Mục lục
Thần Vương Lệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tết đoàn viên còn không quên làm ăn, đúng là có đầu óc.”

“Tô gia chúng ta có Văn Thành thiếu gia, sau này gia tộc chúng ta chắc chắn sẽ trở thành gia tộc số một ở Long Giang này!”

Mọi người cũng hùa nhau nhao nhao khen ngợi.

Vợ chồng Tô Ngọc Khôn vô cùng đắc ý.

Tô gia hôm nay, nói là Tô gia của bọn họ cũng không quá đáng. Những người này, nói trắng ra là, làm công cho bọn họ mà thôi.

Vợ của Tô Ngọc Khôn là Vương Mai càng đắc ý nói: “Con gái tôi là Tô Nam, vốn cũng muốn tham gia tiệc tối nay với mọi người.”



“Nhưng mà sau khi con bé gả vào Ngô gia, mọi người cũng biết rồi đấy, bên đó quy củ nghiêm ngặt.”

“Lúc này, Ngô gia cũng đang cử hành gia yến, người ta phô trương hơn chúng ta nhiều.”

“Cho nên ngày mai con bé mới có thể về nhà, đến lúc đó tôi bảo con bé và con rể mang theo lễ vật, đi bái phỏng các vị.”

Mọi người càng cực kỳ hâm mộ không thôi.

“Nam Nam thật là một cô gái tài giỏi!”

“So với con nhà anh cả kia giỏi hơn nhiều lắm!” Một người phụ nữ thuận miệng nói.

Nghe xong lời này, mọi người có chút xấu hổ.

Ai cũng biết “con nhà anh cả kia” chính là đang ám chỉ Tô Tô.

Hai đứa con trai của Tô Bắc Sơn, con trai lớn tên là Tô Ngọc Đường, cưới Dương Ngọc Lan dòng dõi thư hương Giang Nam, hai vợ chồng sinh một cô con gái tên Tô Tô.

Vốn là niềm tự hào của Tô gia.

Tô Ngọc Đường bởi vì tai nạn xe cộ ngoài ý muốn mà bỏ mình, Dương Ngọc Lan và Tô Tô lại rơi vào kết cục này, hiện giờ ở Tô gia không ai nhắc tới.

Nhân cơ hội này, gia đình Tô Ngọc Khôn phát triển lên.

Con gái gả cho đại thiếu gia Ngô gia.

Trong mắt Tô gia, Ngô gia được xem là hào môn hơn hẳn Tô gia mấy bậc.

Sau khi Tô Văn Thành chiếm công ty của Dương Ngọc Lan, hiện giờ cũng như mặt trời ban trưa phất lên như diều gặp gió.

Sự tồn tại của cả nhà Tô Ngọc Khôn, trở thành sự hâm mộ của tất cả mọi người.

Đây thật sự là, có người xây nhà cao tầng, có người ở ổ chuột. Có người vui, có người buồn!

“Mẹ con nhà kia không biết điều, còn nhắc bọn họ làm gì.”

“Đúng vậy. Ngày lễ lớn như vậy cũng không về thăm lão gia tử. Tô Tô ngu ngốc, chẳng lẽ Dương Ngọc Lan cũng ngu luôn sao?”

“Một chút quy tắc cũng không hiểu!”

Có người vì nịnh bợ một nhà Tô Ngọc Khôn, bắt đầu chửi bới Dương Ngọc Lan và Tô Tô.

Trước kia cuộc sống của bọn họ đều thua kém Dương Ngọc Lan và Tô Tô, hiện tại có thể tùy ý chà đạp bọn họ đều cảm thấy rất hả giận.

Trong lúc nhất thời, cả sảnh đường đều là thanh âm chửi bới.

Trong tiệc ăn uống linh đình nhàm chán này, Dương Ngọc Lan và Tô Tô trở thành chủ đề để bọn họ bàn tán.

Tô Văn Bân kích động nói: “Mọi người nghe cháu nói!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK