Bây giờ chắc là người yêu, à không, là bạn đời rồi đi.
Lẳng lặng nhìn bọt khí nổi lên trong nồi, sếp nhỏ có chút thất thần, đột nhiên eo thắt lại, người ngả về sau, rơi vào trong lồng ngực đối phương.
"Ở đây nhiều khói dầu, anh ra ngoài chờ đi."
Giọng điệu của hắn có chút oán trách, trên tay tiếp tục xào những món ăn thơm phức.
Đầu đối phương dụi vào vai hắn, mái tóc đen dài xõa xuống, vài sợi xẹt qua cổ khiến sếp nhỏ ngứa ngáy. "Không muốn đi, anh muốn ở lại đây." Giọng nói lười biếng như đang làm nũng, mang theo hơi thở ấm áp phả vào trên da thịt.
Mang theo sức nặng sau lưng, sếp nhỏ không để ý tới nữa, tập trung vào các món ăn của mình. Vành tai đột nhiên ẩm ướt, hắn toàn thân chấn động, trở tay vỗ vỗ cái đầu trên vai mình: "An phận chút nào."
Tiểu ác ma, hiện tại đã trưởng thành rồi, so với sếp nhỏ còn cao hơn nửa cái đầu, ngậm trọn vẹn vành tai no đủ mềm mại, mơ hồ phát ra một tiếng: "Hừ..."
Sau một hồi dính lấy nhau, tiểu ác ma đợi đến khi những món mình thích đều đã được nấu xong, mới chịu buông ra, ngoan ngoãn ngồi vào bàn.
Bát đĩa đồ chơi cũ không hề mất đi, tất cả đều được cất vào trong hộp, cho dù tiểu ác ma phản đối kịch liệt thì vẫn bị sếp nhỏ, người vì muốn lưu giữ đoạn thời gian đáng yêu này trấn áp một cách tàn nhẫn.
Sau khi ăn xong, tiểu ác ma tự giác đi rửa chén, sếp nhỏ gục xuống ghế, quay đầu nhìn bóng dáng cao lớn trong phòng bếp, tự mình khoa tay múa chân một hồi, có chút tức giận bất bình: "Nhóc con trưởng thành rồi còn cao hơn cả mình..."
Hắn thực sự hoài niệm ngày tháng có thể nâng y ở trong lòng bàn tay.
Lau khô tay rồi đi ra, vừa vặn nghe được lời này, tiểu ác ma liền dừng động tác, cũng không có bỏ tay áo xuống, cứ như vậy mà chạy tới ôm lấy sếp nhỏ, không để ý đến tiếng la hét của đối phương, cười toe toét đáp lại: "Không cao thêm thì làm sao mà ôm em được?" Vừa nghịch ngợm vừa bước vào phòng tắm: "Mình đi tắm đi!"
Tiểu ác ma sau khi chiếm được ký ức truyền thừa về cơ bản chính là một tên lưu manh không biết xấu hổ, sếp nhỏ cảm thấy may mắn vì chưa cho y tiếp xúc đến những tri thức liên quan đến phương diện kia.
Khụ khụ, thật ra thì chính hắn cũng không am hiểu cho lắm.
Căn bản không còn chút khả năng phản kháng nào, sếp nhỏ rất nhanh đã bị lột sạch quần áo, bị nhấn vào trong làn nước nóng, đôi tay ôm lấy hạ bộ ngây ngô của mình, không nói được gì nữa, chỉ biết há miệng thở dốc, nhưng rất nhanh liền bị đối phương nuốt vào trong miệng.
Hiện tại, cái tiểu ác ma thích nhất, có lẽ chính là tắm đi.
Chậc.
[Hết chương 24]