• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên soái và tướng quân liên tục chơi hết sáu ván cờ, 3:3 đánh ngang tay. Mắt thấy hai người bọn họ không dừng được, Lăng An đành phải nhẹ giọng nhắc nhở: “Cha, nhà bếp đã chuẩn bị xong bữa trưa, không bằng ăn cơm xong lại chơi tiếp?”

Hai người chơi cờ cũng đói bụng, liền thu dọn bàn cờ, kêu Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh cùng nhau đến phòng ăn. Bữa trưa bày trên bàn quả nhiên rất phong phú, nguyên soái khẽ nói: “Ăn cơm trước đi, không cần khách khí.”

Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh liếc mắt nhìn nhau, yên lặng cúi đầu ăn cơm.

Trên bàn cơm, Rawson chủ động gắp cho Lăng Vũ một khối thịt bò, nói: “Anh bảo đầu bếp làm thử món mới, em nếm thử xem có hợp khẩu vị không?” Hai người gắp đồ ăn cho nhau, thoạt nhìn vô cùng ân ái.

Lạc Ninh học được kỹ năng mới, chủ động gắp một miếng thịt bò đặt vào bát Tần Dịch Tắc, cười nói: “Dịch Tắc, anh cũng nếm thử.”

Tần Dịch Tắc: “…”

Đối diện là nguyên soái ánh mắt đầy thâm thúy, Tần Dịch Tắc thật sự ăn không nổi.

Nguyên soái đã sớm nhìn thấu màn diễn của bọn họ, cố tình Lạc Ninh còn không biết, diễn đến vô cùng nhập tâm. Tần Dịch Tắc không thể làm gì khác ngoài lúng túng tiếp nhận, dưới ánh nhìn chăm chú của nguyên soái, kiên trì nuốt miếng thịt bò.

Tần Dịch Tắc như đứng đống lửa ngồi đống than, Lạc Ninh lại không ngừng “tú ân tú ái” gắp thức ăn cho hắn, Tần Dịch Tắc thật sự phải cố gắng lắm mới có thể duy trì tươi cười.

Rawson có chút đồng tình với tên nhóc Alpha này, nói rằng: “Lễ cưới của các cháu, ta và Lăng Vũ đều sẽ tham gia.”

Lạc Ninh còn tưởng rằng Tần Dịch Tắc đã qua cửa ông ngoại, trái tim treo ngược nửa ngày cuối cùng cũng buông xuống được.

Cơm nước xong xuôi, Rawson kêu Lăng Vũ tiếp tục đến phòng khách chơi cờ, nói với Lạc Ninh: “Con mang Dịch Tắc ra hoa viên ngồi chút đi.” Lạc Ninh hận không thể thoát khỏi phạm vi tầm mắt của bọn họ, vội lôi kéo Tần Dịch Tắc chạy mất hút.

Thừa dịp xung quanh không có ai, Lạc Ninh tiến đến bên tai Tần Dịch Tắc, nhẹ giọng hỏi: “Ông ngoại kêu một mình anh đến thư phòng nói gì vậy? Ông muốn tham gia hôn lễ của chúng ta, có phải đã đồng ý rồi không?”

Tần Dịch Tắc đau đầu xoa xoa mi tâm: “Nguyên soái đã sớm nhìn thấu chúng ta diễn kịch.”

Lạc Ninh ngơ ngác: “Vậy sao ông không vạch trần tôi?”

Tần Dịch Tắc suy đoán: “Chúng ta đã đi đăng ký rồi, nguyên soái không phản đối, hẳn là cho cậu chút mặt mũi. Thế nhưng trong thâm tâm, ông cũng không đồng ý mối quan hệ giữa chúng ta, cửa ải ngày hôm nay, thực tế chưa vượt qua. Ông bảo tôi giữ hôn thú cẩn thận, nói rằng lúc ly hôn sẽ cần dùng đến.”

Lạc Ninh: “…”

Giữ hôn thú cẩn thận, lúc ly hôn sẽ cần dùng đến? Có ý gì đây!

Nguyên soái Rawson và Lăng Vũ thừa biết Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh không phải người yêu, ở trong mắt bọn họ, hai người diễn xuất không chút nào đặc sắc, cho nên ăn trưa xong, hai người trực tiếp để Lạc Ninh rời đi, đến diễn cũng lười xem. Ý là —— mấy đứa cứ diễn đi, đừng quấy rầy lão phu lão thê chúng ta chơi cờ.

Tần Dịch Tắc quay đầu nhìn về phía phòng khách, ánh mặt trời vừa vặn xuyên qua cửa sổ rải vào trong phòng, phủ lên hai người đang đánh cờ. Ánh mắt nguyên soái như trước ôn hòa bao dung, tướng quân Lăng Vũ biểu tình nghiêm túc, hai người vô tình đưa mắt, nhìn nhau mỉm cười, hình ảnh tốt đẹp như thế, thậm chí còn làm người rung động hơn bất cứ bộ phim thần tượng hay phim tình yêu ngọt ngào ấm áp nào đó.

—— Đây mới thực sự là, tình yêu có thể nắm tay nhau một đời.

Hai vị trưởng bối tự mình dạy cho bọn họ biết. Thế nào gọi là tình yêu chân thành? Giữa hai người luôn toát ra một loại ăn ý rất tự nhiên, căn bản không cần khoe, lại càng đừng nói diễn. Tuy rằng ngoài mặt bọn họ không công khai phản đối hôn sự của Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh, nhưng trên thực tế, bọn họ vô cùng xem thường cách làm của hai vị hậu bối này. Có lẽ trong mắt họ, Tần Dịch Tắc và Lạc Ninh giống như hai đứa nhỏ bày trò nghịch ngợm, cho nên cũng lười quản.

Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa đột nhiên vang lên từ phía sau: “Các con đang nói chuyện gì vậy?”

Là cậu nhỏ của Lạc Ninh, Lăng An. Hắn hơn Lạc Ninh không quá mười tuổi, nhìn Lạc Phi, Lạc Ninh lớn lên, cho nên vô cùng thân cận với hai vị hoàng tử. Trên danh nghĩa là cậu, thật ra càng giống huynh trưởng hơn.

Lạc Ninh hiển nhiên thoải mái với hắn hơn nhiều, quay đầu lại mỉm cười nói: “Cậu, cháu và Dịch Tắc đang thương lượng chuyện hôn lễ.”

Lăng An đem hoa quả đặt lên bàn, ngồi xuống cạnh Lạc Ninh, nói: “Nghe bệ hạ nói, lễ cưới của hai đứa sẽ cử hành trên phi thuyền tư nhân?”

Lạc Ninh gật gật đầu: “Bởi vì thân phận Dịch Tắc không tiện để công khai, con cũng không muốn mời quá nhiều người, cho nên mới quyết định bí mật tổ chức.”

“Lúc trước, hoàng huynh con kết hôn làm đến vang dội, chỉ tính mình đội ngũ đón dâu đã xếp dài một con phố, còn mời phóng viên đài truyền hình đến phát sóng trực tiếp. Con và Dịch Tắc lại chỉ mời người nhà, làm lễ nhỏ trên phi thuyền tư nhân, con không cảm thấy quá đơn giản ư?” Lăng An mỉm cười hỏi.

“Không sao, lễ cưới chỉ là hình thức, quan trọng vẫn là người mình muốn kết hôn.” Lạc Ninh nghiêm trang trả lời.

“Miệng lưỡi ngược lại ngày càng trôi chảy.” Lăng An lắc đầu bất đắc dĩ, nói, “Nếu đã lấy hôn thú, cậu cũng sẽ không khuyên hai đứa lập tức ly hôn. Trước cứ tuân theo hiệp ước, chờ qua một thời gian tỉnh táo lại, suy nghĩ cẩn thận xem còn muốn tiếp tục đoạn hôn nhân này hay không.”

Lạc Ninh giả vờ không hiểu: “Cậu đang nói gì vậy? Sao lại tuân theo hiệp ước?”

Lăng An nhíu mày: “Không phải hai đứa thỏa thuận kết hôn à?”

Lạc Ninh: “…”

Tần Dịch Tắc: “…”

Lăng An cười nói: “Đừng giả vờ, cậu nhìn con lớn lên đấy, cái tên không tim không phổi như con, cậu mới không tin con sẽ yêu một Alpha trong vòng một tháng ngắn ngủi, còn một mực khăng khăng phải kết hôn. Đây rõ ràng là muốn trốn phụ hoàng con, mới kéo Tần Dịch Tắc chịu tội thay, làm bia đỡ đạn cho con. Cậu đoán, Dịch Tắc cũng không khác lắm? Tần gia giục gấp lắm à?”

Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó lúng túng dời tầm mắt —— Tại sao mỗi vị tướng quần đều có hỏa nhãn kim tinh hết thế này? Hai người bọn họ đã bỏ công diễn tình nhân, các tướng quân không thể phối hợp một chút sao?

Lăng An thấy hai người bọn họ như ăn phải mướp đắng, trong lòng buồn cười, đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Lạc Ninh nói: “Con cũng to gan thật, tùy tiện đăng ký kết hôn. Phải biết, cho tới bây giờ, đế quốc chưa từng có tiền lệ một đôi Alpha Omega nào ly hôn cả, ta rất mong đợi các con phá vỡ kỷ lục.”

Hai người: “……”

Đây là chuyện quái gì vậy?!

Rời khỏi nhà nguyên soái, Lạc Ninh không nhịn được buồn bực: “Sao ai cũng cho rằng chúng ta sẽ ly hôn chứ?”

Tần Dịch Tắc thấp giọng hỏi: “Vậy cậu thấy thế nào?”

Lạc Ninh suy nghĩ một chút, nói: “Tôi cảm thấy, chúng ta đã ký hợp đồng, sau khi kết hôn không can thiệp đến chuyện của nhau, giữa hai người không mâu thuẫn không xung đột, hẳn không đến nông nỗi nhanh chóng ly hôn được.”

Tần Dịch Tắc đồng ý gật đầu: “Ừm, đợi lễ cưới xong xuôi rồi nói.” Trong lòng lại nghĩ, không thể để nguyên soái bọn họ toại nguyện. Hai người nếu kết hôn không lâu liền đi làm thủ tục ly hôn, còn không phải để nguyên soái, tướng quân bọn họ cười chê sao?

Coi như là hôn nhân hợp đồng, thì ít nhất, cũng phải kiên trì qua hai ba năm chứ nhỉ?

***

Thời gian như thoi đưa, dưới sự chuẩn bị gấp rút của hai bên gia trưởng, lễ kết hôn của Lạc Ninh và Tần Dịch Tắc rốt cục đúng hẹn mà tới.

Tinh lịch năm 838, ngày 13 tháng 2, Tần gia.

Ông nội Tần Dịch Tắc, Tần Thế Kiệt đích thân ra mặt, ông là chủ tịch tập đoàn Stars, cũng là gia trưởng có tiếng nói nhất Tần gia. Năm nay đã gần một trăm tuổi, tóc hoa râm, nhưng thân thể vẫn khoẻ mạnh như trước, nhìn qua đặc biệt có tinh thần. Tần lão gia năm đó tổng cộng sinh được bốn người con trai, phụ thân Tần Vinh của Tần Dịch Tắc đứng hàng thứ tư, Tần Dịch Tắc là đứa cháu trai nhỏ tuổi nhất trong Tần gia, cũng là người duy nhất vẫn chưa kết hôn.

Tần Thế Kiệt nắm chặt tay cháu trai, cười híp mắt nói: “Có thể kết hôn với nhị hoàng tử, con thật có phúc khí! Sau khi kết hôn, nhất định phải chăm sóc vợ con thật tốt. Các con thích ân ân ái ái thế nào thì mặc kệ, mau có chắt trai cho ông nội bế là được, hiểu chưa?”

Tần Dịch Tắc: “…”

Bế cháu trai? Có lẽ hắn không có cách nào giúp ông nội hoàn thành nguyện vọng!

Dụ Lan đi tới đưa lễ phục cho Tần Dịch Tắc thay, nhìn con trai mặc vào lễ phục dáng dấp đẹp mắt, bà thoả mãn gật đầu, nói: “Tiệc cưới ngày mai tuy rằng đơn giản, nhưng cũng đừng qua loa, ngàn vạn không được gây ra sai lầm, con mau tập dượt một lần.”

Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ: “Mẹ, con tập không dưới mười lần rồi, cho dù đóng phim cũng không phải diễn nhiều thế đâu.”

Tần Vinh nhíu mày: “Nhẫn cưới có mang theo không?”

Tần Dịch Tắc: “…”

Tần Vinh vẻ mặt ghét bỏ “biết ngay cái tên ngu ngốc”, nói: “Để mẹ giữ hộ đi, miễn ngày mai lúc ra cửa lại quên mang.”

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tần Dịch Tắc kết hôn, hoàn toàn không có kinh nghiệm, hơn nữa rất nhiều thân thích bình thường ít khi ghé thăm cũng đến, đầu hắn đau muốn nổ tung. Không thể làm gì khác hơn là đem tất cả công tác chuẩn bị giao cho mẹ, còn hắn thì chỉ cần ngoan ngoãn đứng một chỗ mặc người lăn qua lăn lại.

Cùng lúc đó, vương cung đế quốc.

Dù sao Lạc Ninh cũng thoải mái hơn nhiều, sính lễ đều đặt bên Tần gia, phụ hoàng đã chuẩn bị xong phi thuyền tư nhân, ngày mai cậu chỉ việc mặc lễ phục, dưới sự hộ tống của đội hộ vệ hoàng gia leo lên phi thuyền là được.

Thử xong lễ phục, Lăng Viễn đột nhiên kêu Lạc Ninh, nghiêm túc hỏi: “Con ngưng dùng thuốc ức chế rồi à?”

Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, giả vờ bình tĩnh nói: “Ba ba yên tâm, sau lễ cưới con sẽ ngừng.” Mấy năm nay vì để tránh tin tức tố mất khống chế, Lạc Ninh luôn sử dụng thuốc ức chế trong thời gian dài, tháng mười hai vừa qua cậu vừa mới tiêm một liều, căn bản không cần lo lắng vấn đề về tin tức tố.

Lăng Viễn lại gần, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói rằng: “Lần đầu tiên bị đánh dấu sẽ có hơi đau, nhịn một chút sẽ ổn, con không cần sợ hãi, yên tâm nằm hưởng thụ là được. Nhưng mà, trong quá trình đánh dấu thể lực tiêu hao khá nhiều, ta chuẩn bị rất nhiều điểm tâm con thích ăn, đóng gói trong túi chân không, đi hưởng tuần trăng mật con nhớ mang theo, làm một nửa, nếu đói bụng, có thể lấy ra ăn.”

Lạc Ninh: “………”

Lăng Viễn nói tiếp: “Nếu con ngượng ngùng thì cứ để Alpha chủ động. Dù sao cũng đã kết hôn, ở phương diện này cần nhiều lần giao lưu và phối hợp. Hai người đánh dấu lẫn nhau, cũng là một trong những phương thức giúp tăng tiến tình cảm mà!” Là một Omega thuộc phái phóng khoáng, Lăng Viễn nói tới chuyện đánh dấu, mặt cũng không đỏ lên chút nào.

Lạc Ninh hai má nóng lên, lập tức cắt ngang: “Ba, không cần phổ cập kiến thức khoa học với con đâu.”

Lăng Viễn cười nói: “Cũng đúng, bình thường con đọc nhiều tiểu thuyết, nhất định hiểu biết hơn so với ta lúc trẻ.”

Lạc Ninh vội vàng sửa lời: “Con toàn đọc tiểu thuyết trinh thám, khoa học viễn tưởng, không phải… loại sách như ba tưởng kia.”

Lăng Viễn nói: “Không sao, con cũng thành niên rồi, xem nhiều loại sách kia rất bình thường.”

“…” Lạc Ninh lười tranh luận với ba ba, không thể làm gì khác hơn là nói sang chuyện khác: “Con đi ngủ trước đây, ngày mai còn phải cử hành hôn lễ.”

Lăng Viễn khoát tay: “Đi đi, nghỉ ngơi cho tốt!”

***

Sau khi trở lại phòng ngủ, Lạc Ninh cởi xuống lễ phục vừa dày vừa nặng, nằm trên giường phát ngốc. Cậu lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, đành phải gửi một tin nhắn âm thanh cho Tần Dịch Tắc: “Đã ngủ chưa?”

Tần Dịch Tắc rất nhanh trả lời: “Ngủ không được.”

Lạc Ninh hỏi: “Vì lo lắng lễ cưới ngày mai?”

Tần Dịch Tắc: “Ừm.”

Lạc Ninh mỉm cười nói: “Đừng quá căng thẳng, quy trình đã đơn giản hóa đi rất nhiều. Qua hôn lễ ngày mai, chúng ta sẽ hoàn toàn tự do, các trưởng bối cũng không thể suốt 24 giờ theo dõi chúng ta, về sau, cuộc sống do mình tự quyết định. Nghĩ như vậy, anhh có thấy vui không?”

Tần Dịch Tắc nghe giọng điệu hưng phấn của cậu, tâm trạng cũng chuyển biến tốt lên, tán đồng nói: “Đúng vậy, qua ngày mai, cậu có thể quang minh chính đại chuyển ra khỏi vương cung, phụ hoàng sẽ không xen vào chuyện của cậu nữa, tôi đương nhiên cũng sẽ không trói buộc cậu. Cậu muốn làm gì, thì làm cái đó.”

Lạc Ninh hưng phấn nói: “Anh cũng vậy, sau khi kết hôn tôi sẽ không quản anh, anh vẫn tự do như lúc độc thân.”

Hai người nhìn nhau nở nụ cười, cùng nhau mơ về một tương lai tốt đẹp.

Lại không biết rằng, Dụ Lan đã sớm trang hoàng lại căn biệt thự trăng mật cho bọn họ, vài người hầu đang hoàn thành những bước trang trí cuối cùng. Các cô tay chân lanh lẹ dựa theo phương án thiết kế của Dụ Lan, sửa sang lại căn biệt thự, trở nên ấm áp, ngọt ngào và cả lãng mạn.

Biệt thự rực rỡ hẳn lên, giờ khắc này đèn đuốc sáng trưng, dường như vô cùng mong ngóng được nghênh đón đôi phu thê mới cưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK