• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng nhìn bộ dáng ba mẹ đang vui vẻ kia, cô chính là vô luận như thế nào cũng không cách nào nói ra hai chữ "ly hôn" ra khỏi miệng 
Cha Hạ vừa hát vừa nấu đồ ăn, mẹ Hạ lại lôi kéo Hạ Sở đi mở hành lý 
"Nước hoa này tặng cho Tiểu Tình" Mẹ Hạ nói "Cái mùi này không ra dáng người lớn lắm nhỉ ?? Mẹ nghe nói rất tốt ấy, nhân viên cửa hàng đều nói những người trẻ tuổi như bọn con đều thích loại này"
Hạ Sở nơi nào hiểu những thứ này ?? Bất quá cô mơ hồ nhớ rõ trên bàn trang điểm của mình cũng có những thứ này, liền nói "Không sao, cậu ấy khẳng định sẽ rất thích"
Mẹ Hạ vui vẻ, lại lấy ra thêm một chai nữa "Cái này cho con"
Trong lòng Hạ Sở cảm thấy ngọt ngào... Mẹ biết bình nước hoa này không giống người lớn cho nên mới lấy ra hỏi cô, chỉ sợ con gái của mình sẽ ghét bỏ chúng
Nhưng cô sao có thể ghét quà của mẹ mình tặng cho được
Hạ Sở cong mắt cười nói "Con cảm ơn mẹ"
Mẹ Hạ nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục thu dọn đồ đạc 
Cô mua cho Hạ Sở rất nhiều thứ, hoặc có thể nói phân nửa hành lý đồ vật đều cho Hạ Sở
Có những đồ trang điểm đắt đỏ cùng với trang sức, còn có những món kỷ niệm nhỏ, không đáng tiền thế nhưng lại tràn đầy sự yêu thương 
Hạ Sở cơ hồ có thể tưởng tượng ra, mẹ đi qua nơinào, liền nhìn thấy một đồ vật nào, chỉ muốn mua về tăng cho nữ nhi của mình 
Không liên quan tới giá trị, chỉ là bởi vì bà luôn để cô vào trong lòng, luôn để ý tới cô khi đi du lịch
Bữa tối rất phong phú, cha Hạ hận không thể nhét hết để khiến nữ nhi mình mập ra, làm những món mà cô thích, lại còn rất nhiều, sợ cô còn không đủ ăn 
Hạ Sở nhìn đã cảm thấy đói, cũng may cũng không cần lo lắng về việc giảm béo gì, ăn vô cùng vui vẻ
Người một nhà vui vẻ hòa thuận, đồ ăn chất đầy dạ dày, lòng Hạ Sở tràn đầy hạnh phúc, thuận thế khiến cho cô dũng khí về việc xuyên không
Chỉ cần nơi có bọn họ thì nơi đó chính là nhà, bất kể cô có xuyên không hay không
Một ngày tốt đẹp như thế cứ kết thúc, ngày thứ hai Hạ Sở sau khi ngồi lên xe đến công ty liền buồn rầu 
Từ cái ngày xuyên không mười năm đến đây, cô chưa từng gặp qua Giang Hành Mặc dù là một lần
Cô hoàn toàn không muốn gặp anh, phỏng đoán cô cũng không muốn thấy cô 
Một mực không gặp cũng tốt, Hạ Sở hận cả đời cùng anh ta không còn quan hệ gì nữa
Nhưng mà, tối hôm qua cô đã hứa hẹn với ba mẹ, lời đó còn quanh quẩn ở bên tai "Có thể về kịp, cuối tuần là sinh nhật mẹ, anh ấy khẳng định có về được" Âm thanh càng rõ ràng, cứ thế lặp đi lặp lại không cách nào ném đi được
Hạ Sở đè thái dương của mình, ngẫm lại thì lại cảm thấy đau đầu
Ethan hỏi cô "An bài vào ngày kia được không ??"
Hạ Sở hoàn hồn "Hả ??"
Ethan lặp lại "Liên quan tới vụ tuyên truyền của "Huyết Liệp", Cố tổng luông muốn cùng cô gặp mặt nói chuyện"
Hạ Sở đành phải đem suy nghĩ đó ném ra sau, tập trung công việc "Là Cố Ức Hàng ??"
Ethan nói "Đúng vậy"
Hạ Sở nói "Được, sắp xếp ngày mốt đi"
Mới tuyên truyền một chút liền gặp vấn đề, Hạ Sở bởi vì chuyện này cũng hao tâm tổn trí không ít, có thể nhanh chóng giải quyết thì càng tốt 
Sau một ngày làm việc, sắc trời dần tối, Hạ Sở ngồi ở trong văn phòng, một tay bấm điện thoại 
Cô phải chủ động liên lạc Giang Hành Mặc, phải nói cho anh ta biết cuối tuần là sinh nhật của mẹ. Cô cũng sẽ không ngây thơ đến nỗi tin rằng tra nam kia sẽ nhớ kỹ sinh nhật của mẹ vợ 
Thế nhưng cô cũng không nghĩ tới sẽ gọi điện cho anh ta
Lâu như vậy đã không liên lạc, nếu để cô liên lạc trước giống như là nhận thua, để cho người ta không phục lắm
Cô mới không chịu thua, cô chỉ muốn nhanh chóng cùng anh ta ly hôn
Chỉ là...
Ngẫm lại khuôn mặt hạnh phúc của ba mẹ, cô nằm sấp trên bàn gào thét một tiếng, thật sự là không xuống tay được a!!
Tóm lại trước tiên cứ để sinh nhật trôi qua đi, về sau cô cứ từ từ giải thích với cha mẹ, khẳng định có thể để bọn họ tiếp nhận được sự thật 
Hạ Sở cầm điện thoại di động lên, mở danh bạ, tìm kiếm tên Giang Hành Mặc 
Lúc hiện lên, tay cô hơi rụt lại, co đi co lại ba lần cô mới quyết định, ấn máy 
Màn hình liền đổi sang giao diện đang gọi điện, nhìn thấy ba chữ Giang Hành Mặc, yết hầu Hạ Sở căng lên, giống như có một tảng đá chắn ở nơi đó, vừa nặng lại vừa chát
Lại nói, đầu bên kia điện thoại, Giang Hành Mặc đang uống cà phê quay người, nghe được chuông điện thoại di động
Anh nghiêng đầu nhìn sang, nhìn tên trên màn hình anh bỗng nhiên ngồi thẳng lại 
Là Hạ Sở
Cô gọi điện thoại cho anh, không phải gọi cho Dante, mà là gọi cho Giang Hành Mặc 
Giang Hành Mặc nghe tiếng chuông điện thoại, nhìn cái tên trên màn hình, tâm tình hết sức phức tạp 
Hôm qua cô gặp ba mẹ, ban đêm khẳng định sẽ ở lại ăn cơm, ngày hôm nay liền gọi cho anh 
Từ khi cô quên anh đi thì đã không còn liên lạc với anh, bây giờ lại chủ động gọi điện cho anh 
Nguyên nhân là cái gì ??
Khẳng định là đã cùng cha mẹ thương lượng xong xuôi, muốn cùng anh đi ly hôn
Đồng chí Giang cảm thấy tiếng chuông này thật chói tai, cứ lặp đi lặp lại trong lồng ngực của anh, từ tâm đến xương cốt đều thấy đau 

Anh nhẹ nhàng thở ra, để ly cà phê xuống, cầm điện thoại di động lên, trịnh trọng ấn cái nút bấm màu đỏ từ chối cuộc gọi 
"Thật xin lỗi, số liên lạc này tạm thời không cách nào liên lạc được, xin gọi lại sau" Nghe được cái âm thanh hệ thống này, Hạ Sở mở to mắt
Được lắm, một tra nam cặn bã lại từ chối không tiếp điện thoại của cô

Hạ Sở đã xây dựng tâm lý chuẩn bị, vượt qua bao nhiêu hàng rào chướng ngại tâm lý, ủy khuất như thế chủ động gọi điện cho anh ta, vậy mà anh ta lại lãnh khốc vô tình từ chối không tiếp điện thoại
Quả nhiên là tra nam, đủ tra 
Hạ Sở tức giận đến nỗi đầu bốc lên khói, cũng không còn gánh nặng thể diện nữa, dứt khoát lần nữa ấn tên của anh, tiếp tục gọi điện thoại
Tiếng chuông lại vang lên, nhìn thấy hai chữ Sở Sở, Giang Hành Mặc chau mày ấn xuống, từ chối không tiếp
Hạ Sở tức điên lên, lại gọi tới; Giang Hành Mặc tâm tình phức tạp tiếp tục từ chối
Hạ Sở sắp tức đến ngất đi: Cái gà cay này thật sự không nhận điện thoại của cô sao !!!
Giang Hành Mặc cũng rất hốt hoảng: Lẽ nào chờ đợi không nổi, thật sự muốn ly hôn nhanh như vậy sao ??
Sau khi bị từ chối tận bốn lần, Hạ Sở tỉnh táo lại, nghĩ đến việc có nên gửi tin nhắn cho anh không 
Nhưng ý kiến này cô liền ném qua sau đầu, chuyện liên quan tới sinh nhật mẹ cô, rõ ràng là cô muốn van xin anh, muốn thông qua tin nhắn mà nói chuyện, không chừng là anh ta sẽ làm bộ thấy không được, vẫn nên là nên gặp mặt nói chuyện, mặt đối mặt đem chuyện này nói rõ ra
Điện thoại không nhận, vậy cô đi tìm anh !!! 

Hạ Sở lấy ipad ra, tìm kiếm "Văn phòng Giang Hành Mặc"
Giang Hành Mặc đã sớm đem ipad của Hạ Sở liên kết với điện thoại di động của mình, thình lình nhìn thấy đầu kia thấy thông tin mà cô muốn có, tâm tình của anh thật sự là một lời khó nói hết 
Điện thoại không gọi được, cô liền muốn đến trước mặt anh nói chuyện sao ??

Anh không muốn cùng cô nói chuyện, việc ly hôn, không muốn bàn 
Ipad đã đem vị trí của văn phòng Giang Hành Mặc gửi cho Hạ Sở, mà Giang Hành Mặc cũng đã đứng dậy, rời khỏi phòng làm việc của mình
Lúc ra cửa anh còn đang ở trong phòng D thí nghiệm nói "Nếu Megan tìm tôi, liền bảo không thấy"
Nguyên thành viên một mặt không hiểu, nhất là đồng chí Từ ngơ ngác không hiểu, đây là chuyện gì đây ??
Không lâu sau, Hạ Sở tìm được văn phòng của Giang Hành Mặc, cô đẩy cửa đi vào, đương nhiên là vồ hụt 
Vừa văn bên ngoài có người đi qua, Hạ Sở hỏi "Có thấy Giang Hành Mặc không ??"
Bởi vì tò mò, nhưng trùng hợp Từ Chi Hàn là người 'từng trải', diễn xuất rất chân thật "Không biết, không thấy đâu"
Hạ Sở biết người này chính là "Cận thần" Giang Hành Mặc, liền dặn dò "Thấy anh ta liền báo tôi, tôi tìm anh ta có chuyện"
Từ Chi Hàn liên tục gật đầu, mặt đầy chân thành 
Hạ Sở đi rồi, lão Từ sờ cằm một cái, suy nghĩ: Đây lẽ nào là tình thú của vợ chồng ?? Em đuổi anh liền trốn ??

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK