Mặc dù Ipad vờ ngớ ngẩn, nhưng ít nhiều đưa cho Hạ Sở những văn kiện đã duyệt qua, cô lại vùn vụt tra một chút, căn cứ kinh nghiệm khi trước, ngược lại cũng có thể ứng phó
Cơ bản sau khi xử lý xong, Hạ Sở duỗi lưng một cái, hoạt động thân dưới đang cứng ngắc
Do ngồi lâu cho nên bả vai có chút đau nhức, đại khái là những căn bệnh thường xuyên đã in dấu những năm này
Nghề này cũng chính là chà đạp người, dù là một chiếc ghế có chất lượng tốt đến như thế nào cũng không thể nào ngồi liên tuch mười mấy tiếng đồng hồ, nhất là tinh thần hết sức chăm chú, thân thể giống như đang căng cứng ra, một mực này cứ kéo dài, không có bị gì mới là lạ
Hạ Sở nghĩ đến Dante, không nhịn được muốn đóng vai "Người mẹ từng trải" : Tuổi trẻ, không hiểu chuyện, điên cuồng thức đêm, kết quả thì chờ đến mấy năm nữa cậu ta sẽ hiểu thui
Nhìn thời gian một chút, Hạ Sở thật sự định muốn đi xem anh một chút, bày bộ dạng người lớn cảnh cáo anh một phen
Hôm nay cô đối với Liên Tuyến cũng rất quen thuộc, tuy không đến nỗi đem tất cả ngành mà thuộc lòng, nhưng cũng biết được bốn năm phần mười dáng vẻ của nó rồi
Đừng cảm thấy bốn, năm phần mười là ít, rất nhiều những nhân viên Liên Tuyến làm việc hơn ba năm trở nên khả năng biết cũng chỉ là ba bốn phần
Khu vực của Dante làm viêc chính là một tổ nhỏ ở bộ nghiên cứu, phụ trách tựa hồ là một cái hạng mục, không tính là quá bận rộn, nhưng cũng rất áp lực
Bởi vì không gấp gáp, thành viên khác trong tổ phần lớn đúng giờ tan việc, cũng chỉ có Dante người này "Tự học thành tài" mỗi ngày đều cực khổ làm thêm giờ
Sau khi Hạ Sở biết được những thứ này, tất nhiên đối với Dante có cảm giác đồng cảm: Đều là từ số không bắt đầu, đều tăng ca làm thêm giờ, đều là những người trẻ hai mươi mấy tuổi (mười tám tuổi cộng thêm bốn năm đai học mới là hai mươi nha), Hạ Sở không tự giác liền coi Dante là bạn của mình
Cho tới bây giờ, hết thảy mọi thứ đều chậm rãi đi về quỹ đạo, cô đối với Dante là mười phần cảm kích
Lúc cô vô cùng bị dày vò những ngày gần đây, lúc cô không có người để bày tỏ, một mình phải gánh chịu khoảng thời gian này, Dante không thể nghi ngờ, là người cho cô một tinh thần an ủi lớn nhất
Nghĩ tới những thứ này, Hạ Sở lại cảm thấy vài ngày trước mình rất nhỏ nhoi
Gặp bạn bè còn cần lý do sao ?? Muốn gặp liền gặp
Không nói một tiếng liền không gặp mặt, lúc khó khăn thì cần, rồi sau đó dễ dàng hất ra ?? Cái này không nên
Sau khi xây dựng tâm lý xong, Hạ Sở nhẹ nhàng bước tới gian phòng làm việc
Vẫn như bình thường, có một chiếc đèn, một máy vi tính, một đàn ông đang tập trung tinh thần đánh vi tính
Dáng dấp tốt đến độ không còn gì để nói, giống một ngoại hình thường hay có của một thần tượng, kèm theo bởi vì ngón tay thon dài, đẹp trai cộng thêm soái khi, mà tạo thành người hình tượng thường xuất hiện trong phim, tùy tiện lôi ra một tấm hình đều để người ngoài khen không dứt được miệng
Tâm tình Hạ Sở không tệ, đi tới nói "Đại công trình sư"
Dante mắt nhìn thẳng, chỉ ừ một tiếng
Hạ Sở vui vẻ "Thật đúng là không biết xấu hổ mà trả lời a"
Dante vẫn như cũ nhìn chằm chằm màn hình, tựa hồ còn đắm chìm một thế giới khác "Nước"
Hạ Sở nghe không rõ, xích lại gần chút "Cái gì cơ ??"
Một cỗ nhàn nhạt mùi thơm đập vào mặt, lòng Dante ngưng trệ một chút, ngón tay anh khẽ nhúc nhích, làm trễ chấp hành
Trên màn hình lập tức hệ thống nhanh chóng hoạt động, cuối cùng cũng thông báo nhắc nhở sai lầm nhức mắt
Bây giờ Hạ Sở cũng hiểu được, cô nói "A, bị lỗi rồi"
Dante "..." Công sức giày vò hơn một giờ
Đầu sỏ Hạ Sở lại không biết gì, còn an ủi anh nói "Không sao, một lát nữa làm lại, bị lỗi là chuyện bình thường, tìm ra vấn đề thì giải quyết sẽ ổn thui"
Vấn đề gần ngay trước mắt, chính là cô
Nên giải quyết như thế nào ??
Trước kia tính tình Giang Hành Mặc, ai làm phiền anh lúc đang làm việc, không khí xung quanh anh giống như thật sự sẽ hành chết người đó, nhưng giờ phút này, nhìn người ngây thơ trước mắt có con ngươi trong suốt, trong lồng ngực anh một ngọn lửa tức giận cũng không có, thậm chí trong lòng đã vắng lặng còn có chút rung động
Anh đẩy bàn phím ra, nhìn về phía Hạ Sở "Một ngày trăm công ngàn việc, Hạ tổng lại có thời gian nhàn rỗi vậy sao??" Ngữ khí bất thiện, cẩn thận nghe ra thì có một chút than phiền
Hạ Sở không chỉ không giận, còn có chút vui vẻ không giải thích được "Bây giờ tôi không bận bịu mà"
Dante cười nhạt: Là bận rộn, bận rộn kiểu gì chứ, năm giờ tan việc về nhà, ăn cơm tối xong liền muốn ăn tráng miệng, món tráng miệng còn phải là kem ly, sau khi bị phòng bếp điện tử từ chối, liền lui lại ôm gói snack khoai tây ngồi ở trên giường xem Vua Hải Tặc (One Piece)
Hạ Sở chỉ cho là anh giận dỗi, mặc dù hơi chột dạ nhưng nhận định là anh sẽ không biết, tiếp tục lắc lư "Cậu không hiểu, ở chức vị này của tôi thật sự bận bịu, thân thể thật sự không cách nào rảnh rỗi..."
Cô bám lấy anh mà nói một đống, nói nghe rất có lý, Giang Hành Mặc nghe nghe, khóe miệng lại nhịn không được kéo lên, anh nói "Hạ tổng bận rộn như vậy còn có thể đi tới một nơi nhỏ nhoi thế này, tôi chẳng phải nên là thụ sủng nhược kinh ??"
Hạ Sở chê cười nói "Chỉ là tiện đường, lâu lâu giải sầu"
Giang Hành Mặc để mặc cô nói mò "Vậy có muốn thuận đường nữa đi ăn tô mì không ??"
Bụng Hạ Sở đã đói, ánh mắt sáng lên "Đi, lần này tôi mời khách"
Thấy bộ dáng này của cô, Giang Hành Mặc tay có chút ngứa, muốn bóp khuôn mặt của cô, chẳng là qua cân nhắc đến vấn đề thân phận, phải nhịn xuống
Hạ Sở lại nhạy cảm nhìn qua được, cô sờ gò má mình một cái, hồ nghi hỏi "Trên mặt tôi có dính gì sao ??" Cô lần này không có ngủ, sẽ không có dấu vết ngủ ngấn đi
Giang Hành Mặc dời ánh mắt "Mập"
"Hở??" Hạ Sở một mặt kinh ngạc, chạy chậm đuổi theo, cho là mình nghe không rõ "Cậu nói gì cơ, tôi mập ??"
"Hừm" Giang Hành Mặc tiếp tục đi về phía trước "Cô bận bịu đến độ muốn mập lên"
Người này quả nhiên không biết nói chuyện, cứ tiếp tục nói chuyện phiếm kiểu này chắc chết mất! Hạ Sở tức giận, nhưng lại chột dạ, dù sao những ngày này cô không chỉ thong thả, còn ăn không ít - còn có cái phòng bếp điện tử kia, cô thật sự vô tội mà
Hạ Sở hoang mang hỗn loạn, chẳng lẽ cô thật sự mập sao ?? Vất vả mới tin tưởng mình đã gầy đi, bây giờ lại béo ra như viên tròn tròn thì nên làm sao bây giờ
Thật ra thì Giang Hành Mặc chọc cô xong liền có chút hối hận, cô quá gầy, có thể béo lên một chút liền tốt. Anh lo lắng cô sẽ xem trọng lời nói của anh rồi thật sự không ăn nổi cơm, bất quá nghĩ lại thì lại cảm thấy yên tâm
Trước mắt một Hạ Sở không tim không phổi, sợ muốn ăn ít cũng không làm nổi
Đúng như dự đoán, đến quán mì, lúc bắt đầu bữa ăn, mới đầu Hạ Sở còn cẩn thận múc từng miếng mì, sau ba đũa thì liền bắt đầu quấn mì sợi lại
Khóe miệng Giang Hành Mặc giơ lên, trước đó tâm tình chưa bao giờ khoái trá cỡ này
Ai nói không tim không phổi là chuyệnxấu?? Anh chỉ mong cô vĩnh viễn đều như vậy, trong lòng không để tâm tới chuyện gì
Một tô mì ăn sạch, Hạ Sở rất ảo não, cô cẩn thận nhìn về phía Dante "Tôi thật sự rất mập sao ??"
Giang Hành Mặc nói "Mập chút càng đẹp hơn"
Hạ Sở sững sốt một chút
Giang Hành Mặc ý thức được mình lỡ lời, nhưng trước giờ anh luôn bình tĩnh, chỉ nghe anh mặt không đổi sắc nói "Thân thể là năng lực làm cách mạng, khỏe mạnh mới là tốt nhất"
Hạ Sở lúc này mới tỉnh táo, cô nhận định vừa rồi mình nghe nhầm, Dante nói béo chút mới tốt, không có ý gì với chữ "đẹp" kia
Nói đến khỏe mạnh, Hạ Sở liền tìm được sân nhà của mình "Cậu còn nói tôi sao ?? Cậu mới là người cần chú ý thân thể, không xem ra gì! Lúc đó cổ đau bả vai cũng đau hối hận cũng đã muộn"
Giang Hành Mặc khẽ nhíu mày "Bả vai của cô không thoải mái sao ??"
Đề tài chuyển quá nhanh, Hạ Sở không kịp phản ứng "Hả??"
Giang Hành Mặc mịt mờ nói "Cô nên đi gặp bác sĩ trị liệu đi"
Hạ Sở vội vàng nói "Đương nhiên là tôi có đi gặp bác sĩ rồi, tôi rất chú ý thân thể của mình nha, cũng sẽ không giống như anh mà làm không giữ gìn"
Ngoài miệng nói như vậy, trong Hạ Sở nghĩ là: Đúng nha, mình có tiền như vậy, nhất định sẽ đinh kỳ làm trị liệu vật lý, có gì trở về hỏi Ethan
Hạ Sở lại hướng anh nói "Nếu cậu không thoải mái, phải nói cho tôi biết, tôi sẽ giới thiệu cho cậu một bác sĩ trị liệu vật lý cho" Cuối cùng cô lại thêm một câu "Chi phí thì tôi trả"
Giang Hành Mặc giương mắt hỏi "Đây được coi là phúc lợi của nhân viên sao ??"
Hạ Sở vui vẻ ra mặt "Đúng vậy"
Hai người trò chuyện mỗi người nói một câu, còn rất ăn ý với nhau
Giang Hành Mặc có tâm kiểm tra trí nhớ của cô, nhìn cô rốt cục còn nhớ cái gì, liền cố ý chuyển đề tài về quá khứ
Nói về đại học Stanford, ánh mắt Hạ Sở né tránh, hiển nhiên khả năng còn nhớ rất thấp
Giang Hành Mặc thầm chắc chắn trong lòng, lại chuyển đề tài tới cấp ba
Lần này Hạ Sở hăng hái, nói liên miên lải nhải không ngừng, muốn nhớ kỹ bao nhiêu thì càng rõ ràng bấy nhiêu
Giang Hành Mặc bí mật trưng cầu ý kiến của bác sĩ, có thể đại khái đánh giá ra là Hạ Sở bị chứng mất trí nhớ, nguyên nhân bệnh bình thường là do tâm lý, còn nguyên nhân thật sự tạo thành thì khó mà nói, mà triệu chứng thì là đối với một đoạn thời gian nào đó lại không nhớ rõ, chỉ nhớ được chuyện xưa trước khoảng thời gian đó
Giang Hành Mặc mơ hồ có thể đoán ra Hạ Sở bị cái gì kích thích, chẳng qua là anh không muốn đụng vào, đó là một hộp Pandora ẩn sâu nhất, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời mới là tốt nhất
Nói đến cấp ba, Hạ Sở không khỏi liền nghĩ tới họp lớp cuối tuần, cô nhịn không được liền thở dài
Giang Hành Mặc "Sao thế ??"
Hạ Sở đã xem anh là một người bạn có thể bày tỏ, cũng không có giấu giếm, nói ra xong rồi lại thở dài "...Đáng tiếc tôi không thể đi"
Giang Hành Mặc hỏi "Tại sao lại không thể ??"
Hạ Sở nhìn anh một cái, u oán nói "Tình huống giữa tôi và Giang tiên sinh mấy cậu, cậu còn không biết sao ??"
Bên người ngoài không biết, lẽ nào người ở trong Liên Tuyến lại không biết "Đế hậu bất hòa" ??
Giang Hành Mặc không phản bác được
Hạ Sở lại nói "Cuối tuần là tổ chức một cái vũ hội, bắt buộc phải mang theo bạn nhảy, cậu nói tôi làm sao đi đây?? Mình đi làm trò cười cho người khác, mang lão công đi, ha ha, có trời mới biết chồng tôi đang ở đâu"
Thật là khéo, xa tận chân trời
Giang Hành Mặc dừng lại, sau đó lại mở miệng nói "Tôi cùng cô đi"
Hạ Sở im lặng, nhìn anh giống như đang nhìn đồ ngốc "Cậu nói gì cơ ??"
Giang Hành Mặc lại thật sự muốn bóp mặt cô, anh lặp lại "Tôi cùng cô tham gia cái vũ hội"
Hạ Sở run lên, tiếp theo cười cong con mắt "Cậu nói như vậy, thật sự rất nghĩa khí, tôi rất cảm động nhưng cậu đi không dược, lỡ đâu có ngày tin tức tiêu đề là tôi đi quá giới hạn trong hôn nhân..." Nói chưa dứt lời, cô liền nói không được nữa: Thảm, thật sự quá thảm, tình trạng hôn nhân không thể giải thích, vượt qua giới hạn càng không thể nào giải thích, cô sợ cô bị oan quá
Ai ngờ Giang Hành Mặc lại nói một câu "Tôi chính là chồng cô"
Hạ Sở nhất thời trầm mặc "Cái, cái gì cơ ??" Một mặt cô kinh hãi mà nhìn anh, phảng phất đang nhìn một bệnh nhân tâm thần
Lão đồng chí Giang muốn ngả bài rồi?? Nói đùa cái gì chứ, hiện tại mà ngả bài, chẳng phải là phí công nhọc sức sao ??
Sau khi anh thăm dò phản ứng Hạ Sở một chút, bình tĩnh hỏi "Bọn họ gặp qua Giang Hành Mặc sao ??"
Hạ Sở còn đang ngơ ngác, qua một hồi lâu mới phản ứng lại "Dante, vạn xin về sau đừng nói câu đùa như thế, thật sự quá rùng mình, tháng bảy mà phải sợ chết cóng thế này" Cô vừa rồi thật sự là run lên giật mình
GIang Hành Mặc không để ý tới lời này của cô, lại hỏi "Bạn học của cô trước đó gặp anh ta chưa ?? Nếu không thì lúc gặp bọn họ sao biết được người cô mang theo chính là ai chứ ??"
Hạ Sở hiểu ra "Cậu đang muốn nói, cậu sẽ đóng giả thành Giang Hành Mặc??"
Giang Hành Mặc gật đầu "Đúng" Tôi chính là muốn đóng vai của chính mình
Danh Sách Chương: