Mục lục
Chàng Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi người kia đi vào, trong lòng Lê Kim Huyên hơi run lên, cô ngướng mắt nhìn.

Nguy cơ được giải trừ, lòng Lê Kim Huyên lại bắt đầu lo cho Trần Xuân Độ.

Dù biết có Tô Loan Loan bảo vệ anh mới được an toàn nhưng bên người này cũng là tứ cố vô thân.

Khi nhìn về phía bóng người kia, trái tim Lê Kim Huyên nhưng đột nhiên bị bóp chặt, trở nên hoảng loạn khó nén.

Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người nọ, lúc này Lê Kim Huyên mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Về phần Lê Thần Yên, khi nhìn thấy bóng người kia, khuôn mặt anh ta trở nên cứng ngắc, ngây ra như phỗng!

Trần Xuân Độ!!

Lê Thần Yên lòng dạ thâm sâu, trước giờ chưa từng để lộ vui buồn trên mặt, thế mà lúc này nhìn thấy Trần Xuân Độ thì rốt cuộc cũng không khống chế được mà lộ ra vẻ kinh ngạc.

Người tới ngoài Trần Xuân Độ ra thì còn có thể là ai.

Trên người Trần Xuân Độ không có lấy một vết thương, chỉ là có hơi nhếch nhác, khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lê Thần Yên thì khóe miệng cong lên, chào hỏi: “Anh chính là… Cậu cả nhà họ Lê trong truyền thuyết à?”

Đôi mắt Lê Thần Yên đảo qua Trần Xuân Độ, trong lòng rối tung, nỗi hận thù dân lên.

Adams chết tiệt, mình mất bao công sức mới mời anh ta đến được vậy mà kết quả trên người Trần Xuân Độ không có lấy một vết thương, quần áo còn không bị rách, trái lại là Lê Thần Yên, vì muốn diễn được chân thực hơn nên đã tự làm chính mình bị thương.

Bây giờ Lê Thần Yên quả thật là ngậm bồ hòn làm ngọt, khổ không nói nên lời, chỉ có thể nghẹn trong lòng.

Không lâu sau, Lê Thần Yên bình tĩnh lại, lạnh nhạt gật đầu, vẻ mặt thân thiết hỏi: “Anh Trần, vừa rồi anh bị ám sát à?”

Trần Xuân Độ gật đầu, trong lòng chưa hết sợ hãi: “Mẹ nó, dọa chết tôi rồi… Một đám người vừa vào đã xử lý hết nhân viên tiếp rượu… Nếu người kia chậm một chút thì mạng cũng không còn.”

“Người kia?” Lê Thần Yên cố ra vẻ bình tĩnh, tròng mắt lộ ra sự sắc bén.

Lê Kim Huyên lại phản ứng rất mạnh, nụ cười sững lại, trong lòng chấn động mãnh liệt, dường nghĩ cô đã nghĩ đến cái gì.

“Sau đó thì sao?” Lê Kim Huyên hỏi, trong mắt lộ ra sự lo lắng cùng mong chờ.

“Sau đó anh ta cầm kiếm trong tay, anh không nhìn thấy rõ… Nhưng mà rất nhanh đã giải quyết hết cả đám.” Trần Xuân Độ ngẩn người nói.

Lê Kim Huyên thấy thần, vẻ mặt Lê Thần Yên lại càng trầm lặng như nước, khó mà nắm bắt.

“Anh chỉ nhìn được vậy thôi à?” Lê Thần Yên lại nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ngữ khí trở nên sắc bén, anh ta chất vấn khiến Trần Xuân Độ cảm thấy có áp lực đang bao phủ mình.

Nếu là người bình thường thì trong lòng nhất định sẽ hoảng, ánh mắt sẽ trốn tránh.

Nhưng Trần Xuân Độ vô cùng thản nhiên, ánh mắt lấy lòng, làm cho Lê Thần Yên không ép hỏi được gì, một lời có ích cũng không lừa ra được.

“Người kia ở đâu?” Lê Kim Huyên vội hỏi.

“Ở ngay trong đó, nói anh ra báo bình an, để mọi người không cần lo lắng.” Trần Xuân Độ nói.

Nghe được lời này, Lê Kim Huyên lập tức kích động, đôi mày thanh tú không khỏi nhướng lên, cô đẩy Trần Xuân Độ ra, giày cao gót bước cộp cộp xuống sàn chạy về phía phòng đối diện.

Trong lòng cô đã kết luận người kia là người thần bí, cô gấp gáp muốn gặp được người này, người kia âm thầm giúp cô nhiều như vậy, nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta!

“Rầm!”

Lê Kim Huyên đẩy cửa căn phòng đối diện ra, mùi máu tươi nồng đậm lập tức đập vào mặt, giống như cô tiến vào lò sát sinh.

Sau khi Lê Kim Huyên đi vào phòng, đôi mắt đô trừng lớn, dại ra như phỗng!

Đập vào mắt Lê Kim Huyên là hình ảnh máu me, nơi nơi đều là phần còn lại của tay chân đã bị cụt lủn, một thi thể chết không nắm mắt… Đấy là núi thây biển máu!

Một thi thể chết không nhắm mắt, đôi mắt nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên khiến Lê Kim Huyên lạnh sống lưng, lông tơ dựng đứng!

Thi thể thiếu cánh tay chất thành đống, nhìn thấy ghê người!

Da đầu Lê Kim Huyên run lên, nhìn thấy cảnh này, ngửi thấy mùi máu tanh hôi, bản năng khiến cô buồn nôn không thôi!

Lê Kim Huyên chỉ là một nữ giám đốc bình thường, ngay cả người chết cũng chưa từng nhìn thấy mà đã phải trải qua tình huống máu me khủng bố thế này.

Bầu không khí cao cấp và trang nhã vô cùng, lúc này lại bị mùi máu tươi bao phỉ, cảnh tượng máu me xuất hiện trong môi trường xa hoa này quả thực quá chấn động ánh nhìn!

Cơ thể Lê Kim Huyên hơi run lên, hai chân như nhũn ra, cô bị dọa khi nhìn thấy cảnh này, sát thủ ám sát Trần Xuân Độ nhiều hơn sát thủ ám sát trong phòng Lê Kim Huyên, xác chồng chất và máu đỏ tươi khắp nơi làm cho nữ giám đốc khó có thể chấp nhận!

Cô đột nhiên lo lắng cho cho Trần Xuân Độ, có thế nào cô cũng không nghĩ tới vửa rồi Trần Xuân Độ gặp phải hiểm cảnh đáng sợ như vậy, gần như không có một thi thể nào được nguyên vẹn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK