Anh đứng chờ được 20 phút thì có một người phụ nữ tầm 40 tuổi bước ra khỏi sân bay, những bước chân của bà ấy đi đều toát lên sự quý phái và thanh lịch nhưng cũng đầy bí ẩn và lạnh lùng!
A Hào khi thấy bà ấy thì liền cúi người xuống và thưa Trương Phu Nhân, bà ấy gật đầu và nở nụ cười rất đẹp và nói:
- A Hào, lâu rồi không gặp con, con vẫn khỏe chứ.!
- Dạ, con chào Trương Phu Nhân ạ, con vẫn khỏe ạ, còn người vẫn khỏe chứ ạ!
- Ta vẫn khỏe, cảm ơn con, à mà từ nãy giờ ta ko thấy A Hải đâu cả!
- Dạ, A Hải ko đi theo con tới đón Trương Phu Nhân ạ, tại công ty còn rất nhiều việc quá nên em trai con không tới đón Trương Phu Nhân được ạ!
- Ừ, ta hiểu rồi, thôi cũng đã trưa rồi, chúng ta mau về Trương Gia thôi!
- Dạ
Phải, Trương Phu Nhân bà ấy là Trương Tuyết Sương em gái của Trương Minh Vũ, bà ấy mới đi du lịch về nên chưa biết được sự việc cách đây 3 năm về trước?
Sau 30 phút, thì mọi người đã về tới Trương Gia rồi, tất cả mọi người đều bước ra nghênh đón bà! có người còn tặng hoa cho bà nữa, sau khi chào hỏi xong rồi mọi người đều tách ra để làm những công việc riêng của mình
Bà bước vào nhà thì bà mới chợt nhận ra từ nãy tới giờ bà không thấy cô đâu! bà liền hỏi Trương Minh Vũ:
- Anh hai, sao mà em không thấy Tiểu Nhi đâu hết vậy, con bé đang ở công ty hả, vậy thì chút em qua công ty tìm con bé cũng được?
- Tiểu Sương à, con bé....?
- Tiểu Nhi bị làm sao hả anh?
- Con bé...con bé đã mất tích cách đây 3 năm rồi.!
- 3 năm qua anh luôn tìm kiếm con bé nhưng đều thất bại cả, những dấu vết của Tiểu Nhi giống như có ai đó nhúng tay vào vậy, anh và Tiểu Hoàng tìm đủ mọi cách nhưng đều không có dấu vết nào cả! thời điểm bây giờ anh vẫn tìm kiếm con bé nhưng không có một tin tức nào!
Nghe ông nói vậy Trương Tuyết Sương rất bất ngờ mà chút xíu nữa thôi bà đã ngất xỉu rồi, đứa cháu mà bà yêu thương nhất đã mất tích được 3 năm, anh hai của bà đã huy động lực lượng đàn em khắp mọi nơi để tìm kiếm nhưng 3 năm qua không một tin tức hay một dấu vết nào của cô cả!
Bà đau lòng mà rơi nước mắt, bà đã bảo Trương Minh Vũ kể lại chuyện xảy ra với cô vào 3 năm trước không xót một chữ nào, kể cả đầu và đuôi đều kể lại cho bà nghe!
1 tiếng sau: Trương Minh Vũ đã kể lại hết cho bà nghe về chuyển xảy ra vào 3 năm trước
Từ lúc xảy ra chuyện ở đám cưới của Phạm Minh Khánh và tới lúc cô ta vào Trương Gia ở, nhưng bà bất ngờ một chuyện là?
Ngày mà bà lên máy bay định cư với chủ tịch Phạm Thị cũng tức là chồng của bà và cũng đã được 3 năm rồi.!
Bà thấy thế liền hỏi Trương Minh Vũ mà câu trả lời của ông khiến cho bà rất sốc:
- Anh Hai, anh còn nhớ ngày mà Tiểu Nhi dọn đi không?
- Ờ, hình như là ngày 25 tháng 10 thì phải, con bé bỏ đi và nhờ bác quản gia thu dọn đồ đạc giùm mình nhưng khi Tiểu Hoàng tìm con bé thì đúng ngày hôm đó con bé đã mất tích cho tới nay đã được 3 năm!
- Cái gì, ngày hôm đó cũng là ngày 2 vợ chồng em lên máy bay mà cũng dự định là sẽ ở bên đó luôn, còn đôi vợ chồng Tiểu Khánh thì ở đây để quản lý Phạm Thị! ôi tội nghiệp con bé quá, không biết bây giờ con bé như thế nào nữa, để em bảo Tiểu Khánh giúp một tay để có thể tìm thấy cô sớm hơn!
Và bà đã gọi cho Phạm Minh Khánh và kể lại hết mọi chuyện cho anh nghe, và anh hứa sẽ tìm thấy cô bằng cứ giá nào, và anh đã huy động tất cả đàn em của mình mà đi tìm kiếm cô khắp mọi nơi!
Nhưng kết quả khi Phạm Minh Khánh nghe được từ đàn em về cô là một con số 0, trong mấy ngày qua không một tin tức nào về cô cả? đúng như lời Trương Minh Vũ nói là cô giống như bốc hơi khỏi thế giới này rồi vậy.!
Còn về phía Trương Minh Hoàng anh vẫn như vậy, vẫn uống rượu để quên cô nhưng không được, anh càng uống thì càng lại nhớ cô thêm nữa, khi anh uống đã say rồi thì anh liền qua căn phòng mà ngày xưa cô từng ở rồi anh ngủ quên ở đó lúc nào cũng không hay luôn?
Căn phòng này anh và cô có rất nhiều kỷ niệm với nhau nên anh không cho phép bất cứ một ai dám bước chân vào căn phòng này nếu ai dám cãi lệnh và cho anh thấy được người đó ở trong căn phòng này mà không có sự cho phép của anh thì, nhẹ thì bị đuổi việc, còn nặng thì bị đưa vào nhà tù phía nam của Trương Gia
Mọi người ở Trương Gia khi nghe anh nói như vậy mà dám cả gan cãi lệnh thì sẽ bị những hình phạt đó, nên tất cả mọi người đều không dám bước chân vào căn phòng của cô dù chỉ là nửa bước
Nhưng chỉ có một người có thể vào căn phòng của cô mỗi ngày là bà quản gia, chỉ có bà mới có thể vào phòng của cô mỗi ngày mà không cần xin phép anh vì mỗi ngày bà vào phòng cô chỉ dọn dẹp và lau dọn sạch sẽ, bà hi vọng là sẽ có một ngày cô sẽ quay trở về và sẽ bước chân vào căn phòng mà mình đã ở suốt mấy năm qua.!
( RỒI CHUYỆN GÌ SẼ XẢY RA VỚI CÔ VÀ) ________( ANH TIẾP THEO ĐÂY)________
MỜI CÁC BẠN ĐÓN TIẾP CHƯƠNG 55 ❤
Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình mong mọi người sẽ ủng hộ mình ạ ❤