Mục lục
Chàng Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong một nhà nghỉ rất nhỏ, phóng tầm mắt nhìn ra rừng rậm, dường như khó có thể nhìn thấy, giống như vô hình vậy.

Mà người ở một mình trong căn phòng của nhà nghỉ này có thân phận đủ để khiến cho thành phố T rung động!

Nhưng bây giờ, anh ta lại ẩn nấp trong căn phòng nhỏ này, tham sống sợ chết, đâu còn khí chất cao ngạo và kiêu căng thường ngày.

Lê Thần Vũ nằm trên giường, hai mắt lạnh lẽo, vừa nghĩ tới Trần Xuân Độ anh ta đã nghiến răng nghiến lợi, tất cả những thứ này đều là do Trần Xuân Độ ban tặng!

Nếu như không có Trần Xuân Độ, làm sao anh ta lại đến mức phải ở trong một nơi cấp thấp dơ bẩn như vậy, với thân phận của anh ta, cho dù phòng tổng thống của khách sạn năm sao ở thành phố T cũng chỉ miễn cưỡng đạt yêu cầu của anh ta, là “Coi như có thể ở được.” trong miệng anh ta.

Bây giờ không giống như lúc trước, anh ta phải sống trong bầu không khí ẩm ướt dơ bẩn một ngày một đêm, bất đắc dĩ chỉ có thể cầu viện tổ chức thần bí ở Yên Kinh xa xôi, là người anh trai tuổi còn trẻ nhưng đã tỏa sáng.

Trong thương trường, Lê Thần Vũ như một con hổ mạnh mẽ không ai có thể ngăn cản, trong giới kinh doanh ở Yên Kinh thì danh tiếng ngút trời.

Lê Thần Yên là anh trai của Lê Thần Vũ, anh ta càng thần bí hơn Lê Thần Vũ vì làm việc trong tổ chức thần bí ở nước C, trong tổ chức Lê Thần Yên có vô số may mắn, được rất nhiều thế hệ trước yêu quý.

Dĩ nhiên danh tiếng của anh ta đã vượt qua rất nhiều tiền bối có tiếng tăm.

Lê Thần Yên lăn lộn ở quan trường như cá gặp nước, một bước lên mây, không thể đoán trước thành tựu trong tương lai.

Có rất nhiều nhân vật lớn tinh mắt suy đoán, có thể có một ngày Lê Thần Yên sẽ trở thành chúa tể một phương.

So với Lê Thần Vũ quỷ dị uy nghiêm đáng sợ, Lê Thần Yên trầm ổn hơn Lê Thần Vũ rất nhiều, nhưng lòng dạ và năng lực càng có vẻ khủng bố hơn.

Lê Thần Vũ không ngừng đuổi theo bước tiến của Lê Thần Yên nhưng vẫn chênh lệch Lê Thần Yên một đoạn khó có thể bù đắp, vì lẽ đó địa vị của Lê Thần Vũ ở gia tộc họ Lê hiển nhiên không cao bằng Lê Thần Yên.

Trong nội bộ gia tộc Lê Thần Vũ và Lê Thần Yên vẫn là quan hệ cạnh tranh, nếu ai có thể trở thành Đầu Lĩnh của gia tộc, rất có thể sẽ trở thành gia chủ tương lai của gia tộc họ Lê!

Vì vậy nếu không vào đường cùng, Lê Thần Vũ sẽ không cầu cứu với Lê Thần Yên!

“Trần Xuân Độ, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chờ đến khi anh trai tôi ra tay, cậu sẽ biết gia tộc họ Lê bị cậu khinh bỉ là những người cậu không chọc vào nổi, là quái vật khổng lồ mà cậu phải ngưỡng mộ!”

Lê Thần Vũ quay đầu nhìn về phía quán trọ ngoài cửa sổ, thấp giọng lẩm bẩm.

Ánh mắt anh ta sâu thăm thẳm mang theo ý lạnh, anh ta cảm thấy rất uất ức, mình đi từ Yên Kinh ngàn dặm xa xôi đến đây là để mở quyền phát triển bến cảng và sân bay trong tay tập đoàn Lê Thị.

Vốn tưởng rằng này dễ như trở bàn tay, Lê Kim Huyên biết được thân phận của anh ta thì sẽ chủ động dâng lên bằng hai tay.

Về phần người chồng phế vật trong truyền thuyết của Lê Kim Huyên càng không cần lo lắng.

Nhưng ai có thể ngờ mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, vượt xa dự liệu của anh ta.

Anh ta chẳng những không có được gì mà còn mất đi quá nhiều, ngay cả gốc rễ ở Thành phố T cũng bị mất, còn bị Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên điên cuồng làm mất mặt, quá nhục nhã!

Không ai ngờ đường đường là cậu hai của gia tộc họ Lê mà khi đối mặt với một xí nghiệp ở thành phố T thì sẽ lật xe, mất hết mặt mũi.

Trần Xuân Độ đã để lại cho Lê Thần Vũ một ấn tượng sâu sắc cả đời này khó có thể quên, thậm chí còn xóa sạch sự kiêu ngạo và tự tin của anh ta.

Bây giờ lại muốn anh trai tới chùi đít anh ta, với anh ta mà nói cũng là một loại đả kích.

“Anh Lê, mua được đồ ăn rồi.” Nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, Lê Thần Vũ cảnh giác, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói của người thuộc hạ thì lập tức thả lỏng cảnh giác.

“Vào đi.” Lê Thần Vũ đứng dậy mở cửa, nội tâm vô cùng uất ức, với Trần Xuân Độ là sự thù hận ngập trời, nếu không vì Trần Xuân Độ, làm sao anh ta lại đến mức phải ở trong một nơi dơ bẩn ẩm ướt như vậy,

Anh ta đã từng cười nhạo nơi này chỉ có giun dế dưới đáy xã hội mới có thể ở lại nên không thèm đến, phong thuỷ biến hóa, bây giờ người ở trong lại là anh ta.

Cửa phòng mở ra, một bóng người đứng ngoài cửa, ánh mắt Lê Thần Vũ quét tới, hai con mắt đột nhiên co rụt lại, lông tơ sau lưng dựng ngược lên!

Người thuộc hạ trợn mắt, giữa mày có một lỗ máu, cứng đờ đứng thẳng tại chỗ, mùi máu tanh nồng nặc.

“Ầm!”

Vẻ mặt người thuộc hạ khó có thể tin được, dường như chính anh ta cũng không ngờ mình lại cách cái chết gần như vậy!

“Ầm!”

Trần Xuân Độ một cước đá văng người thuộc hạ, bình tĩnh đứng trước Lê Thần Vũ, ánh mắt lạnh lẽo.

“Anh đừng lại đây!” Lê Thần Vũ nhìn thấy Trần Xuân Độ như gặp phải đại địch, hai con mắt đầy vẻ sợ hãi, đóng cửa lại.

“Ầm!”

Một giây sau, một tiếng vang thật lớn, cửa phòng bị nổ tung, Trần Xuân Độ từ từ rút chân lại, nhìn Lê Thần Vũ, khóe miệng gợi lên vẻ trêu tức.

Ánh mắt lạnh băng như đang nói, chạy? Cậu chạy thoát được sao?

Lê Thần Vũ miễn cưỡng lui về phía sau, Trần Xuân Độ bước lên từng bước ép sát anh ta, mở miệng nói, “Này, cậu Lê, cậu chạy cái gì?”

“Trần Xuân Độ! Nếu anh dám đụng vào tôi, chắc chắn anh trai tôi sẽ không buông tha cho anh đâu!” Lê Thần Vũ quát lên.

“Anh trai cậu?” Trần Xuân Độ cười lạnh một tiếng, “Cho dù Thiên Vương lão tử có đến, ông đây cũng giết không tha!”

“Anh!” Lê Thần Vũ vừa tức vừa sợ, anh ta đã thấy sức mạnh của Trần Xuân Độ, mạnh hơn đại đa số cao thủ bên cạnh anh ta nhiều!

Nhưng lời nói của Trần Xuân Độ quá phản nghịch! Vô cùng hung hăng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK