Hai người hai mặt nhìn nhau, dở khóc dở cười.
Xấu hổ, trầm mặc kéo dài một lúc lâu, Lạc Ninh mới ho khan một tiếng, nói: “Ngủ thôi mà, nếu không… tạm chấp nhận?”
Nếu Lạc Ninh đã không thấy vấn đề, Tần Dịch Tắc cũng không thể làm gì khác hơn ngoài cứng ngắc gật đầu.
Hai người cất hành lý sang một bên, cởi ra lễ phục dày nặng. Lạc Ninh định đi tắm rửa, kết quả vừa vào phòng tắm, liền bị bồn tắm siêu lớn làm cho sợ hết hồn —— không hổ là phòng trăng mật, thiết kế cũng vô cùng tri kỷ, bồn tắm này rõ ràng chứa được hai người cùng tắm. Bất quá quan hệ giữa hai người còn chưa tới mức ấy, tâm ý của nhà thiết kế xem ra phải uổng phí.
Lạc Ninh khẽ mỉm cười, không khách khí mà một người chiếm cả bồn tắm, thoải mái xả nước vào bồn.
Hôm nay phải dậy quá sớm, loay hoay ở lễ cưới hơn nửa ngày, còn phải phối hợp với Tần Dịch Tắc diễn kịch, Lạc Ninh cả người uể oải, ngâm mình trong nước ấm, bất tri bất giác ngủ quên mất.
***
Tần Dịch Tắc cởi lễ phục đổi sang một thân áo ngủ đơn giản, đầu tiên đến nhà bếp nhìn thử.
Ngoại trừ một hòm lớn đồ ngọt Lăng Viễn đưa tới, ma ma Dụ Lan cũng cho người hầu mua đầy đủ rất nhiều rau dưa hoa quả tươi ngon và thịt chế phẩm đặt trong tủ lạnh, tủ lạnh chiếm cứ nguyên một mặt tường, chất đầy thức ăn, nhà bếp trang bị người máy gia dụng, có thể để người máy làm cơm dựa theo thực đơn, bên cạnh còn có kệ bếp, hai người cũng có thể tự mình nấu ăn.
—— đống đồ này đủ để hai người họ ăn nửa tháng, các trưởng bối cũng thật là “săn sóc tỉ mỉ”.
Tần Dịch Tắc lấy một lon nước trong tủ lạnh ra uống, để lòng mình bình tĩnh thêm một chút.
Biệt thự chỉ có một cái giường, hắn và Lạc Ninh không thể tránh được việc ngủ cùng nhau. Nhưng không sao, Lạc Ninh đã tiêm thuốc ức chế, hắn cũng sẽ không chiếm tiện nghi của Lạc Ninh, Lạc Ninh chắc chắn cũng sẽ không chiếm tiện nghi của hắn, hai người tâm tư ngay phẳng, coi như ngủ trên cùng một cái giường, vẫn có thể giữ khoảng cách, không tiếp xúc với nhau.
Vừa nghĩ như thế, Tần Dịch Tắc mới yên tâm hơn chút.
Hôm nay đứng trước lễ đường, Lạc Ninh chủ động hôn lên, đến bây giờ hắn vẫn có chút tâm loạn, hi vọng đừng bất ngờ phát sinh tình huống tương tự.
Sau khi sắp xếp lại cảm xúc, Tần Dịch Tắc trở lại lầu ba, định gọi Lạc Ninh xuống dưới ăn chút gì đó. Kết quả gọi hai tiếng, thế nhưng không được đáp lại. Tần Dịch Tắc khẽ cau mày, đến trước phòng tắm gõ gõ cửa, nói: “Lạc Ninh, cậu có bên trong không?”
Lạc Ninh nói muốn đi tắm, lâu như vậy còn chưa ra, kêu cũng không đáp lại, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Tần Dịch Tắc nóng ruột dứt khoát đẩy cửa ra, mà một khắc vừa tiến vào hắn liền hối hận không thôi —— bởi vì Lạc Ninh đang ghé vào bồn tắm ngủ gật, ngủ đến đặc biệt thơm ngọt.
Dường như đang mơ thấy gì đó tốt đẹp, khóe miệng Lạc Ninh còn mang theo ý cười nhợt nhạt. Thân thể cậu nổi lên một tầng bọt nước như ẩn như hiện, bởi đang tắm, cả người cậu đều thả lỏng, hai chân nhẹ nhàng bắt chéo lên nhau, tư thế đặc biệt… quyến rũ.
Tần Dịch Tắc chỉ cảm thấy tròn đầu “oanh” một tiếng, tức thì trống rỗng.
Hắn lập tức dời tầm mắt, nhẹ nhàng đẩy đẩy vai Lạc Ninh, nói: “Lạc Ninh, tỉnh lại đi.”
Nhưng đang mơ mộng đẹp, đương nhiên có gọi Lạc Ninh cũng không tỉnh, Tần Dịch Tắc đẩy cậu nửa ngày, cái tên này không những không dậy, còn rất thích ý thay đổi tư thế ngủ tiếp.
Nước ấm đã nguội, ngủ vậy rất dễ cảm mạo. Bất đắc dĩ, Tần Dịch Tắc không thể làm gì khác hơn là nắm mũi của cậu, cau mày nói: “Tỉnh lại đi!”
Lạc Ninh hô hấp không thông cuối cùng cũng tỉnh lại, đôi mắt ướt át mê man nhìn chằm chằm Tần Dịch Tắc, tựa hồ không rõ tình huống hiện tại lắm.
Tần Dịch Tắc bị cậu nhìn đâm ra tâm loạn như ma, quyết đoán xoay người kéo khăn tắm đưa cho cậu, khàn giọng nói: “Mệt thì lên giường ngủ, đừng ngủ trong bồn tắm, dễ cảm lạnh.”
Lạc Ninh “Ồ” một tiếng, làm như không có chuyện gì xảy ra mà đứng lên, dùng khăn tắm lau khô thân thể.
Cậu dường như hoàn toàn không ngại việc thân thể mình bị Tần Dịch Tắc thấy hết, trên mặt còn mang theo tươi cười, tâm tình có vẻ rất tốt: “Vừa nãy tôi mơ thấy phụ hoàng, ông ấy nói với tôi, nếu con đã kết hôn rồi, vậy từ nay về sống với Tần Dịch Tắc đi, đừng mỗi ngày đung đưa trước mắt ta. Phụ hoàng rất bận, lười quản con.”
“…” Thì ra giấc mộng là như vậy, khó trách cậu đang ngủ mà trên mặt còn mang theo mỉm cười. Tần Dịch Tắc quay đầu lại nhìn Lạc Ninh, ánh mắt không tự chủ được ôn hòa vài phần, nói: “Cậu yên tâm, sau này cậu muốn làm gì thì làm cái đó, tôi sẽ không can thiệp.”
“Ừm.” Lạc Ninh tâm tình rất tốt cong cong khóe miệng, “Màn kịch này diễn thật mệt, cuối cùng cũng coi như xong. Bất quá, nửa tháng này, vẫn ủy khuất anh một chút. Cùng tôi ngủ chung một giường, anh có quen không?”
Tần Dịch Tắc lúng túng xoay đầu qua nơi khác: “Không sao.” Sao lại nghe ra không tự nhiên thể nhỉ? Tìm đâu ra một Omega có thể chủ động nói câu “ủy khuất anh cùng tôi ngủ chung một giường” chứ?
Lạc Ninh lại bổ sung: “Anh yên tâm, tháng trước tôi vừa tiêm thuốc ức chế, tin tức tố sẽ không ảnh hưởng đến anh. Hỡn nữa cái giường kia rất lớn, chúng ta mỗi người ngủ một bên, không tiếp xúc đến nhau là được.”
Tần Dịch Tắc gật đầu: “Như vậy tốt nhất.”
Lạc Ninh cười cười, xoay người nhìn vào gương lau tóc. Một chuỗi thủy châu từ mái tóc đen mềm của cậu nhỏ xuống, lướt qua cần cổ thon dài —— sau gáy Omega chính là vị trí tuyến thể phân bố tin tức tố, trong lúc đánh dấu Alpha cần dùng sức cắn phá tuyến thể. Phần lớn Omega đều không thích đưa lưng về phía Alpha để lộ ra nhược điểm của bản thân sau gáy, nhưng cố tình Lạc Ninh lại không để ý chút nào, quang minh chính đại choàng khăn tắm đưa lưng về phía Tần Dịch Tắc lau tóc.
Tần Dịch Tắc yết hầu có chút khô khốc, lập tức xoay người, giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi dưới lầu chờ cậu, mặc quần áo tử tế rồi xuống ăn tối.”
Không nên ở lại với Lạc Ninh trong phòng tắm.
Đại khái do không khí trong phòng tắm quá ngột ngạt, Tần Dịch Tắc cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.
Sau khi xuống nhà bếp, Tần Dịch Tắc lại lấy từ trong tủ lạnh ra một lon nước khác, lúc này mới bình ổn hơi thở, tỉnh táo lại.
Hắn đem cái hòm Lăng Viễn chuẩn bị mở ra, lấy vài món đặt lên bàn ăn, rồi từ trong tủ lạnh lấy hai món đã làm sẵn hâm nóng lên. Đúng lúc Lạc Ninh đã lau khô tóc đi xuống, mở tủ lạnh ra liếc nhìn, thở dài nói: “Nhiều đồ ăn vậy à? Đây là muốn chúng ta ở mãi trong biệt thự không cần ra cửa?”
Tần Dịch Tắc bất đắc dĩ: “Chúng ta đúng là không cần xa nhà, thức ăn đủ cho nửa tháng.”
“Mẹ anh thật sự cho rằng chúng ta đặc biệt ân ái, khắp nơi suy xét cho chúng ta, mọi mặt đều chuẩn bị vô cùng chu đáo.” Lạc Ninh lấy một chùm nho từ trong tủ lạnh ra, xoay người ngồi cạnh bàn, vừa định ăn, thì Tần Dịch Tắc lập tức ngăn cậu lại: “Đợi một phút hãy ăn, quá lạnh không tốt cho dạ dày.” Hắn lo lắng cho dạ dày Lạc Ninh mà hoàn toàn quên mất mình vừa nãy đã uống sạch hai lon nước lạnh.
Lạc Ninh gật gật đầu, tạm thời thả chùm nho xuống. Cậu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, không khỏi ngẩng đầu hỏi: “Đúng rồi Dịch Tắc, lỡ may cha mẹ anh thúc giục chúng ta sinh đứa nhỏ, anh nghĩ phải đối phó thế nào chưa?”
Tần Dịch Tắc đối với vấn đề này cũng rất đau đầu, cau mày nói: “Cậu có chủ ý gì không?”
“Tôi đã sớm nghĩ rồi, đến lúc đó cứ đem trách nhiệm đẩy cho tôi. Anh cứ nói, Lạc Ninh còn trẻ, muốn cùng anh hưởng thụ thế giới hai người vài năm nữa, không muốn có thêm một đứa nhỏ quấy rầy chúng ta. Cha mẹ anh nể tình tôi, hẳn cũng không quá thúc giục.” Lý do này của Lạc Ninh tuy rằng có hơi gượng ép, nhưng vẫn còn nghe được.
“Yên tâm, vấn đề này cứ giao cho tôi giải quyết.” Tần Dịch Tắc vừa nói vừa đẩy điểm tâm ngọt đến trước mặt Lạc Ninh, giọng nói cũng trở nên ôn hòa, “Trước ăn chút gì đó đi, cậu hôm nay mệt mỏi một ngày, ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm chút.”
Lạc Ninh khẽ mỉm cười, vùi đầu bắt đầu ăn.
Cậu ta quả nhiên là tên tham ăn, trưa nay ăn nhiều như vậy, buổi tối khẩu vị thật ra còn rất tốt?
***
Ăn uống xong xuôi, Tần Dịch Tắc chủ động thu dọn bàn ăn, hướng Lạc Ninh nói: “Cậu đi nghỉ trước.”
Lạc Ninh hỏi: “Anh không mệt sao? Hôm nay anh cũng đứng hơn nửa ngày, buổi sáng dậy chắc còn sớm hơn tôi?”
Tần Dịch Tắc đương nhiên rất mệt, nhưng hắn không muốn ngủ cùng lúc với Lạc Ninh, như vậy quá lúng túng. Cho nên mới để Lạc Ninh đi nghỉ trước, chờ Lạc Ninh ngủ say rồi, hắn sẽ nằm xuống cạnh đối phương, hai người không quấy rầy lẫn nhau. Nghĩ tới đây, Tần Dịch Tắc liền nói: “Tôi không buồn ngủ, đợi chút nữa tắm rửa, xem kịch bản xong rồi mới ngủ.”
Lạc Ninh gật đầu, xoay người tự giác đi ngủ.
Tần Dịch Tắc không đến phòng tắm ở lầu ba, mà tới buồng tắm có vòi sen bên cạnh hồ bơi. Ngày hôm nay hắn rời giường lúc hừng đông 4 giờ, bận bịu cả ngày, thật ra rất mệt. Nhưng đã từng có lần đóng phim vì đuổi kịp tiến độ, một ngày hắn chỉ ngủ ba tiếng, cho nên chút mệt nhọc này hắn vẫn còn chịu đựng được —— quan trọng ở chỗ, thân thể tuy rằng mệt, nhưng thật ra hắn đang rất có tinh thần, chưa muốn ngủ.
Ngồi trên ghế salon xem kịch bản, đọc một lèo tới tận mười một giờ rưỡi, đoán chừng Lạc Ninh cũng đã ngủ, Tần Dịch Tắc lúc này mới thả nhẹ bước chân lên lầu ba.
Lạc Ninh quả nhiên đã ngủ, hai mắt đóng chặt, lông mi vừa dày vừa dài phủ xuống thành một vòng bóng mờ.
Tần Dịch Tắc ngồi bên giường, nhìn Lạc Ninh ngủ say —— lần đầu tiên quan sát cậu ở khoảng cách gần đến vậy, ngũ quan thật sự rất đẹp, gen hoàng thất quả nhiên mạnh mẽ, khuôn mặt này của Lạc Ninh, dù có đặt ở giới giải trí nơi cực kỳ coi trọng ngoại hình, cũng không hề thua kém với các tiểu thịt tươi đang “hot” hiện nay. Ngược lại, khí chất của Lạc Ninh còn xuất sắc hơn nhiều so với những tiểu thịt tươi kia, đặc biệt là lúc cười rộ lên, rất ôn hòa. Phong độ nhẹ nhàng, dáng dấp ôn văn nhĩ nhã, một khi cậu dấn thân vào giới giải trí, nhất định có thể thu được một nhóm lớn fanboy fangirl.
Tần Dịch Tắc nhìn một chút, liền phát hiện hình như mình không thể dời mắt.
Từ khi biết Lạc Ninh, khoảng thời gian này chẳng khác nào nằm mộng, không nói đến việc mơ mơ màng màng đi đăng ký kết hôn, hôm nay trong lễ cưới còn bị Lạc Ninh cướp đi nụ hôn đầu —— nhớ tới nụ hôn bất ngờ không kịp chuẩn bị kia, Tần Dịch Tắc không khỏi đưa tay lên sờ sờ môi, bên môi dường như vẫn còn lưu lại xúc cảm mềm mại chỉ thuộc về Lạc Ninh, quay đầu nhìn Lạc Ninh, cái tên này ngược lại ngủ rất say, hiển nhiên hoàn toàn không thấy ngại việc hôn môi trong lễ cưới sáng nay.
So sánh mà nói, đến bây giờ còn xoắn xuýt về vấn đề nụ hôn đầu, hình như mình có chút “ngây thơ”?
Tần Dịch Tắc không vui nhíu nhíu mày, xốc chăn lên giường.
Mới vừa nhắm mắt lại, định sắp xếp lại tâm tư đang hỗn loạn một chút, kết quả giây sau, một thân thể mềm mại đột nhiên bò vào trong ngực hắn, thuận tay ôm lấy eo hắn, cái đầu xù lông rất thích ý gối lên ngực hắn, còn thoải mái cọ cọ.
Tần Dịch Tắc: “????”
Vừa cúi đầu nhìn, quả nhiên là nhị hoàng tử điện hạ, như mèo lười cuộn tròn nằm trong ngực hắn.
Tần Dịch Tắc đang định kéo cánh tay Lạc Ninh ra, kết quả Lạc Ninh càng ôm chặt hơn, còn nhỏ giọng than thở: “Thật ấm áp.”
Tần Dịch Tắc: “………”
Ấm áp?
Vị Alpha thành niên nào đó phát hỏa, nhiệt độ so với cơ thể Omega còn cao hơn chút.
Nhưng Lạc Ninh, cậu cứ vậy xem tôi thành gối ôm thì thật quá đáng!
Nói sau khi kết hôn chú ý giữ khoảng cách, cậu bây giờ đang vi phạm hiệp ước nghiêm trọng, đây xem như khoảng cách bằng 0 rồi đó biết không?
Ritt: Tui nên nói, Lạc Ninh ngây thơ giống ba ba hay phúc hắc giống cha đây trời T.T