung, sau đó hoa hoa lệ lệ chặn ngang cắt đứt, cắt lệch bốn chữ “Bách niên hảo hợp” dùng sốt dâu tây viết trên bánh kem……
Lãnh Tư Thành còn nheo đôi mắt lại, “Ngượng ngùng, tôi cắt sai rồi, lại cắt một dao.” Lại một dao đi xuống, ba chữ “Từ Tử Câm” cũng bị anh cắt loạn, chỉ còn lại có ba chữ “Nhiếp Chi Ninh” lẻ loi ở một bên……
Dưới khinh bỉ của một vòng người, Lãnh Tư Thành không hề áy náy cầm lấy người tí hôn làm từ kẹo trên bánh kem -- hơn nữa chỉ lấy phần nam hài, không chút do dự đặt ở trong miệng nhai “rộp” một tiếng, tư thái như là muốn ăn Nhiếp Chi Ninh, vừa nhai còn vừa nói: “Ừ, hương vị không tồi.”
Lúc sau lại rót champagne, không ai lại mời Lãnh Tư Thành đi mở chai rượu thứ nhất. Sợ tiểu tử này vừa không cẩn thận, phỏng chừng toàn bộ tháp champagne sẽ bị anh lật đổ toàn bộ.
Chờ đến chia bánh kem xong, tháp champagne cũng rót ngược, phục vụ cũng bắt đầu phân phát champagne, phần giữa sảnh được dọn dẹp, dàn nhạc lần nữa tấu vang âm nhạc thoải mái, Từ Từ Câm và Nhiếp Chi Ninh làm vai chính đêm nay, tân nhân đính hôn, tự nhiên phải chuẩn bị nhảy điệu nhảy thứ nhất.
Ngoại trừ bọn họ, người được chú ý nhất, tự nhiên là Lãnh Tư Thành.
Từ khi Lãnh Tư Thành cắt bánh kem xong liền vẫn luôn ngồi ở trên sô pha trong góc tiệc, khuỷu tay chống lên cánh tay nâng đỡ đầu mình, một cái tay khác nắm một ly champagne, vẫn luôn lắc lư ly rượu, cũng không uống, cứ vẫn luôn nhìn ánh sáng rượu champagne lay động, không biết ở suy nghĩ cái gì.
Không ít phụ nữ nhìn thấy anh một mình, có nghĩ thầm đi lên kết bạn với anh. Những lời vừa rồi của anh, tất cả mọi người đều nghe được. Các cô lại không tin, Lãnh Tư Thành lãng tử quay đầu, thật sự một lần nữa sủng ái người vợ tào khang kia của mình, dù sao, ở trường hợp chính thức như vậy, vẫn là muốn giữ gìn mặt mũi của “Lãnh phu nhân” một chút. Có khả năng nhất chính là -- Trần Văn Tiệp, bạn gái bây giờ kia của anh, thất sủng.
Cô ta thất sủng, đương nhiên chính là cơ hội của mình! Bọn họ hiểu rõ, có lẽ đời này bản thân cũng không thể lên làm Lãnh phu nhân, nhưng kia thì thế nào? Đây chính là Lãnh Tư Thành! Cho dù lúc đang bàn kinh doanh, có anh giúp đỡ nói một hai câu lời nói, đều có thể có trợ giúp cực đại!
Có một hai người tự cho xinh đẹp, giơ ly rượu tiến lên: “Lãnh tổng, không biết tôi có vinh hạnh, cùng ngài uống một ly rượu, khiêu vũ một điệu hay không?”
Cô ta giơ ly rượu tiến lên, đang tự cho là mỉm cười ôn nhu hào phóng nhất, tay giơ ở giữa không trung -- giơ một phút đồng hồ, hai phút, cũng không có nhìn thấy Lãnh Tư Thành giương mắt nhìn cô ta một giây.