Cô nghe xong liền nhếch mép lên mà cười... khi mọi người thấy nụ cười này của cô liền có chút sợ hãi và tò mò không biết cô cười vì điều gì, ai cũng đưa mắt khó hiểu nhìn cô.
Đột nhiên Tạ Chấn Khang lên tiếng:
- Tiểu Nhi... theo anh được biết hắn ta đang muốn hợp tác với tập đoàn của em phải không?
Cô gật đầu, Tạ Chấn Khang tiếp tục nói:
- Tiểu Nhi, em vẫn muốn tiếp tục sao... anh biết, nhưng hắn ta quá nham hiểm và xảo quyệt... anh sợ hắn ta sẽ làm khó dễ cho em đó, hắn ta không như em nghĩ đâu, hắn là một tên ác quỷ đội lốt chứ không phải con người đâu, nếu em tiếp tục thì hãy cẩn thận.
Cô trầm ngâm một lúc thì lên tiếng:
- Anh Khang, anh biết tính em mà... một khi em đã hứng thú thì sẽ không ai ngăn được em cả. nếu hắn muốn chơi thì em chơi cùng với hắn, để xem cuối cùng ai sẽ là người thua cuộc trong trò chơi này... hắn tưởng có thể qua mặt được em sao, hắn đã quá khinh thường người khác rồi...người ta có câu " đừng khinh thường người khác khi mình không biết người đó là ai " nếu hắn không muốn mình gặp ông bà sớm thì cứ việc giở trò! Em Đây, Không Ngán Người Nào!
Mọi người đều sợ cái khí chất khủng khiếp này của cô, nhưng nếu ai muốn hãm hại gia đình cô bằng cách chơi trò chơi, thì cô sẽ dùng lại chiêu này để hạ người đó.
Bùi Hoàng Phát hắn ta nghĩ có thể hạ được cô bằng cách nhắm vào gia đình cô thì hắn ta đã quá xem thường người khác rồi... đặc biệt đừng quá xem thường đối thủ của mình, trước khi bản thân chưa biết về họ.
Nếu hắn muốn chơi thì cô sẽ chơi cùng với hắn, nhưng cô không biết đến lúc trò chơi kết thúc thì hắn không biết còn nguyên vẹn hay không...vì hắn đã quá xem thường cô rồi.
- Anh Khang, anh không cần phải lo cho em... vì em biết em nên làm gì, nếu hắn ta dám có ý định hại mọi người thì hắn xác định sẽ đi gặp ông bà sớm hơn một tí... anh biết tính em rồi, rằng em không biết nói xuông, em nói được làm được,... nếu hắn muốn chơi... thì okie, em chơi cùng với hắn!
Mọi người biết cô đang tức giận, nhưng cô phải kiềm nén vì ở đây có rất nhiều người, đặc biệt có ở đây cô không làm gì, nhưng trong lòng nóng như lửa đốt... cô bây giờ chỉ muốn tới chỗ bang hắn mà săn bằng thôi.
Hoắc Thiên Trân lên tiếng:
- Tiểu Nhi, mình biết cậu đang rất bực mình, nhưng không vì thế mà cậu làm mình bị thương được, nếu cậu muốn thả con tép bắt con tôm...thì cậu phải bắt được hổ con trước sau đó mới tiến hành bắt hổ mẹ.
- Ha... mình mong đến ngày đó quá, ngày mà hắn ta phải nhận lấy hậu quả của mình khi đụng phải người không nên đụng.
Cô nhếch mép khinh bỉ, mọi người đều rùng mình trước điệu cười này của cô, bởi vậy trong thế giới ngầm không một người nào dám đụng vào cô, nhưng có một số người không biết trời cao đất dày là như thế nào nên mới có gan lớn mà chọc phải vào cô.
Buổi tiệc vẫn xảy ra bình thường nhưng có khi lại vui hơn, trời đã sập tối mỗi người đều ra về, còn bọn cô thì vẫn còn nén lại, sau khoảng 30 phút bọn cô liền ra về, nhưng Hoắc Thiên Trân sẽ ở lại đây 1 hôm, sáng ngày mai cô quay trở về bang, vậy là trên xe chỉ còn cô và Tạ Chấn Khang.
Sau khi tạm biệt Hoắc Thiên Trân, cả hai lên xe mà chạy về bang, trên đường đi Tạ Chấn Khang hỏi cô.
- Tiểu Nhi, e có kế gì sắp tới không, chứ hắn ta lộng hành quá rồi... anh không thể để yên cho hắn ta được...ah sắp nhịn không nổi rồi,...anh nghe được tin là hắn ta đang lên kế hoạch cướp hàng của mình để chiếm thành của riêng, em thấy sao... nếu ngày hôm đó anh bắt lấy hắn rồi giải về bang... tùy ý em xửa, em thấy thế nào!
- Tùy anh.
- Ò, em nói vậy tức là anh được quyền phải không,... làm bất cứ điều gì miễn sao bắt được hắn về thôi đúng không, Đại tỷ!
- Vâng, thưa Tạ Nhị Thiếu Gia!
Cả hai liền nở một nụ cười rạng rỡ trên môi, xuyên suốt 1 chặng đường cả hai nô đùa nhau rất nhiều, cả hai rất vui vẻ... sau khoảng 30 phút thì cũng đã tới bang... khi thấy cô và anh bước xuống xe thì vệ sĩ liền đứng ra 2 bên và cúi người 180° độ để chào cô và anh... ở trong thế giới ngầm này tất cả giang hồ trong ngoài hay trong tối đều không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ người này là Đại tỷ bang Hắc Miu - Tứ Tiểu Thư của gia tộc Trương gia...Trương Ngọc Nhi!
Về bang cũng đã tối khuya, cả hai trở về phòng của mình, cô đóng cửa phòng mình và bắt đầu vệ sinh cá nhân rồi trở về bàn làm việc, khi mở máy tính lên thì phát hiện Trương gia đã thành công xây dựng công ty con, tính đến thời điểm hiện tại Trương gia đã nắm giữ 20 công ty con và 10 công ty lớn nhỏ trải dài khắp thế giới nhưng chỉ có một tập đoàn chính là ở thành phố A này!
Hãy LIKE 👍 cho mình nhé
( RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA VỚI CÔ VÀ) ________( ANH TIẾP THEO ĐÂY)________
MỜI CÁC BẠN ĐÓN TIẾP CHƯƠNG 129 ❤
Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình mong mọi người sẽ ủng hộ mình ạ ❤