Mục lục
Thần Vương Lệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Tần Thiên khẽ động.

Đưa tay bắt lấy cổ tay lông vàng, hắn hơi dùng sức, trong không khí vang lên thanh âm xương cốt trong trẻo bị bẻ gãy.

Tóc vàng kêu thảm thiết như giết heo, ngã xuống đất.

Tần Thiên nhấc chân giẫm lên đầu hắn, lạnh lùng nói: “Tô thiếu là ai?”

Tóc vàng hoảng sợ muốn chết, không nghĩ tới Tần Thiên không nói gì lại ra tay độc ác như vậy.

“Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lên đi!”

“Giết chết hắn cho tao! ” Tên tóc vàng điên cuồng kêu to.



Mấy tên xung quanh kịp phản ứng, giống như sói con nhào tới Tần Thiên.

Tần Thiên đứng im tại chỗ, dùng một chân đá ra ngoài.

Thình thịch Thình thịch!

Trong tiếng kêu thảm thiết, mấy tên kia toàn bộ bị đá văng ra xa. Từng người ôm bụng kêu rên, không đứng dậy được nữa.

“Còn không nói sao?” Tần Thiên dùng chân giẫm lên tay một tên tóc vàng, mũi chân hắn nhè nhẹ nghiền mạnh ngón tay của bọn chúng.

A!

“Đau chết tôi rồi!”

“Mau dừng tay, tôi nói, tôi nói tất cả!”

Tóc vàng đau đến muốn ngất đi, nhìn Tần Thiên như nhìn thấy quỷ vậy.

Hắn nhịn đau, cắn răng nói: “Tô thiếu chính là Tô Văn Thành của Tô gia!”

“Tô thiếu bảo chúng tôi thu tiền thuê, một tháng một vạn.”

“Những thứ khác tôi cũng không biết……”

Thì ra là mấy tên chó săn, xem ra từ trong miệng bọn họ cũng không lấy được tin tức hữu dụng gì.

Tần Thiên thuận chiều, nhấc chân đá bay tên tóc vàng như đá bay một quả bóng, nói kèm: “Không được có lần sau!”

“Nếu không các ngươi ai cũng đừng mong sống tiếp!”

Tóc vàng cùng mấy tên kia đứng lên, chật vật chạy trốn.

“Tiểu tử, mày dám động đến chúng tao, Tô thiếu nhất định không tha cho mày đâu!”

“Dương Ngọc Lan, bà gây đại họa rồi, chờ chết đi!”

Tần Thiên ngẩng đầu, nhìn thấy bên ngoài cánh rừng, mẹ vợ đang kinh hoảng nhìn về phía bên này.

“Thì ra bà ta sợ Tần Thiên bị đánh chết, nên đi theo tới.”

“Mẹ, Tô Văn Thành không phải là em họ của Tô Tô sao? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Đầu tiên là chỉ thị Lý Cường cố ý cho Tô Tô sử dụng thuốc đắt tiền, giờ lại lại chỉ cho mấy tên du côn tóc vàng này lấy lí do thu tiền thuê nhà ra uy hiếp.

Tô Văn Thành này, rốt cuộc có mục đích gì không thể cho ai biết?

Chuyện đã đến nước này, Dương Ngọc Lan cũng không giấu diếm nữa.

Bà rơi lệ nói: “Tô Văn Thành là súc sinh!”

“Sau khi Tô Tô xảy ra chuyện, mẹ không có lòng dạ nào quản lý công ty. Người Tô gia chủ động đề nghị hỗ trợ, mẹ cả tin bọn họ nên đồng ý.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK